Nói cách khác, mấy vạn quân sĩ và cường giả này là mồi nhử, quanh đây chắc chắn còn có ngư ông!
Trọn cả Vô Tẫn Thần Khư chỉ một người có thể làm ngư ông, đó chính là Lục Ly. Đồng nghĩa với đây là bẫy rập do Lục Ly bố trí. Nếu đã biết là bẫy rập, như vậy bọn hắn tự nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí Bát trưởng lão còn nảy sinh ý định cho đại quân rút lui.
Chẳng qua mồi nhử mấy vạn quân đội và cường giả này thực sự quá lớn, bọn Bát trưởng lão không nỡ bỏ qua. Nơi này đoán chừng tụ tập một phần tương đối lực lượng cường giả của Vô Tẫn Thần Khư, nhiều Thánh Hoàng và cấp Đế như vậy, một khi diệt sát sạch sẽ, lực lượng kháng cự ở Vô Tẫn Thần Khư sẽ không mấy đáng kể nữa. Ngoài ra bọn hắn cũng muốn xem xem, đến cùng Lục Ly sẽ dùng thủ đoạn gì? Bọn hắn có nhiều quân đội và cường giả như vậy, chỉ cần không phân tán, Lục Ly lại có thể làm gì được?
- Đi thăm dò!
Bát trưởng lão trầm ngâm một lát, sau đó truyền lệnh để đại quân bao vây quanh thành trì, rồi sai một đám Thánh Hoàng tiến hành thăm dò, mười mấy Thánh Hoàng đồng thời xuất động. Nếu gặp phải cường giả tập kích, lập tức lui về không được ham chiến, đồng thời gửi tin cầu viện. Phạm vi thăm dò cũng chỉ giới hạn trong phương viên trăm vạn dặm, không được cách quá xa.
Một bên khác, bọn Bát trưởng lão cũng du đãng quanh phụ cận, tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn cùng lúc hành động, thần niệm tận lực thám tra, tìm kiếm hết thảy dấu hiệu khả nghi, chỉ cần thấy được manh mối, suy đoán ra bẫy rập Lục Ly bố trí là gì, vậy bọn hắn chưa hẳn không thể tương kế tựu kế giết ngược Lục Ly.
...
Mấy trăm Thánh Hoàng sưu tra tứ xứ, bên cạnh đó còn có hơn hai mươi chí cường giả cũng tìm tòi nguyên suốt năm canh giờ, kết quả không thu được bất kỳ tung tích nào, cũng không thấy có bất kỳ bố trí nào, đến cả một tên trinh sát đều không thấy. Càng không phát hiện có Thần Văn, hết thảy đều rất bình thường.
Sau khi xác định không có bố trí nào khác, Bát trưởng lão suất lĩnh mười một tên chí cường giả đi về bên này, ánh mắt như ưng quét nhìn trong thành, vung tay lên nói:
- Tấn công!
Nếu quanh đây đã không có bố trí, vậy thì dù Lục Ly có tới đánh lén hắn cũng không sợ, Lục Ly có thể nháy mắt miểu sát mười hai cường giả tiệm cận đại viên mãn ư? Hắn không tin. Bởi thế hắn tính nuốt trọn miếng mồi này, trước tiêu diệt mấy vạn quân đội và cường giả ở đây rồi tính.
Mới đầu hắn vẫn rất cẩn thận, chỉ để mười vạn quân đội xung kích, số còn lại đứng im dựa theo phương trận có sẵn, không có mệnh lệnh không được loạn động. Chỉ cần quân đội không loạn, dù xảy ra bất kỳ tình huống nào cũng đều khống chế được.
Rầm rầm rầm!
Mười vạn quân đội bắt đầu oanh kích đại trận hộ thành, mười vạn đạo lưu quang sáng lấp lánh nguyên một góc trời, nháy mắt, đại trận hộ thành kia cũng sáng lên hào quang chói sáng, chiếu sáng nửa vòm trời. Tiếng nổ vang trầm muộn vọng tới, khiến tất cả quân sĩ đều cảm thấy tim đập thình thịch.
