Tiểu Bạch không màng đến sống chết của bản thân, lúc này hắn đang lo lắng cho Lục Ly, hắn chết không hối nhưng nếu Lục Ly cũng chết thì hắn có chết nghìn lần cũng không chuộc được tội. Lục Ly không có một mình, hắn còn có gia đình, có rất nhiều thê tử, Lục gia còn có nhiều người như vậy, nếu Lục Ly phải chết nếu như đồng quy vu tận ở đây thì Lục gia sẽ ra sao?
Nghĩ tới đây, Tiểu Bạch lập tức tìm kiếm sự tồn tại của Lục Ly. Có điều ở đây thần niệm bị hạn chế hắn hoàn toàn không cảm ứng được. Lục Ly phóng thích Vô Ngân Đạo, coi như hắn có thể thả thần niệm cũng không thể tìm được Lục Ly. Nơi này không có cường giả Đại Viên Mãn, có Vô Ngấn Đạo thì không ai tìm được Lục Ly.
- Lão đại đi đâu?
Trong đầu Tiểu Bạch lướt qua một ý nghĩ, Lục Ly có nhiều thần thông kỳ dị như vậy, đặc biệt Huyết Linh Nhi còn mạnh ở phương diện thần văn, hắn có thể phá giải được thế cục hôm nay không?
- Là ta nghĩ quá nhiều!
Ngay sau đó Tiểu Bạch lắc đầu, đây chính là trấn thú tiên trận, nào có thể phá dễ như vậy? Hơn nữa rõ ràng pháp trận này có đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn, Lục Ly là cường giả cấp bậc này sao có thể phá vỡ?
Đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn vô cùng mạnh mẽ, tùy tiện bố trí một cái thì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng phải mấy ít nhất là vài tháng, thậm chí có một vài đạo ấn mà cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng không thể nào phá giải.
- Mặc kệ!
Tiểu Bạch vứt bỏ tạp niệm trong đầu, Lục Ly nắm giữ thần thông tiềm ẩn mạnh mẽ, dù bọn hắn có chết hết thì đám Bối Áo cũng không tìm được Lục Ly? Chỉ cần không tìm được, hắn sẽ luôn có cơ hội sống sót đi ra ngoài.
Quả thật Lục Ly đã tiềm ẩn, hơn nữa lúc này đang ở bên ngoài cung điện, hắn không ra tay công kích đám Bối Áo dù rằng vẫn biết chỉ cần giết chết Bối Áo, trận chiến này sẽ kết thúc.
Bối Áo nuốt tiên đan sức chiến đấu tăng vọt, hơn nữa chiến giáp trên người hắn cũng không phải chiến giáp tầm thường, tuy rằng chưa phải chí tôn thần binh nhưng sức phòng ngự chắc hẳn rất kinh người.
Nói cách khác, nếu Lục Ly đánh lén chưa chắc có thể thuấn sát Bối Áo. Không giết được Bối Áo thì chính là hắn sẽ chết. Cho dù Bối Áo không giết hắn thì những cường giả còn lại nhất định sẽ giết hắn trong nháy mắt.
Nếu phá vỡ được trấn thú tiên trận này thì không gì hoàn mỹ hơn. Còn không phá được, chỉ đành mạo hiểm đánh giết Bối Áo. Với Lục Ly mà nói, chuyện của Tiểu Bạch cũng chính là chuyện của hắn, tuy rằng chưa chắn Bối Áo đã giết Tiểu Bạch nhưng Lục Ly sẽ không mạo hiểm như vậy.
Lại nói, coi như Tiểu Bạch không chết, chỉ cần hắn bại trận thì sẽ xuất hiện tâm ma, trong mấy nghìn năm chắc chắn không thể đột phá Đại Viên Mãn. Với Tiểu Bạch thì chuyện này không khác gì cái chết.
Cho nên lần này Lục Ly phải toàn lực giúp đỡ Tiểu Bạch vượt qua cửa ải khó khăn này, thắng được trận chiến này. Hắn đã sớm dò xét quanh đây một lượt, thấy không có bố trí gì. Địa phương có vấn đề duy nhất chính là tòa cung điện kia.
