Đám Bối Áo chỉ liếc nhìn rồi thu hồi tầm mắt, bọn hắn không biết rằng vào thời khắc này, cung điện phía sau đột nhiên mở ra một đại môn, cơ thể Lục Ly lóe sáng vọt vào trong, đại môn của cung điện lập tức biến mất. Những chuyện này đều diễn ra rất nhanh, hơn nữa cung điện ở phía sau nên không ai phát hiện.
Lục Ly đi vào rồi, thần văn cung điện chậm rãi khôi phục bình thường, Lục Ly cũng không quản chuyện bên ngoài, ánh mắt khóa chặt vào một tế đàn cực lớn đặt trong cung điện.
Tế đàn này rất lớn, chu vi chừng mười trượng. Lúc này tế đàn hơi lấp lánh ánh sáng, bên trong có một luồng ánh sáng lưu chuyển, ánh sáng này chứa đựng một luồng hơi thở thần bí mà cực kỳ mạnh mẽ.
- Đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn!
Lục Ly liếc nhìn, lúc trước hắn từng gặp đạo ấn Đại Viên Mãn hai lần đương nhiên nhận biết. Sắc mắt hắn dần trở nên nghiêm trọng, không phá đạo ấn này thì trấn thú tiên trận cũng không thể phá, nếu vậy đám Tiểu Bạch chắc chắn sẽ thất bại.
- Nửa canh giờ!
Lục Ly ước lượng, nhiều nhất là nửa canh giờ, nếu như trong nửa canh giờ hắn vẫn chưa thể mở ra trấn thú tiên pháp này, thế cục bên ngoài sẽ hoàn toàn không thể cứu vãn.
Muốn phá giải đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn trong nửa canh giờ là việc khó cỡ nào? Vậy trong nửa canh giờ, Lục Ly buộc phải tham ngộ đạo được ẩn chứa bên trong đạo ấn này, không cần tham ngộ hết, tham ngộ một phần là được.
Lục Ly không dám lãng phí thời gian, lập tức ngồi xếp bằng bên cạnh đại trận, thôi động Đại Đạo Chi Ngân khóa chặt vào luồng lưu quang kia, bắt đầu tham ngộ. Vào thời khắc này hắn đã quên đi tất cả, chỉ tham ngộ đạo được bao hàm trong luồng lưu quang kia. Tinh thần hắn căng thẳng tới tột độ, nếu không thể tham ngộ, đám Tiểu Bạch ở bên ngoài sẽ gặp nguy hiểm.
Thế cục bên ngoài đang chuyển biến xấu thêm, vốn chỉ là hai cường giả bị thương hiện giờ đã trở thành bốn người. Có điều phía Bối Áo có một cường giả bị Tiểu Bạch thả thiên phú thần thông giết chết. Tiểu Bạch cũng vì thế phải trả giá nặng nề, bị ba cường giả liên thủ công kích, thương thế càng nặng thêm.
Nửa nén nhang, một nén nhang, thời gian trôi qua quá nhanh.
Ầm!
Vũ đại nhân bị một cường giả đánh chính diện, bay ra ngoài. Một cánh tay còn bị bổ xuống, miệng phun máu tươi, đã bị trọng thương.
Trong lòng hắn càng thêm trầm trọng, đến tuổi này của hắn kỳ thực sinh tử nhẹ như lông hồng, điều duy nhất hắn không yên tâm chính là Tiểu Bạch. Hắn là một trong những thủ hạ trung thành nhất của Đông Vương, trong lòng hắn Tiểu Bạch vừa là chủ tử vừa là con cháu. Hắn cơ hồ đã nhìn thấy từng bước trưởng thành của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng là do hắn tìm về, hắn đương nhiên có tình cảm sâu đậm với Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch cũng có tình cảm sâu đậm với hắn, bọn hắn chết đi rồi, Tiểu Bạch chắc chắn sẽ vô cùng đau đớn, nội tâm hắn cũng sẽ xuất hiện tâm ma, muốn đột phá Đại Viên Mãn trong thời gian ngắn là chuyện nói mộng...
Nghĩ tới đây, hắn nổi giận thét lên một tiếng, nuốt một viên đan dược, lại lần nữa xông tới. Chỉ cần hắn còn một hơi thở, hắn sẽ hăng hái chiến đấu tới phút cuối cùng.
Ầm!
