Kiên trì thêm một chút nữa
Cho dù có người muốn giết hắn, e là hắn cũng chỉ có thể trơ mắt chờ chết, cả người hắn đều ngất ngây, không phân rõ đông tây nam bắc, chỉ có thể đi theo Minh Vũ.
Cho tới sau khi trời tối, Hàn Vô Tâm mới ngừng lại, hắn dẫn theo đám người Lục Ly tiến vào khách sạn. Lại không an bài Lục Ly nghỉ ngơi trong phòng, mà là dẫn mọi người đi ăn cơm.
Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, Hàn Vô Tâm nói khẽ:
- Tuy trên đường rất bình tĩnh, nhưng ta cảm thấy vẫn phải cẩn thận. Chúng ta truyền tống liên tục, Tống gia cho dù muốn dở trò cũng khẳng định không thể bố trí. Chỉ cần rời khỏi đông bắc bộ, đến đông bộ, bên kia chính là phạm vi thế lực của Lục gia, cho Tống gia một trăm lá gan cũng không dám tới bên đó gây sự, hơn nữa... Lục công tử báo ra thân phận, tùy tiện có thể được đại gia tộc hộ tống, cũng sẽ an toàn hơn.
Mắt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ sáng lên, Hàn Vô Tâm nói có lý, rời khỏi đông bắc bộ, nếu Tống gia xằng bậy sẽ chọc giận các đại gia tộc đông bộ.
Hơn nữa, đông bộ là địa bàn của Lục gia, Lục Ly tùy tiện hô một tiếng, đại gia tộc đông bộ lại không lập tức xuất động tới bảo hộ hắnà?
- Thiếu chủ, kiên trì thêm một chút!
Minh Vũ và Lục Ly nói, Lục Ly nghe thấy Hàn Vô Tâm nói vậy liền gật đầu, không nói gì.
Nghỉ ngơi một canh giờ, mọi người khởi hành ngay đêm, lại truyền tống cả một đêm, tới lúc hừng đông thì đến một phủ thành, Lục Ly đã triệt để không nhịn được mà nằm trên đất nôn mửa.
Hàn Vô Tâm cũng bất lực, cảnh giới của Lục Ly quá thấp, tuy luyện hóa Hồn Tinh được một đoạn thời gian, linh hồn tăng cường một chút, nhưng cứ liên tục truyền tống cự ly siêu xa như vậy vẫn không chịu nổi.
- Cách đông bộ còn xa lắm không?
Ở trong quảng trường nghỉ ngơi một canh giờ, Lục Ly ngẩng đầu nhìn Hàn Vô Tâm, người sau nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Nếu liên tục truyền tống, truyền tống thêm một ngày một đêm là tới.
- Đi!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, dẫn đầu tiến vào truyền tống trận. Đến đông bộ Trung Châu thì hắn chính là đã về tới nhà, nơi đó là địa bàn của Lục gia, cũng là địa bàn của hắn.
Một ngày một đêm!
Lục Ly một đường đều đang nôn, trong dạ dày hắn không còn gì, mấy ngày nay chỉ uống nước trong, cho nên không nôn ra gì, chỉ nôn ra được chút đờm.
Mấy ngày mấy đêm không nghỉ không ngủ, tinh thần của Lục Ly đã vô cùng mỏi mệt. Có điều sau khi hắn biết đã bước vào một đại thành của đông bộ Trung Châu, hắn vẫn lập tức trở nên hưng phấn, tinh thần cũng tốt hơn nhiều.
Trời vừa tờ mờ sáng, thành trì này đã bắt đầu tỉnh giấc, người đến người đi, dần dần trở nên náo nhiệt. Thành trì này là phủ thành, tên là Hạp Thành, được một gia tộc ngũ phẩm khống chế toàn gia.
Hạp Thành lệ thuộc thế lực lục phẩm Bạch Dương Cung, Bạch Dương Cung thì phụ thuộc thế lực thất phẩm Lam Sư Phủ, Lam Sư Phủ là một trong ba thế lực thất phẩm dưới cờ của Lục gia.
Nói một cách khác, Lộc gia là thủ hạ của thủ hạ của thủ hạ của Lục gia, Lục Ly đã về tới địa bàn nhà mình. Phụ thân là Lục Nhân Hoàng, là Nhân Hoàng của Lục gia, thân phận địa vị khẳng định không thấp, hắn đã triệt để an toàn.
