Một đám lão ma thương nghị một lần, quyết định phối hợp Lục Ly, nghĩ hết biện pháp phân tán cường giả Quánh tộc, mặc kệ kết cục cuối cùng như thế nào, dù sao bọn họ cũng không mất mát gì. Hiện tại trưởng lão Quánh tộc đang truy giết bọn họ, bản thân bọn họ phải nghĩ biện pháp chạy trốn, phân tán bọn họ cũng là điều bình thường.
Một đám lão ma thương nghị nửa ngày, lập ra một ít sách lược, ba người một tổ, chia nhau dẫn dắt cường giả Quánh tộc rời đi. Ba người một tổ dễ dàng tiếp ứng và phối hợp tác chiến, càng có lợi cho việc chạy trốn. Mục đích lần này của bọn họ rất rõ ràng, chỉ cần dẫn dắt cường giả Quánh tộc rời đi, bảo vệ tính mạng là hàng đầu, tận lực không khai chiến với Quánh tộc.
Một số trưởng lão của Quánh tộc lúc này đã phân tán hành động, cường giả do nhị trường lão suất lĩnh vẫn chưa tới. Sau khi một đám lão ma hành động, trưởng lão Quánh tộc dễ dàng bị dẫn đi, hai, ba người một tổ, đang truy tung đám lão ma này khắp thế giới.
Lục Ly quyết đoán ra mặt, hắn biết mình tối đa chỉ có thời gian một tháng, hắn phải trong thời gian một tháng này dùng hết khả năng đánh chết nhiều trưởng lão Quánh tộc, nếu không một tháng sau Đại Viên Mãn của Quánh tộc sẽ tới. Hắn nhanh chóng bay xuyên đi, hễ gặp phải một, hai trưởng lão của Quánh tộc thì hắn sẽ lập tức ra tay tàn sát.
Ai cũng không phát hiện được Vô Ngân Đạo, Vô Ngân Đạo cộng thêm Cung Hoàng Đỉnh, còn có ngọn lửa khủng bố kia, cùng với Hủy Diệt Thần Dịch siêu cường, Lục Ly đánh chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn dễ như chơi.
Hắn hấp thu không ít lửa màu đen ở Diễm Hoàng Sơn, đã dùng rất nhiều, gần như đã dùng phân nửa. Ngọn lửa và Hủy Diệt Thần Dịch mà hết thì hắn sẽ mất đi hai loại thủ đoạn cực mạnh, nhưng với loại cục diện này, sao hắn có thể bảo tồn thực lực được? Phải toàn lực ra tay mới có thể có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Hắn bắt đầu điên cuồng ám sát, bởi vì cường giả Quánh tộc đã bị dẫn dắt phân tán rời đi, cho nên Lục Ly động thủ vô cùng thoải mái, chỉ trong chín ngày, đã có mười sáu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị hắn diệt sát. Lão ma khác cũng ra tay chém giết hai chí cường giả, cộng thêm trước đó bị giết thì số cường giả bên Quánh tộc bị đánh chết tăng đến hơn hai mươi người. Còn có cường giả Quánh tộc trước đó chết đi trong trận hỗn chiến với những lão ma kia, cộng lại đã tăng đến hơn ba mươi người...
Hơn ba mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, dù là đại tộc cũng không có nhiều như vậy. Lúc này nhị trường lão đã đi được nửa đường, đều không biết chuyện xảy ra ở bên này, ở Trưởng Lão Đường của Quánh tộc không ngừng vang lên chuông báo tử, đại trưởng lão Quánh tộc ngồi không yên, tự mình qua hỏi đến cùng xảy ra chuyện gì, vì sao có nhiều trưởng lão ngã xuống như vậy?
Trưởng Lão Đường lập tức đưa tin hỏi, các trưởng lão bên thành đô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, bởi vì sau khi Lục Ly chém giết đám cường giả kia thì lập tức thu tất cả thi thể, không để lại cái gì, những thám báo cũng không biết đã chết nhiều trưởng lão như vậy.
