Bùm!
Nắm tay đấm vào thang đá, đài cao sáng lên một luồng sáng đen, tiếp đó vang âm thanh trầm đục. Cảm giác nắm tay này như nắm tay của con nít đánh vào tấm sắt, đài cao không có bất cứ dao động gì.
- Hây!
Lục Ly tăng thêm mức độ công kích, hắn lấy ra binh khí, thả ra ánh đao, theo sau lại thả ra pháp tướng công kích. Lục Ly còn lấy ra một ít Hủy Diệt Thần Dịch, định dùng nó ăn mòn đài cao.
Vô dụng!
Lục Ly thử các loại công kích, đài cao không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, đừng nói bị hủy, không để lại một vết trầy. Lục Ly suy nghĩ một hồi đi tới bên cạnh đài cao, vung nắm tay, vận chuyển năng lượng trong thân thể đánh mạnh đi.
Một kích này tràn đầy sức mạnh, xem như là Thánh Hoàng bình thường đều không chịu đựng nổi. Nhưng mà, một kích này không khiến đài cao rung rinh, chỉ lóe lên luồng sáng đen, phòng ngự của đài cao cường đại đến mức đáng sợ.
Đường thứ nhất đi không thông!
Tạm thời Lục Ly không muốn thử cứng rắn đỡ công kích từ đài cao, đây là con đường cuối cùng, rất có thể là không lối về.
Nếu Lục Ly không đoán sai, lão ma đã chết hẳn là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, lão ma đều không chịu đựng nổi, Lục Ly có thể chống cự được sao?
Lục Ly lại lần nữa bước lên bậc thang đá đài cao, lần này hắn ngồi xếp bằng trên thang đá, cảm ứng mọi thứ trong đài cao, định phá giải ngụ ý ẩn sâu trong đài cao do cường giả Đại Viên Mãn bố trí.
Đây là nơi cường giả Đại Viên Mãn thăng thiên, tầng dụng ý đầu tiên của đài cao rõ ràng là bảo hộ di cốt của hắn, không muốn rơi vào cảnh không còn mẩu xương.
Nhưng tại sao hắn không thu xếp di cốt của mình đặt trong quan tài?
Lục Ly đi quá rất nhiều bảo địa, mộ địa, những cường giả này đều sẽ thu xếp di cốt của mình trong quan tài, bố trí thần văn cấm chế cường đại bên trong quan tài. Bọn họ sẽ đặt báu vật ở bên ngoài, dưới tình huống bình thường không có võ giả nào phá hoại di hài của bọn họ.
Cường giả Đại Viên Mãn muốn làm ra một bộ quan tài đứng đầu nhất đâu khó gì? Tại sao để di hài của mình phơi bên ngoài? Khi chết còn ngồi xếp bằng trên đài cao?
- Cường giả Đại Viên Mãn này chết quá đột nhiên, bản thân hắn đều không dự liệu được!
Lục Ly nghĩ đến khả năng duy nhất, một cường giả Đại Viên Mãn, nếu như là bình thường thọ nguyên hao hết chắc chắn sẽ có một ít thời gian bố trí sắp xếp.
Cho dù hắn không sắp xếp thì các hậu nhân của hắn cũng sẽ dàn xếp ổn thỏa, sao có thể để đơn giản, lạnh lẽo như vậy, mặc cho di hài của hắn lưu trữ trong sơn động?
- Đúng rồi!
Lục Ly bỗng mở mắt ra, nhìn đầu lâu của di hài, đầu lâu có một vết nứt rất nhỏ, rõ ràng là bị thương, rất có thể tổn thương đến linh hồn.
Còn có chiến đao cắm ở đằng trước di hài, nửa khúc chiến đao cắm vào đài cao. Đài cao là nơi cường giả Đại Viên Mãn bế quan tu luyện, nếu không có việc gì thì tại sao hắn cắm chiến đao vào đài cao? Đài cao bị phá hỏng thì phải mất thời gian sửa chữa.
