Nếu Lục Ly có lệnh bài thân phận của Lục gia, tất cả đều dễ nói, đương nhiên nếu có thể phóng thích Thần Khải Thần Kỹ, vậy hắn một câu cũng chẳng nói thêm. Trên Thế giới này người có thể có Thần Khải Thần Kỹ, chỉ có Lục gia đệ tử.
Lệnh bài thân phận thì không có, Thần Khải Thần Kỹ lại càng không, Lục Ly lại không hề bối rối, lạnh giọng nói:
- Bảo ngươi mời thì ngươi cứ mời đi, nếu Bạch Dương Cung cung chủ tới, ta không thể chứng minh thân phận Lục gia đệ tử, bảo hắn trảm sát ta là được. Ngươi chuyển đạt lời của ta, ta tên là Lục Ly, cha ta là Nhân Hoàng của Lục gia, nếu hắn không đến, tự gánh lấy hậu quả!
- Nhân Hoàng?
Hạp Nguyên nhướng mày, cường giả Nhân Hoàng của Lục gia rất nhiều, nhưng hắn lại chưa nghe nói tới trưởng lão nào có con trai tên là Lục Ly?
Quan trọng nhất là Lục Ly chỉ có Hồn Đàm cảnh? Đệ tử trực hệ của Lục gia đã mười sáu mười bảy tuổi sao có thể vẫn là cảnh giới này?
Lục gia phong thành mười năm, Lục gia đệ tử không được phép ra ngoài, Lục gia đệ tử này là từ đâu chui ra?
- Được rồi, công tử chờ chút, ta giờ tới Bạch Dương Thành, nửa ngày sau sẽ quay về!
Hạp Nguyên chỉ là một tộc trưởng của gia tộc ngũ phẩm nho nhỏ, bên cạnh Lục Ly đứng năm Quân Hầu cảnh, hắn còn dám nói gì? Dám chất vấn gì?
Hắn chỉ có thể cắn răng lui ra, chuẩn bị tự mình truyền tống tới Bạch Dương Cung truyền lời, dù sao Bạch Dương Cung cung chủ đến, tất cả mọi chuyện tất nhiên sẽ rõ ràng.
...
Đám người Lục Ly tiếp tục nghỉ ngơi trong khách sạn, Hàn Vô Tâm cũng không chuẩn bị truyền tống. Hắn lần này đã bỏ ra không ít huyền tinh rồi, nếu Lục Ly đã gọi người tới, hắn đương nhiên không muốn mất tiền một cách vô ích.
Lục Ly ăn một vài thứ, lại ngủ thiếp đi, trong những ngày này hắn đã mệt lắm rồi, lúc này đến địa bàn của Lục gia hắn đã yên tâm, trước tiên cứ ngủ một giấc thật ngon, chờ Bạch Dương Cung cung chủ tới rồi tính.
Mặt trời lên cao.
Truyền tống trận sáng lên, đám người Vũ Hóa Thần từ cửa sổ khách sạn nhìn thấy trên quảng trường quang mang ngút trời, thầm gật đầu. Hạp Nguyên làm việc vẫn rất nhanh gọn, hai canh giờ đã dẫn theo người của Bạch Dương Cung trở lại?
Quang mang của Truyền tống trận yếu đi, bên trong xuất hiện tám cường giả, ánh mắt đám người Vũ Hóa Thần Hàn Vô Tâm nhìn tới, lại lập tức kinh ngạc.
Bởi vì trong tám người này không có Hạp Nguyên, hơn nữa tám người này đều đeo Thiên Huyễn Thiên Huyễn, bọn họ cũng có thể cảm ứng được.
- Bùm!
Sau khi tám người xuất hiện trong truyền tống trận, có mấy người không ngờ đánh ra mấy đạo huyền lực, lập tức hủy đi toàn bộ truyền tống trận. Sau đó tám đạo thần niệm cường đại nháy mắt quét vào trong thành, một đạo thần niệm cường đại cũng rất nhanh tỏa định đám người Hàn Vô Tâm trong khách sạn.
- Tống Hà, Tống Phúc!
Sắc mặt Hàn Vô Khánh lập tức trở nên âm trầm đáng sợ, trong đầu hắn xoay chuyển nhanh chóng, lập tức gào lên với Vũ Hóa Thần và Minh Vũ:
- Mau dẫn thiếu chủ nhà ngươi trốn đi, người của Tống gia điên rồi, không ngờ dám đến tận đây chặn giết!
