Trong đại diện Đông Cảnh có ít nhất bốn năm trăm cường giả tụ tập, đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Đại Viên Mãn chắc chắn cũng có nhưng chỉ là Lục Ly cảm ứng không ra mà thôi.
Tiểu Bạch vừa giới thiệu, nhất thời vô số ánh mắt quét tới, bọn hắn đều mơ hồ nghe thấy, rất nhiều võ giả là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Ly. Trong lòng rất nhiều võ giả, Tiểu Bạch chính là Cảnh Vương tương lại, lão đại của Cảnh Vươn đương nhiên phải chú ý nhiều hơn.
Lục Ly bình thản bước tới, hơi khom người nói:
- Lục Ly tham kiến Cảnh Vương, chúc mừng Cảnh Vương đại thắng!
Đôi mắt hổ của Đông Cảnh Chi Vương nhìn chằm chằm vào Lục Ly trong mấy hơi thở, mở miệng nói:
- Lục Ly, ngươi khá lắm. Sau này ở lại Đông Cảnh làm việc cho thật tốt!
Xoạt!
Bốn phía nhất thời nổi lên tiếng xôn xao, Đông Cảnh Chi Vương tính cách trầm mặc ít nói mà lại nhiều lời như vậy, hơn nữa còn nói Lục Ly khá lắm, nói hắn làm việc cho thật tốt, ý tứ trong đây cũng quá rõ ràng- hắn sẽ chú ý nâng đỡ Lục Ly, chỉ cần cảnh giới và thực lực của Lục Ly nâng cao thì sau này chắc chắn sẽ ngồi vị trí cao ở Đông Cảnh.
Thân là một trong những bá chủ đỉnh cấp nhất của Tiên Vực, Đông Cảnh Chi Vương sẽ không thuận miệng nói một câu, điều này cho thấy Lục Ly đã được hắn đánh giá cao, không những có thể chơi bời cùng Tiểu Bạch mà sau này còn có thể phát triển mạnh ở Đông Cảnh.
Mặt Tiểu Bạch vui đến nở hoa, nhưng hắn còn chưa nói gì thì Lục Ly đã khom người nói:
- Đa tạ Cảnh Vương đã coi trọng. Lục Ly nhớ nhung người nhà, ngày mai sẽ trở về Thiên Loạn Tinh Vực, hôm nay tới đây để từ biệt Cảnh Vương.
- Thật gan!
- Làm càn!
- Không biết tốt xấu!
Một đám cường giả nhất thời giận tím mặt, Đông Cảnh Chi Vương vừa nói để Lục Ly làm việc, Lục Ly lại từ chối ngay ý tốt của Đông Cảnh Chi Vương, muốn rời khỏi Đông Cảnh, đây chẳng khác nào đang tát vào mặt Đông Cảnh Chi Vương ngay trước mắt mọi người.
- Được rồi!
Đông Cảnh Chi Vương thấy Tiểu Bạch nóng lòng muốn lên tiếng, phất tay nói:
- Bản vương tôn trọng lựa chọn của người, đi đi.
Cường giả đều có tôn nghiêm và ngạo cốt, Đông Cảnh Chi Vương danh chấn Tiên Vực mấy chục vạn năm, Lục Ly từ chối ngay trước mặt mọi người, hắn đương nhiên không vui, cũng sẽ không nhiều lời nữa.
Lục Ly cũng không phí lời, hơi khom người gật đầu với Tiểu Bạch, sau đó xoay người rời đi.
Lục Ly rời đi chưa được bao lâu Tiểu Bạch đã đuổi tới, đưa hắn về phủ đệ của mình. Tiểu Bạch trước tiên để Lục Ly ở lại đây, hắn sắp xếp một hồi, ngày mai là có thể dẫn Lục Ly lên đường.
Nói xong Tiểu Bạch đi ra ngoài, Lục Ly an tâm ở lại chờ đợi tin tức của Tiểu Bạch. Hắn không muốn làm thủ hạ của Đông Vương, ở Tiên Vực cũng không có chuyện gì, đương nhiên vội vã muốn về nhà.
Trong tay hắn có hai món chí tôn thần binh, còn muốn tham ngộ Vô Ngân Đạo, cho nên tiếp đó còn có chuyện cần làm, không thể ở Tiên Vực tìm kiếm cơ duyên.
