Hắn nhìn thấy Tống Hà và một Tống gia trưởng lão Tống Kiều điên cuồng lao về phía Lục Ly, nhuyễn kiếm trong tay lập tức vung lên, bắn ra mấy đạo kiếm quang màu vàng, bức lui hai Tống gia trưởng lão đang tới gần, hắn khống chế Bản Mệnh Châu đuổi theo đám người Tống Hà.
- Hàn Vô Tâm, ngươi không đi được đâu, xem thiên la địa võng của ta!
Tống Nguyên cười lạnh một tiếng, một tay hắn đột nhiên vỗ một chưởng lên không trung, một hư ảnh bàn tay cực lớn đột nhiên xuất hiện, đột nhiên đánh vào khoảng không, dường như muốn đánh vỡ cả phiến thương khung này.
Một giây tiếp theo!
Thương khung dường như thực sự bị đánh vỡ, không gian trên đỉnh đầu Hàn Vô Tâm chấn động kịch liệt, không gian nơi này củng cố như vậy, không ngờ lại xuất hiện từng khe nứt.
Càng khiến người ta bất khả tư nghị là trong khe nứt có vô số dây leo màu tím bắn ra, lập tức cuốn lấy Hàn Vô Tâm, từng vòng từng vòng. Không trung trăm mét lấy Hàn Vô Tâm làm trung tâm đều là dây leo, Hàn Vô Tâm lại bị nhốt ở bên trong.
Bạch Dương Thành là vực thành lớn nhất của giao giới đông bộ và đông bắc bộ, thành trì này có mười vạn năm lịch sử, vẫn luôn do thế lực lục phẩm Bạch Dương Cung chiếm giữ.
Bạch Dương Cung trong lịch sử cũng có một đoạn thời gian thăng cấp làm thế lực thất phẩm, cũng từng lưu lạc làm thế lực ngũ phẩm, nhưng Bạch Dương Thành vẫn luôn ở trong tay Bạch Dương Cung, có thể thấy được nội tình của Bạch Dương Cung mạnh tới mức nào.
Trong Bạch Dương Thành, Hạp Nguyên đang cầu kiến Bạch Dương Cung cung chủ, có điều cung chủ đâu phải hắn muốn gặp thì có thể gặp? Hắn chỉ có thể gặp một trưởng lão Quân Hầu cảnh đỉnh phong của Bạch Dương Cung, ngũ trưởng lão Mạc Cừu.
Mạc Cừu nghe Hạp Nguyên nói xong, hơi nhướng mày, trầm tư một lát rồi nói:
- Thiếu niên đó thật sự nói như vậy à? Hắn là con của một Nhân Hoàng? Nhân Hoàng của Lục gia ta đều biết, không có công tử trẻ tuổi như vậy, hạng tôn tử thì có. Lục Ly? Nhưng cái tên này căn bản chưa nghe qua.
Hạp Nguyên cũng không nghĩ ra, nếu là Lục gia đệ tử vì sao không giơ ra lệnh bài? Chỉ cần giơ ra lệnh bài thì không phải tất cả đều sáng tỏ à? Còn cần tự hắn truyền tống tới đây sao? Vì sao lại bảo Bạch Dương Cung cung chủ tới?
- Mười sáu bảy tuổi, Hồn Đàm cảnh, không có lệnh bài, không có kim cương huyết mạch? Bên cạnh mang theo một đám Quân Hầu cảnh? Khẩu khí rất cuồng? Tự gánh lấy hậu quả?
Mạc Cừu lẩm bẩm mấy tiếng, có chút không quyết định được chủ ý, nếu Lục Ly chỉ bảo bọn họ đi một chuyến thì cũng không sao cả, hiện tại Lục Ly lại còn bảo cả cung chủ của bọn họ phải đi một chuyến?
- Đi, theo ta đi gặp cung chủ!
Mạc Cừu cuối cùng vẫn lựa chọn cẩn thận một chút, Lục gia đệ tử mười năm không xuất hiện, hiện tại đột nhiên mọc ra một tên, vạn nhất là thật thì sao. Lục gia ở đông bộ Trung Châu chính là quân vương vô thượng, trêu chọc đệ tử trực hệ của Lục gia là hậu hoạn vô cùng.
Mạc Cừu dẫn theo Hạp Nguyên tiến vào một đại thành bảo huy hoàng khí phái, gặp Bạch Dương Cung cung chủ Mạc Diệp.