Đại trận hộ thành này rất mạnh, then chốt là bên trong có hơn một vạn quân sĩ và rất nhiều cường giả đang không ngừng quán chú thần lực và Nguyên lực, khả năng phòng ngự vô cùng kinh người. Mười vạn quân đội liên thủ tấn công mà vẫn không thể phá được, chỉ khiến đại trận hơi có chút ba động mà thôi.
- Hừ!
Bát trưởng lão cười lạnh một tiếng, lần nữa vung tay lên, lại thêm mười vạn quân đội xuất động. Vẻn vẹn mười vạn quân đội công kích, đại trận hộ thành liền đã có ba động, vậy chắc cũng không mạnh như trong tưởng tượng. Sau khi có thêm mười vạn quân đội xuất động, hai mươi vạn đại quân liên thủ oanh kích, đại trận hộ thành vẫn chưa bị phá, nhưng ba động rõ ràng mãnh liệt hơn trước một chút.
Rầm rầm rầm!
Hai mươi vạn đại quân liên tục oanh kích, đáng tiếc hẳn chưa đạt tới điểm giới hạn, đại trận hộ thành một mực vững như tường đồng vách sắt. Trong mắt Bát trưởng lão chớp qua một tia phẫn nộ, hắn lần nữa vung tay lên, lần này trực tiếp điều động thêm hai mươi vạn quân đội, tổng cộng bốn mươi vạn người cùng lúc ra tay.
- Toàn bộ xuất động!
Trong Phàn Thành, một tên Thánh Hoàng bạo rống, tất cả võ giả và cường giả tức tốc đặt tay lên đại trận hộ thành, bắt đầu điên cuồng quán chú thần lực và Nguyên lực cho đại trận. Bên ngoài chính là bốn mươi vạn quân đội cùng lúc công kích, bốn mươi vạn người liên thủ, uy lực lớn đến chừng nào? Khả năng chịu đựng của đại trận hộ thành rất có thể sẽ đạt tới điểm giới hạn, khi ấy liền sẽ bị phá.
- Ha ha!
Trên cao không, Bát trưởng lão thấy được cảnh này, hắn có thể cảm nhận được vẻ sợ hãi, thấp thỏm, lo âu, điên cuồng... trong mắt quân sĩ bên dưới... Nếu chỉ là vài tên quân sĩ, vậy rất có thể là diễn. Nhưng mấy vạn quân sĩ về cơ bản đều lộ ra thần sắc như thế, vậy thì không khả năng là diễn được.
Từ điểm này có thể suy tính ra hai kết luận, hoặc là mấy vạn quân sĩ đều không biết bố trí của Lục Ly, không biết có thể thắng được hay không? Không biết liệu còn sống sót? Hoặc là căn bản không có bố trí, bọn hắn chỉ đơn thuần muốn lấy tính mạng làm đại giá, kéo chậm bước chân đại quân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bốn mươi vạn quân đội đồng loạt oanh kích, nhưng khiến đại quân bên ngoài cũng như đại quân bên trong kinh ngạc chính là, đại trận này tuy lắc lư kịch liệt, song sau cùng vẫn chống đỡ được, bốn mươi vạn quân đội công kích nhưng vẫn chưa thể phá tan đại trận. Quân đội trong thành phấn chấn không thôi, đại trận này là do Lạp đại nhân đích thân bố trí, vốn tưởng chỉ là thần trận bình thường, không ngờ lại mạnh đến vậy.
Bát trưởng lão nhướng mày, lần nữa phất phất tay, lần này xuất động thêm ba mươi vạn quân đội. Tổng cộng bảy mươi vạn người, bốn phương tám hướng gần như đứng đầy người, từ mọi phương vị có thể tấn công quanh thành trì đều có quân sĩ, có thể nói là trận hình công kích mạnh nhất có thể huy động được.
Hô hô.