Cung điện này có vòng bảo vệ, ở đây xuất hiện một cung điện đương nhiên cho thấy là nơi rất quan trọng, trấn thú tiên trận chắc chắn ở trong này. Huyết Linh Nhi đã sớm lẻn vào trong cung điện, đối với nàng mà nói, thần văn bên trong cung điện không có bất kỳ ảnh hưởng.
Cung điện đã mở thần văn nên Lục Ly không vào được, hắn đang chờ đợi tin tức của Huyết Linh Nhi, thử xem trong thời gian ngắn có thể phá vỡ trấn thú tiên trận này không. Nếu không phá được thì chỉ còn con đường duy nhất là ám sát Bối Áo.
Từng giờ khắc trôi qua, đám Tiểu Bạch bên kia ai nấy đều bị thương, có một cường giả còn bị thương nặng, cục diện càng lúc càng cam go. Tiểu Bạch bị thương rất nghiêm trọng, hắn đã nuốt mấy viên đan dược mà Đông Cảnh Chi Vương đưa cho, may mắn nhục thân cũng rất mạnh, bằng không lúc này đã bị trọng thương.
Sau một nén nhang, hai cường giả bị trọng thương, rốt cuộc truyền âm của Huyết Linh Nhi cũng vang lên trong đầu Lục Ly.
- Chủ nhân, trận pháp bên trong cung điện rất dễ phá, trấn thú tiên pháp này cũng không khó. Vấn đề ở chỗ trong trận pháp này có một đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn, đạo ấn này ta không phá được. Không phá được đạo ấn này thì trấn thú tiên trận cũng không phá được!
- Đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn...
Lục Ly cảm thấy đau đầu, đạo ấn này muốn phá giải rất khó, cưỡng ép phá vỡ cũng khó như lên trên trời, chỉ có thể nghĩ cách tham ngộ đạo bên trong đạo ấn này. Không cần tham ngộ hoàn toàn, chỉ cần tham ngộ chút da lông thì phá giải đạo ấn cũng dễ dàng hơn.
Lục Ly suy nghĩ một lát, hắn truyền âm cho Tiểu Bạch: - Tiểu Bạch, sử dụng dư âm công kích toàn cung điện này, yểm trợ ta đi vào.
Tiểu Bạch nghe thấy truyền âm của Lục Ly nhất thời cảm thấy phấn chấn, hắn vung mạnh Đông Vương Đao trong tay, đột nhiên phóng thích mấy luồng công kích, đẩy lùi hai cường giả gần đó. Sau đó hắn không chế dư âm của công kích đánh trúng vào tòa cung điện này.
Vụt!
Thần văn cung điện nhất thời bắn ra hào quang vạn trượng. Tia sáng kia cực kỳ chói mắt, cảm giác như cung điện này đã biến thành một lò lửa, căn bản không nhìn thấy tình hình bên kia. Nơi này thần niệm bị hạn chế, không chỉ hạn chế thần niệm của riêng đám Tiểu Bạch mà thần niệm của toàn bộ võ giả đều bị hạn chế.
Đám Bối Áo nhìn lướt qua nhưng không quá để ý, chỉ là dư âm của công kích đánh trúng cung điện mà thôi. Thần văn của cung điện này có phòng ngự rất mạnh mẽ, cho dù đám Tiểu Bạch đánh phá, đánh phá trong một canh giờ vẫn không đánh vỡ.
Một canh giờ bọn hắn đã sớm giết sạch đám Vũ đại nhân, kỳ thực bây giờ bọn hắn đã có thể đánh giết một hai người. Chỉ là đám Vũ đại nhân rất liều mạng, giống như từng con thú bị bao vây, đến chết vẫn còn cố dãy dụa. Đám Bối Áo không dám dồn ép quá gay gắt, nếu không sợ rằng bọn hắn bên này cũng sẽ đồng vu quy tận.