Đám võ giả này lập tức đánh liều trực tiếp xung kích đại quân, từng nhóm từng nhóm xông lên kéo chân đại quân, tận lực tranh thủ thêm thời gian. Mười mấy quân sĩ lao tới mấy trăm vạn quân sĩ, như từng con thiêu thân xông vào biển lửa.
Từng nhóm từng nhóm võ giả chết đi, ai nấy đều là cảm tử quân, vừa vọt tới trong đại quân liền tự bạo, mang đi tính mạng mười mấy quân sĩ, thậm chí mấy trăm quân sĩ. Trước khi chết, những võ giả này đều lộ ra nụ cười mãn nguyện, vì ức vạn con dân Vô Tẫn Thần Khư, cái chết của bọn hắn hoàn toàn xứng đáng.
Ba ngày sau, toàn bộ mấy ngàn võ giả bỏ mạng, cấp Đế cũng chết sạch, riêng mấy tên Thánh Hoàng lại không đi chịu chết. Không phải bọn hắn sợ chết, mà là Lục Ly ra lệnh cho bọn hắn, chuyện không thể làm liền lui về, giữ lại thân thể hữu dụng để sau này phát huy tác dụng càng lớn.
Mấy tên Thánh Hoàng này lấy tốc độ nhanh nhất trở về, bẩm báo lại tình hình cho Lạp đại nhân, Lạp đại nhân truyền tin cho Lục Ly. Gần đây Lục Ly một mực không lộ diện, không ai biết hắn đang làm gì. Chẳng qua bọn Lạp đại nhân lại biết, Lục Ly một mực quanh đây, chính đang ngầm ngầm bố trí.
Trong Phàn Thành đã tụ tập mấy vạn quân đội, toàn là vội vàng điều động tới từ các vùng lân cận. Mấy vạn quân sĩ có thể làm gì? Bọn Lạp đại nhân không biết, bọn hắn chỉ hành sự theo Lục Ly phân phó, rốt cuộc có thành hay không bọn hắn không cần quản, có phải chết ở đây cũng không sao cả.
Lục Ly hạ một mệnh lệnh khác cho bọn hắn, đó chính là bố trí Thần Văn, bên ngoài thành trì bố trí một đại trận hộ thành siêu lớn, trong đại trận hộ thành lại bố trí tiểu trận, trong tiểu trận lại bố trí tiểu trận. Một tầng tiếp một tầng, khả năng phòng ngự càng mạnh càng tốt. Ngoài ra còn bố trí thêm một ít pháp trận tạp nham, khiến cho khắp nơi dưới thành đều lấp lánh Thần Văn.
Đồng thời lệnh tất cả quân sĩ tập hợp trong thành, con dân bình thường thì sơ tán vào trong ngọn núi gần đó. Thánh Hoàng và cấp Đế cũng ở trong thành, riêng mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn thì trú đóng bên ngoài. Lệnh của Lục Ly mang đến cho bọn Lạp đại nhân cảm giác như thể muốn cầm mấy vạn quân sĩ và đám Thánh Hoàng cấp Đế làm mồi nhử, dẫn dụ quân địch vây khốn nơi này.
Mồi nhử thường thường rất dễ bị cá nuốt trọn!
Mấy vạn quân sĩ và cường giả tập trung trong thành, một khi bị đại quân ba tộc vây khốn, tuyệt đối chỉ có con đường chết. Chết không đáng sợ, nếu chết mà có giá trị, bọn hắn nguyện ý bỏ mạng ở nơi này, bọn hắn chỉ sợ chết không minh bạch, chết mà chẳng làm được gì.
Lạp đại nhân không rõ ràng bố trí của Lục Ly, bởi thế tự nhiên không cách nào giải thích cho những cường giả và quân sĩ kia, hắn đành chỉ biết khuyên mọi người tin tưởng Lục Ly. Bởi vì không nhờ Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư sớm đã hủy diệt, tất cả mọi người đều không còn đường sống, bởi thế dù có phải chết vì Lục Ly thì cũng đã sao? Mạng này của mọi người vốn chính là nhặt được trở về.
