Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4637 - Chương 4624: Sâu Không Thể Lường

Bất Diệt Long Đế Chương 4624: Sâu không thể lường

Lối ra sơn cốc là một hẻm núi rất dài, hẻm núi này có sương trắng mịt mù, tầm nhìn không quá mười mét, thần niệm không thể thăm dò. Chỉ có Lục Ly thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình hình mới có thể thăm dò phía trước vạn trượng.

- Tiểu Bạch, ngươi thử xem có thể tiến vào trong Đông Vương Tháp của ngươi hay không!

Lục Ly suy nghĩ một lát dặn dò Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lấy bảo tháp ra, cơ thể lóe sáng đã tiến vào trong. Lục Ly khẽ vuốt cằm, có Đông Vương Tháp này, Tiểu Bạch có thể đảm bảo an toàn. Vốn dĩ hắn còn nghĩ nếu tình hình không ổn, hắn sẽ thu Tiểu Bạch vào bên trong Thần Khí không gian, sau đó đưa vào trong pháp giới.

Hẻm núi này vô cùng dài, đã đi mấy nghìn dặm vẫn chưa tới được điểm cuối. Đoạn đường này lại không có bất kỳ nguy hiểm nào, Lục Ly không thăm dò thấy có võ giả ẩn nấp, cũng không có pháp trận thần văn.

- Dừng lại!

Lại tiến về phía trước được mấy trăm dặm, Lục Ly đột nhiên thét lên. Đám Vũ đại nhân lập tức dừng lại, toàn bộ nâng cao tinh thần đề phòng. Tiểu Bạch dò hỏi:

- Làm sao vậy lão đại? Đám Bối Áo ở trước mặt?

- Không phải!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Phía trước trăm dặm có thần văn, hơn nữa còn là thần văn mạnh mẽ. Ta sợ chúng ta đi ngang qua sẽ bị thần văn công kích hoặc trấn áp, đến khi ấy có khả năng đám Bối Áo sẽ bước ra công kích chúng ta.

- Thần văn này có thể giết chúng ta sao?

Tiểu Bạch hỏi, Lục Ly lắc đầu nói:

- Khoảng cách xa thế này ta cũng không biết. Không nên vội, chúng ta chờ ở đây, thần văn này không thể công kích chúng ta, ta đi xem phá giải thần văn thế nào.

- Phá giải thần văn?

Lão Nghiêm chớp mắt, hỏi:

- Thần văn bên ngoài trăm dặm? Ngươi có thể cách không phá trận?

Nơi này không thể thăm dò bằng thần niệm, cho nên lão Nghiêm cũng không biết sự tồn tại của Huyết Linh Nhi. Thần niệm ở đây bị cản trở, Lục Ly có thể phá trận cách không trăm dặm, chuyện này quả thực nằm ngoài nhận thức của hắn. Hắn cũng hơi hoài nghi, liệu rằng có phải Lục Ly cố tỏ vẻ thần bí hay không?

- Lão Nghiêm bình tĩnh đừng nóng!

Lục Ly nheo mắt cười nói một câu, hắn cũng không giải thích nhiều, chỉ an tâm chờ đợi Huyết Linh Nhi phá trận. Tiểu Bạch ra hiệu chúng cường giả đứng tại chỗ chờ đợi, bởi lẽ với cục diện hiện giờ không được nóng vội, an toàn mới là trên hết.

Thời gian từng giờ khắc trôi qua, thoáng chốc đã một canh giờ, xung quanh an tĩnh đến mức đáng sợ, đám Bối Áo vẫn chưa xuất hiện, cũng không có bất kỳ động tĩnh nào.

Lục Ly vẫn đang im lặng nhắm mắt, đám cường giả chỉ đành tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi. Lại qua hai canh giờ nữa, Lục Ly mở mắt ra nói:

- Được rồi, đã phá được thần văn phía trước, mọi người đi thôi!

Đám Lão Nghiêm nửa tin nửa ngờ, cảm thấy Lục Ly nãy giờ chưa từng có hành động gì, sao đã phá được thần văn này? Hắn có thể dùng thần niệm cách không gian phá trận hay sao?