Sắc mặt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ lập tức trở nên tái nhợt, hai người không hề do dự, Minh Vũ tóm Lục Ly lên. Sau đó phóng ra Bản Mệnh Châu, cùng hai người Vũ Hóa Thần trực tiếp phá cửa sổ mà ra, bay tới thành đông.
- Đi, cản họ lại!
Hàn Vô Tâm nhìn Hàn Vô Khánh và một trưởng lão còn lại, cắn răng quát. Người của Tống gia hủy diệt truyền tống trận, là muốn bắt ba ba trong rọ, nếu bọn họ không đi ngăn cản, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ khẳng định là trốn không thoát.
Chính bởi vì người của Tống gia hủy diệt truyền tống trận, Hàn Vô Tâm mới hạ quyết tâm tử chiến.
Bởi vì Hạp Nguyên đã tới Bạch Dương Cung, bên này truyền tống trận vừa hủy, Bạch Dương Thành sẽ lập tức biết ngay. Bạch Dương Cung cung chủ khẳng định sợ Lục Ly chết đi, lập tức sẽ tới.
Cho nên...
Ba người bọn họ chỉ cần ngăn cản người của người một đoạn thời gian, Tống gia lần này sẽ toàn quân bị diệt, bọn họ cũng sẽ nhận được tình hữu nghị chân chính của Lục gia.
Hàn Vô Tâm quyết định liều một phen, nếu thua... Vậy ba người bọn họ sẽ vĩnh viễn phải ở lại Lộc Thành.
- Giết.
Thần niệm của tám cường giả Tống gia tỏa định ba người Hàn Vô Tâm và ba người Lục Ly, một lão giả vung tay lên, bốn người bay tới bên Hàn Vô Tâm, bốn người thì đuổi giết đám người Lục Ly.
- Khai chiến!
Trong thành là một mảng ầm ĩ, loạn thành một đống, hai đội Quân Hầu cảnh khai chiến trong thành, tùy tiện ngộ thương một chút cũng sẽ có rất nhiều người tan xương nát thịt.
Vô số võ giả đều từ trong viện tử lao ra, trên mặt phẫn nộ không thôi, dám khai chiến trong thành? Đây là muốn liên luỵ tới vô số dân thường à.
- Người nào dám xằng bậy ở Lộc Thành?
Trong Hạp gia đại viện có bảy tám võ giả Bất Diệt cảnh cưỡi Mệnh Luân bay lên không, Hạp gia chỉ có một Quân Hầu cảnh, Hạp Nguyên đã tới Bạch Dương Thành, cho nên chỉ còn một đám Bất Diệt cảnh.
Hàn Vô Tâm nhìn thấy người của Hạp gia đến, lập tức gầm lên:
- Tống Phúc Tống Hà, các ngươi lớn mật lắm, không ngờ dám động thủ ở địa bàn của Lục gia? Các ngươi có biết người các ngươi đang truy sát là ai không? Đó là đệ tử trực hệ của Lục gia, Tống gia các ngươi xong rồi, chờ Lục gia diệt tộc các ngươi đi.
Hàn Vô Tâm nói rất có kỹ xảo, hắn nói như vậy cũng không thể ngăn cản bọn Tống Hà đuổi giết, nhưng lại đang nói với người toàn thành, đây là người của Tống gia. Bọn họ gây sự ở địa bàn của Lục gia, hơn nữa... còn đang đuổi giết đệ tử trực hệ của Lục gia!
Lục Ly lần này bất kể sống hay chết, chỉ cần đám người Tống Hà dám tiếp tục động thủ, vậy đó chính là khiêu khích Lục gia, sau này khẳng định sẽ bị Lục gia trả thù.
Hàn gia và Tống gia đã xé rách da mặt, Hàn Vô Tâm tất nhiên không còn bất kỳ cố kỵ gì nữa, Tống gia diệt vong thì Hàn gia càng an toàn.
Mắt Tống Phúc và Tống Hà đều co rút lại, bọn họ sở dĩ lựa chọn động thủ ở đây, cũng là bởi vì bất đắc dĩ.
Động tác của đám người Hàn Vô Tâm quá nhanh, bọn họ căn bản không có thời gian bố trí, ngày đêm không ngừng truyền tống, hiện tại mới đuổi kịp.