Vừa nói đến đó, chúng cường giả liền ổn định lại. Lục Ly bằng sức một mình trấn áp đại quân ba tộc, cường giả cái thế như vậy, làm sao sẽ hại bọn hắn? Hại bọn hắn, Lục Ly cũng đâu được ích lợi gì?
Từng ngày trôi qua, trinh sát do thám thấy đại quân càng lúc càng gần, mà Lục Ly vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu. Quan trọng hơn cả là phụ cận có rất nhiều trinh sát, song không ai nhìn thấy Lục Ly có bất kỳ bố trí nào, Lục Ly đang làm cái gì? Lục Ly chuẩn bị làm thế nào? Lục Ly có thể dẫn dắt chúng cường giả đi hướng thắng lợi hay không?
Vô số nghi hoặc hiện lên trong đầu chúng cường giả, nhưng không ai cho được đáp án, bọn hắn đành chỉ biết sống trong thấp thỏm khẩn trương.
Lại hai ngày trôi qua, đại quân chỉ còn cách bên này mấy trăm vạn dặm, chỉ thị từ Lục Ly rốt cục cũng truyền tới. Hắn lệnh cho tất cả cường giả và quân sĩ thủ vững trong thành, chờ đợi bước tiếp theo, cố gắng kiên trì càng lâu càng tốt.
Đại trận hộ thành bóc mở, đại trận hộ thành này không có nguồn năng lượng, toàn là do năng lượng thần lực và nguyên lực của võ giả chống đỡ. Mấy vạn quân đội và cường giả, chia thành hai nhóm không ngừng quán chú thần lực Nguyên lực đi vào. Như vậy khả năng phòng ngự sẽ mạnh lên chút, khuyết điểm chính là cần võ giả không ngừng quán chú thần lực Nguyên lực, tiêu hao cực lớn.
Đại quân như châu chấu đông nghịt bay tới, vô số thần niệm cường quét qua, khóa chặt võ giả trong thành. Mới đầu bọn hắn phát hiện chỉ có mấy vạn người, không khỏi có chút bất mãn, nhưng đợi khi lần nữa thăm dò qua, phát hiện trong thành là mấy vạn võ giả chứ không phải con dân bình thường, hơn nữa còn là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, trong đó còn có không ít cấp Đế và Thánh Hoàng.
- Ồ?
Bát trưởng lão và chúng cường giả không khỏi kinh nghi, đám quân sĩ và cường giả tinh nhuệ kia tụ ở đây làm gì? Đợi chết chắc? Nếu đối phương chủ động tấn công thì còn hiểu được, khăng khăng lại muốn dựa vào đại trận phòng hộ để chống đỡ?
Đại trận hộ thành này nhìn có vẻ cũng được, nhưng liệu có thể kiên trì bao lâu? Mấy vạn quân sĩ không ngừng quán chú thần lực và Nguyên lực, Nguyên lực và thần lực luôn sẽ có lúc hao hết. Bên này chính là năm trăm vạn quân đội, nếu đám cường giả bọn hắn cũng gia nhập, muốn phá tan đại trận hộ thành là điều hết sức dễ dàng.
Một khi đại trận hộ thành bị phá, vận mệnh chờ đợi mấy vạn quân đội trong thành chính là hủy diệt, không có bất kỳ huyền niệm nào cả. Nói cách khác, mấy vạn quân đội tới đây thuần túy là để tìm chết.
Chỉ cần đầu óc mấy vạn quân đội ở đây không có bệnh, làm sao lại có thể từ vạn dặm xa xôi chạy tới chịu chết? Bọn hắn sao không học theo mấy ngàn quân đội đánh lén ám sát khi trước, như thế chẳng phải hiệu quả hơn?
Đám người Bát trưởng lão nghĩ không thông, thế nên bọn hắn bắt đầu hoài nghi trong này có âm mưu, mấy vạn quân sĩ đầu óc không vấn đề, vậy chắc là tụ tập ở đây với mục đích nào đó. Bọn hắn tụ tập ở chỗ này, ý nghĩa lớn nhất chính là kéo chân đại quân, hấp dẫn đại quân chú ý.