Trưởng lão bên thành đô chỉ có thể khẩn cấp đưa tin cho nhị trường lão, khiến cho nhị trường lão trả lời Trưởng Lão Đường và đại trưởng lão. Nhị trường lão sau khi nhận được tin tức thì suýt chút nữa giận điên lên, hắn trầm ngâm nửa canh giờ rồi làm ra một quyết định ngu xuẩn, hắn khiến cho trưởng lão thành đô đưa tin trở về Trưởng Lão Đường, hắn có thể xử lý việc bên này, xin đại trưởng lão cho hắn thêm thời gian một tháng.
Bình thường hai Đại Viên Mãn sẽ không hỏi sự vụ của Quánh tộc, tất cả đều là nhị trường lão quản. Nhị trường lão quyền cao chức trọng, sức chiến đấu dũng mãnh, trong tay còn có thần binh Chí Tôn, cho nên hắn không muốn tùy tiện khiến cho đại trưởng lão xuất động, đó không phải là chứng minh hắn vô năng, hắn thất bại sao?
Hắn muốn thử một lần, nếu trong một tháng hắn vẫn không thể đánh chết đám lão ma và Lục Ly thì, hắn chỉ có thể mời đại trưởng lão xuất động.
Đại trưởng lão Đại Viên Mãn của Quánh tộc vốn muốn xuất động, nghe thấy nhị trưởng lão truyền lời thì không nhúc nhích nữa.
Nhị trưởng lão dù sao là nhân vật quyền cao chức trọng trong tộc quần, hắn xuất động, đó là không tôn trọng nhị trưởng lão, tuy rằng hắn rất hoài nghi nhị trưởng lão có thể xử lý việc này được không.
Chờ khi nhị trưởng lão đến gần chiến trường thì Lục Ly lại giết bốn trưởng lão. Đám lão ma mừng muốn rớt nước mắt, vốn chỉ nhìn thấy một tia sáng hy vọng, bây giờ cảm giác mặt trời mọc ở hướng đông, có hy vọng rồi.
Nhị trưởng lão mang đến hơn năm mươi cường giả, trong đó có một ít là chí cường giả của tộc quần phụ thuộc. Hơn năm mươi cường giả đi chung chứ không tách ra. Đồng thời nhị trưởng lão triệu tập mười mấy vạn thám báo, tra xét hành tung của các lão ma.
Thật ra, nhị trưởng lão cũng hoài nghi Lục Ly ra tay. Nếu không thì dựa vào hơn hai mươi lão ma sao có thể giết nhiều trưởng lão như vậy được? Nhưng nhị trưởng lão đã nói với bên Trường Lão Đường, đành cứng da đầu, lần này hắn chuẩn bị liều mạng cũng quyết giết đám lão ma này, cần nghĩ biện pháp tìm được Lục Ly, đánh chết Lục Ly.
- Báo!!!
Một Thánh Hoàng hậu kỳ lại đây bẩm báo:
- Nhị trưởng lão, ở bên Thủy Mộng Trạch phát hiện hành tung của nhóm Cổn Ma, dường như có mười mấy lão ma ẩn nấp ở bên kia.
- Đi!
Nhị trưởng lão lấy ra bản đồ, thấy cách bên này không quá xa, vung mạnh tay, mấy chục cường giả mênh mông hùng dũng bay đi.
Bọn họ chỉ mất vài canh giờ đã đến bên kia, bên này có rất nhiều thám báo đứng đầu, bọn họ nói nhìn thấy một đám lão ma đi vào, đều không đi ra. Xung quanh đều là thám báo của họ, xác định đám lão ma chưa đi ra.
- Mọi người lẻn vào, đừng dọa chạy bọn chúng!
Nhị trưởng lão suy nghĩ một hồi ra lệnh, đối với hắn thì đánh chết đám lão ma này không khó, chỉ sợ bọn họ chạy trốn. Đám lão ma có thần thông riêng, nếu để bọn họ chạy trốn thì mất công truy sát.