Một đám cường giả chậm rãi tiến lên, thoáng chốc đã đi về phía trước được trăm dặm, Lão Nghiêm lập tức quan sát mặt đất xung quanh, chẳng bao lâu sắc mặt hắn tỏ vẻ kinh ngạc. Bởi vì trên mặt đất có thần văn, còn có dấu vết bị phá giải. Đây rõ ràng là thần văn vừa mới được phá giải, Lục Ly quả thật có thể cách không gian phá giải thần văn.

Lại nhớ tới Âm Vân Sơn Mạch lúc trước, Lục Ly cũng chỉ ngồi xếp bằng dưới chân núi, có vẻ chẳng thấy hắn làm gì nhưng mười tầng đại trận kinh khủng kia cũng bị hắn dễ dàng phá tan.

- Sâu không thể lường!

Lão Nghiêm liếc nhìn Lục Ly, ánh mắt phức tạp. Hắn xem như đã bái phục Lục Ly ở phương diện thần văn, trình độ của Lục Ly ở phương diện thần văn quả thực mạnh hơn hắn, hơn nữa hắn cảm thấy không phải chỉ là mạnh hơn đôi chút mà thôi.

Đám Vũ đại nhân cũng phát hiện ra liền dồn dập liếc nhìn Lục Ly, kinh ngạc vì năng lực kỳ dị của hắn. Trong mắt Tiểu Bạch tràn ngập tự hào, hắn giơ ngón tay cái lên nói:

- Lão đại, năng lực của ngươi ở phương diện thần văn rất mạnh, ta cảm thấy là đỉnh cao nhất ở Tiên Vực.

Lục Ly che giấu những người còn lại, tuy nhiên không muốn che giấu Tiểu Bạch, hắn truyền âm nói.

- Tiểu Bạch, đây kỳ thực không phải là năng lực của ta, mà là của Huyết Linh Nhi. Chính là gốc Huyết Tiên Đăng kia, ngươi có còn ấn tượng không? Mị linh này tiến hóa rất nhiều lần, bản thân có thiên phú thần thông ở phương diện thần văn, trước nay đều nghiên cứu, hiện tại trình độ ở phương diện thần văn rất mạnh.

- Ồ, thì ra là vậy!

Tiểu Bạch khẽ vuốt cằm, hắn vẫn rất ngờ vực, Lục Ly tuổi tác không lớn lắm, cả đoạn đường này vẫn luôn chiến đấu, trải qua nhiều chuyện như vậy nên không có quá nhiều thời gian tu luyện. Hắn lấy đâu thời gian tham ngộ thần văn? Thứ đồ này sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực.

- Mị linh này là của ngươi, đây cũng coi như là thực lực của lão đại. Lão đại ta quả nhiên lợi hại!

Tiểu Bạch lại truyền âm đến, cười hì hì nói, quả thật vô tâm vô phế. Hiện giờ đám cường giả đang lạc vào trong hiểm địa, còn có khả năng bị tiêu diệt, Tiểu Bạch lại cười đến vui vẻ khiến Lục Ly nghẹn lời.

Đám cường giả tiếp tục tiến lên, hao tốn nửa canh giờ ra khỏi hẻm núi. Phía trước không có sương mù dày đặc nhưng lại xuất hiện một quảng trường, trên quảng trường có một tòa cung điện hùng vĩ. Đám cường giả nhìn lướt qua, con ngươi hơi co rút, sau đó nội tâm lại thả lỏng hơn đôi chút.

Bên trên cung điện phía trước có mười một cường giả đang đứng. Phía trước đứng một người, mười người phía sau dàn hàng ngang. Cứ như vậy đứng trên mái hiên, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.

Bối Áo cùng mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn!

Đám Bối Áo cuối cùng đã hiện thân. Nếu bọn hắn đã chịu hiện thân, vậy thì chứng tỏ cung điện này chắc chắn có bố trí. Với tính cách của Bối Áo, khi không nắm chắc tuyệt đối sẽ không bao giờ khai chiến.

Có điều xét trên phương diện khác, đám Bối Áo chịu hiện thân vẫn tốt hơn ẩn nấp trong chỗ tối. Minh đao minh thương dễ nói chuyện, cho dù bọn hắn có bố trí thì cũng không quá e ngại, nguy hiểm không biết từ đâu mới khiến người khác cảm thấy khủng bố.

Bình Luận (0)
Comment