Lại qua một nén nhang nữa, Lão Thái bị hai cường giả lên thủ đánh một đòn, vốn dĩ hắn đã bị thương nặng, lần này không thể chống đỡ, cơ thể bị đánh nát, chết đến mức không thể chết hơn.
Bên ngoài Cô Nguyệt Thành náo nhiệt hẳn lên, sau khi Lão Thái bị giết vô số cường giả lớn tiếng khen hay, rất nhiều võ giả cũng hoan hô.
Cục diện này đã rõ phía Bối Áo chắc chắn toàn thắng, bên Tiểu Bạch toàn bộ đều bị thương, có bốn người đã trọng thương, Tiểu Bạch cũng không kém trọng thương là bao.
Mẫn Thạch Vũ sắc mặt càng khó coi, trên mặt Nguyên Doãn lại hiện lên vẻ châm chọc, hắn vòng hai cánh tay, nhìn vô cùng chăm chú. Kỳ Sư Sư có hơi nóng lòng, hai tay nắm chặt lấy rào chắn, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch.
Kỳ Sư Sư là tiên thú, hơn nữa còn là một trong những tiên thú đỉnh cấp nhất, với nàng mà nói công tử thế hệ trẻ tuổi xứng đáng với nàng đã ít lại càng ít. Với nàng, Giai Tế là tiên thú đỉnh cấp nhất Tiên Vực, không thể nghi ngờ trong lòng nàng Thôn Thiên thú là một trong những tiên thú mạnh nhất, Đông Cảnh Chi Vương đã quét ngang hơn nửa Tiên Vực đã chứng minh được điều này.
Tiểu Bạch xuất đạo chưa được bao lâu đã thu hút sự chú ý của Kỳ Sư Sư, Kỳ Sư Sư sưu tầm rất nhiều tư liệu về Tiểu Bạch, nàng thích tính cách và con người Tiểu Bạch.
Quan trọng nhất là Tiểu Bạch tính cách đơn thuần giống như một tờ giấy trắng, hơn nữa không có huynh đệ. Chỉ cần nàng gả cho Tiểu Bạch, nếu Tiểu Bạch lại bước lên vị trí của Đông Cảnh Chi Vương thì có thể nói nàng đã gián tiếp khống chế Đông Cảnh.
Lần trước gặp mặt Tiểu Bạch rất lãnh đạm với nàng, nhưng càng như vậy nàng càng cảm thấy hứng thú với Tiểu Bạch. Bình thường bên cạnh nàng có rất nhiều công tử trẻ tuổi vây quanh, Tiểu Bạch lại không coi trọng nàng càng khởi dậy tính chinh phục trong lòng nàng.
Sớm muộn cũng có một ngày nàng muốn dựa vào mị lực của bản thân thần phục Tiểu Bạch dưới váy. Chỉ là đối tượng nàng muốn thần phục hiện giờ có khả năng thất bạn trong tranh đấu vương giả.
Giống như Mẫn Thạch Vũ đã nói, một vương giả trẻ tuổi thất bại trong tranh đấu vương giả thì cả đời này rất khó leo lên vị trí vương giả, nếu vậy Lục Tiểu Bạch còn xứng với nàng sao?
Kỳ Sư Sư một mực âm thầm khẩn cầu, Lục Tiểu Bạch nhất định sẽ thắng, càng khẩn cầu thì cục diện lại càng ác liệt, sắc mặt Kỳ Sư Sư cũng càng trở nên khó coi.
Nếu không xảy ra kỳ tích, nhiều nhất là nửa canh giờ nữa toàn bộ thủ hạ của Tiểu Bạch sẽ chết hết, Lục Tiểu Bạch cũng sẽ trọng thương, cuối cùng trở thành tù nhân của đám Bối Áo.
Nghĩ đến đây, Kỳ Sư Sư có nỗi kích động không dám nhìn tiếp. Nếu Tiểu Bạch bị hành hạ, bị giam cầm thì mộng trong lòng nàng cũng tan vỡ. Nhưng năm gần đây nàng luôn mong đợi cảnh tượng gặp mặt giữa nàng và Tiểu Bạch, nếu cứ như vậy thì giấc mộng của nàng sẽ tan biến, nàng cũng sẽ vô cùng đau lòng.
- Lục Tiểu Bạch, ngươi là chiến thần trẻ tuổi một đời trong lòng ta, ngươi không được thua!