Mạc Diệp nhìn thì cũng không quá già, dáng vẻ người trung niên, đầu vuông tai to, lưng hùm vai gấu, khí huyết như núi, rất phù hợp với bộ dạng của bá chủ một phương.
Nghe Mạc Cừu kể lại xong, hai hàng lông mày rậm của Mạc Diệp nhíu lại, trong đôi mắt to lộ ra vẻ sâm hàn, hắn chỉ trầm tư rồi hừ lạnh nói:
- Giả, Nhân Hoàng của Lục gia ta biết hết, không ai có một nhi tử nhỏ như vậy. Lục gia Nhân Hoàng ta có thể đếm ra toàn bộ, đệ tử trực hệ ta cũng biết rõ, không có ai tên là Lục Ly cả!
- Giả mạo?
Ánh mắt Mạc Cừu trở nên lạnh lùng, đằng đằng sát khí nói:
- Cung chủ, vậy ta đi xử lý nhé?
Xử lý mà Mạc Cừu nói tất nhiên là trảm sát toàn bộ, giả mạo Lục gia đệ tử chính là tội lớn, hơn nữa còn ngông cuồng như vậy, điểm danh bắt Bạch Dương Cung cung chủ tới gặp? Khẩu khí này là không thể nhịn được.
- Đợi đã!
Mạc Diệp xua tay, hắn có chút nghĩ không thông vì sao Lục Ly lại bảo hắn tới?
Bảo hắn tới để vạch trần thân phận của hắn à? Sau đó thì giết hắn? Trừ phi Lục Ly là chán sống rồi, nếu không sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.
- Lục gia Nhân Hoàng?
Mạc Diệp lại tính toán, liệt kệ tất cả cường giả Nhân Hoàng cảnh của Lục gia, cũng nhớ lại con cháu nhà họ, xem có quên ai không.
Sau một thoáng, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra vẻ kinh hãi, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ là nhi tử của vị đó? Nếu… Vị đó kết hôn sinh con, tính nhẩm thì tuổi của thiếu niên này cũng gần đúng.
Mạc Cừu chớp chớp mắt, không nghe rõ lắm, hắn mơ hồ hỏi:
- Cung chủ, ngươi là nói vị nào?
Trong mắt Mạc Diệp lấp lánh tinh mang, nói ra hai câu:
- Vị nhân trung chi hoàng chân chính, vị biến thái nhất!
- Hả?
Mạc Cừu tỉnh ngộ, sắc mặt hắn lại âm tình bất định, mắt lấp lánh, trầm tư một lát rồi nói:
- Nếu là vị đó thì đích xác có khả năng. Vị đó đã mất tích hai mươi năm, chẳng lẽ đúng là con của hắn?
Hạp Nguyên nghe mà như lọt vào trong sương mù, lại không dám hỏi nhiều. Lúc này trong tay hắn một khối ngọc phù đột nhiên vỡ vụn, hắn biến sắc kinh hô:
- Xảy ra chuyện rồi, Lộc Thành xảy ra chuyện rồi!
Hạp Nguyên nói xong nói xong, bên ngoài có một bóng đen nhẹ nhàng tiến vào, đứng bên cạnh Mạc Diệp chắp tay nói:
- Bẩm cung chủ, truyền tống trận của Lộc Thành bị hủy diệt toàn bộ rồi. Bên kia truyền đến tin tức, đông bắc bộ Tống gia có tám cường giả tới, đang khai chiến ở Lộc Thành.
- Lớn mật thật!
Mạc Diệp không ngờ lại đứng dậy, trên người khí huyết khủng bố tràn ra, khiến Hạp Nguyên cảm thấy không thở nổi, Mạc Diệp gầm lên, nói:
- Toàn bộ Quân Hầu cảnh tập hợp, lập tức đến Lộc Thành. Lão Nhị ngươi ở lại Bạch Dương Thành tọa trấn, ta tự mình tới Lộc Thành một chuyến.
Bạch Dương Cung có hai Nhân Hoàng, Mạc Diệp phái một Nhân Hoàng khác tọa trấn, cường giả còn lại thì được triệu tập toàn bộ, có thể thấy hắn coi trọng Lục Ly tới mức nào.
Hắn không thể không coi trọng.
Nếu Lục Ly đúng là con của người mà hắn đoán, mà Lục Ly lại bị giết ở Lộc Thành, hắn tin Bạch Dương Cung một người cũng không sống nổi.