- Trước tiên nghỉ ngơi một chút đã.
Sau khi Lục Ly nghe Hàn Vô Tâm giới thiệu về Lộc gia và thế lực phụ cận, lập tức thở hắt ra một hơi.
Được Minh Vũ đỡ vào một khách sạn nghỉ ngơi, sau khi thân thể khôi phục một chút, Lục Ly nhìn Hàn Vô Tâm, nói:
- Vô Tâm đại nhân, ngươi đi tìm thành chủ của phủ thành này, nói rõ thân phận của ta, bảo hắn tới gặp ta.
Lục Ly không định tiếp tục truyền tống nữa, bởi vì tiếp tục truyền tống phải cần huyền tinh. Từ nơi này tới Thần Khải Vực còn một đoạn cự ly rất dài, cần rất nhiều huyền tinh.
Nếu đã đến địa bàn của Lục gia, hắn cũng triệt để yên tâm, hắn có thể báo ra thân phận của mình. Sau khi báo ra thân phận, truyền tống ở đông bộ Trung Châu ai dám thu huyền tinh của hắn? Hắn còn có thể dựa vào thân phận Lục gia đệ tử, điều một số một số cường giả tới đây, như vậy sẽ an toàn hơn.
Hàn Vô Tâm đã hiểu ý của Lục Ly, nụ cười trên miệng càng tươi hơn mấy phần, Lục Ly vừa tới địa bàn của Lục gia đã gọi người, điều này chứng tỏ... Hắn đúng là Lục gia đệ tử, hắn lần này đánh cược đúng cửa rồi.
Đám người Lục Ly nghỉ ngơi ở khách sạn, Hàn Vô Tâm dẫn theo Hàn Vô Khánh đi gặp thành chủ của thành trì này. Hàn gia là gia tộc lục phẩm, thành trì này là do ngũ phẩm ngũ phẩm khống chế, cho dù không có chuyện của Lục Ly, bọn họ cũng có thể tùy tiện tìm tới cửa.
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ kích động không thôi, Lục Ly trở về Lục gia, bọn họ cũng có thể có được lợi ích rất lớn, đây chính là một trong Thập nhị vương tộc mạnh nhất Trung Châu.
Lục Ly ngồi ngủ một lúc, vừa ngủ được nửa canh giờ, Hàn Vô Tâm Hàn Vô Khánh đã trở lại, dẫn theo một lão giả Quân Hầu cảnh tiền kỳ.
Hạp gia gia chủ Hạp Nguyên.
Tuổi Hạp Nguyên nhìn thì có vẻ không ít, có điều tinh thần quắc thước. Lục Ly tỉnh lại, ngồi dậy, ánh mắt hắn nhìn quét một lượt trên người Lục Ly, chắp tay nói:
- Vị công tử này, nghe nói... Ngươi là Lục gia đệ tử? Xin hỏi lệnh tôn là?
Vũ Hóa Thần vốn định nói thẳng ra tên của Lục Nhân Hoàng, Lục Ly lườm hắn một cái, hắn lập tức câm miệng. Lục Ly lạnh giọng nói:
- Tên của cha ta ngươi không có tư cách biết, ngươi lập tức truyền tống tới Bạch Dương Cung, bảo cung chủ của bọn họ tới gặp ta.
Hạp Nguyên Hạp Nguyên là Quân Hầu cảnh tiền kỳ, tác dụng không lớn, Bạch Dương Cung là thế lực lục phẩm, Quân Hầu cảnh bên trong khẳng định nhiều hơn, cung chủ cũng rất có khả năng là Nhân Hoàng. Có Bạch Dương Cung cung chủ hộ giá, trên đường đi cũng sẽ thông thuận hơn.
Hạp Nguyên nhướng mày, khẩu khí này của Lục Ly quá lớn rồi, Lục gia đệ tử bình thường cũng không có khẩu khí như hắn?
Có điều hắn không dám mạo muội đắc tội, lại chắp tay nói:
- Có thể xin công tử đưa ra lệnh bài thân phận, hoặc là... Phóng thích một chút huyết mạch thần kỹ không? Tại hạ thân phận thấp kém, e là không mời được Trần cung chủ.