Đợi trong phủ đệ của Tiểu Bạch được một ngày, hôm sau Tiểu Bạch mới trở về. Hắn trở về hớn hở bừng bừng nói:
- Được rồi, lão đại, sắp xếp xong xuôi rồi, chúng ta có thể xuất phát bất cứ khi nào.
- Trước tiên về thành Thần Khải!
Lục Ly gật đầu nói, trước lúc rời đi hắn cũng nên tới từ biệt đám Vũ Dương cùng Mạc Thiên Thiên chứ? Tiểu Bạch dẫn hắn truyền tống về thành Thần Khải. Hắn tìm đến các đám Dương Vũ Mạc Thiên Thiên, ăn cùng nhau một bữa cơm rồi Tiểu Bạch dẫn theo một đám cường giả đi cùng Lục Ly ra ngoài.
Lục Ly liếc nhìn thấy là năm cường giả đám Vũ đại nhân đi cùng, Kỳ Sư Sư đột nhiên cũng tham gia, hắn liền khoát tay nói:
- Mọi người không cần tiễn, không cần khách sáo như vậy. Nói không chừng qua mấy chục mấy trăm năm nữa ta lại trở về Tiên Vực?
Đám Vũ đại nhân liếc mắt nhìn nhau chưa kịp lên tiếng thì Tiểu Bạch đã lôi kéo Lục Ly ra ngoài, nói:
- Lão đại, ngươi đừng quản nhiều như vậy, đi thôi!
Lục Ly bị Tiểu Bạch kéo ra ngoài cũng không tiện nói thêm câu nào, chỉ đành tiến vào trong tế đàn truyền tống dưới sự bảo vệ của mọi người. Bọn hắn lại truyền tống đi thành Đông Vương, sau đó tiến vào một tế đàn truyền tống khác, truyền tống liên tục hơn nửa ngày.
Bọn hắn xuất hiện trong một thành bảo, đây là thành trì phía đông cùng của Đông Cảnh- thành Đông An, cửa tiến vào Tiên Vực cũng ở nơi này. Thành chủ ở đây đã đợi từ sớm, hành lễ với đám Tiểu Bạch xong, hắn dò hỏi:
- Tiểu chủ, có cần nghỉ ngơi trước hai ngày không?
- Không cần!
Tiểu Bạch vung tay đáp lại:
- Bước vào cửa ra luôn!
Tiểu Bạch dẫn theo đám cường giả dồn dập tiến lên, đến một ngọn núi lớn bên ngoài thành. Trên đỉnh núi này có một đại môn màu vàng chói, phụ cận không có cường giả trấn thủ. Đại môn này được ra vào tự do, muốn đi ra ngoài rất đơn giản nhưng muốn tiến vào phải có chìa khóa của Tiên Vực.
- Được rồi!
Lục Ly chắp tay nói:
- Tiễn đưa vạn dặm chung quy vẫn phải từ biệt. Tiểu Bạch, cố gắng tu luyện, có chuyện gì thì phái thủ hạ tới gọi ta một câu. Nếu cục diện chuyển biến xấu, phải báo ta biết ngay lập tức.
- Hà hà!
Tiểu Bạch cười híp mắt, không có chút thương cảm ly biệt, hắn nhếch miệng cười một tiếng:
- Lão đại, không cần khách khí như vậy, chúng ta vẫn muốn tiễn ngươi, tiễn ngươi tới Thiên Loạn Tinh Vực rồi nói tiếp.
- Hả?
Lục Ly trừng mắt, hắn đột nhiên bừng tỉnh, không trách có nhiều cường giả tiễn hắn như vậy, lần này thực mất mặt.
Nói vậy Tiểu Bạch muốn đi Thiên Loạn Tinh Vực? Nếu vậy Kỳ Sư Sư cũng đi cùng? Còn nữa, Mạc Thiên Thiên bên cạnh Kỳ Sư Sư cũng trở về? Không phải lúc trước nói không quay về sao?
Lục Ly có hơi tức giận trừng mắt với Mạc Thiên Thiên, người sau cười vô hại truyền âm tới.
- Lục lang, chuyện này không thể trách ta, ta cũng vừa mới biết. Sư Sư muốn đi Thiên Loạn Tinh Vực chơi, ta phải đi cùng. Ta đây không tính là về nhà, mà là phụng mệnh làm việc công...
Lục Ly không tiếp tục để ý tới Mạc Thiên Thiên, quay đầu nhìn Tiểu Bạch nói:
- Cha ngươi đồng ý cho ngươi theo ta đi Thiên Loạn Tinh Vực?
- Đồng ý!