Liên tưởng cung điện tan hoang ở bên ngoài, phát hiện hài cốt trong nhiều cung điện, Lục Ly cơ bản có thể xác định, đại tộc viễn cổ bị công kích, cường giả Đại Viên Mãn bị tổn hại nặng, lúc sắp chết trở lại nơi này, cuối cùng chết đi.
Bởi vì chết quá vội vàng, cường giả Đại Viên Mãn không có thời gian bố trí, cho nên để lại một ít năng lượng, khắc họa pháp tắc và đạo ấn của mình vào đài cao, bảo hộ di hài của mình?
Không gian này cũng bị hắn dùng thần thông cường đại phong ấn, chỉ có thể vào chứ không ra được? Đây là tránh cho có võ giả không cẩn thận xâm nhập vào, tiếp đó ra ngoài mời được cường giả tiến vào hủy đi di hài của hắn?
Nhưng linh hồn có thể chạy khỏi đây.
Lục Ly không nghĩ thông, không hiểu ẩn ý sâu xa của cường giả này. Lục Ly đổi phương hướng suy nghĩ, công kích cường đại trong đài cao không phải nương tựa thần văn, mà là dựa vào năng lượng siêu mạnh, pháp tắc đạo ấn khắc họa mà cường giả này để lại trước khi chết.
Thời gian trôi qua lâu như vậy, ước chừng năng lượng đã thất thoát nhiều. Nếu Lục Ly liên tục tiêu hao năng lượng của đài cao, chờ năng lượng tiêu hao hết thì không chừng có thể lên đài cao?
- Thử xem?
Lục Ly lao xuống, theo sau hắn lấy ra một sợi dây thừng quấn lấy xác chết của lão ma, đột nhiên ném xác lên đài cao.
Oong!
Khi xác chết bay lên đài cao thì đài cao sáng lên ánh sáng đen chói mắt, chiến đao trên đài bỗng bay lên, hơn nữa chiến đao biến mất, biến thành một luồng sáng, tựa như tia chớp chém vào xác chết.
Ầm!
Phát sinh sự tình khiến Lục Ly trợn mắt há hốc mồm, xác chết của lão ma bị chiến đao một nhát chém thành bột mịn. Thân thể của vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rất cường đại, cho dù chết đi thì xương cốt cũng có thể sánh bằng, vậy mà tùy ý bị một đao chém thành bột mịn.
Lục Ly trầm ngâm giây lát, lấy một món thánh binh ra khỏi nhẫn không gian, hắn đứng từ xa, Nguyên Lực rót vào thánh binh rồi bỗng ném lên đài cao.
Xoẹt!
Thánh binh xé gió lao đi, thoáng chốc bay vào đài cao, đài cao lại lần nữa sáng lên ánh sáng đen rực rỡ, chiến đao lại động, đột nhiên chém vào thánh binh, sau đó thánh binh lại thành bột phấn, không còn lại gì.
- Tiếp tục!
Trong nhẫn không gian của Lục Ly có nhiều đế binh, thánh binh, hắn muốn thử công kích không ngừng, xem thử có thể tiêu hao năng lượng trong đài cao không. Nếu như có thể tiêu hao hết thì đài cao không nguy hiểm.
Hắn liên tục lấy ra các thanh binh khí, đều rót vào Nguyên Lực, công kích sẽ biến thành sắc bén, cũng có thể tác động đài cao phòng hộ.
Vù vù vù!
Lục Ly liên miên không ngừng thả ra công kích, đài cao cũng nhấp nháy liên tục, chiến đao lúc thì bay lên, lúc thì đâm về, cơ hồ không ngừng nghỉ.
Từ khi Lục Ly đến Tiên Vực đã đánh chết nhiều võ giả, lấy nhiều nhẫn không gian. Trong những nhẫn không gian này đa số là thần binh bình thường, Lục Ly không đau lòng khi tiêu hao, liên miên không ngừng thả ra công kích.
Hắn muốn nhìn xem sau khi công kích mấy nghìn, mấy vạn lần thì năng lượng trong đài cao có bị tiêu hao hết không?