Dẫn đội bên này là Bát trưởng lão Tê Viên tộc, sau khi phát hiện bốn phía có quân đội tập kích, hắn không chỉ không hoảng, ngược lại còn phấn chấn tinh thần. Đối với bọn hắn mà nói, đơn phương diện đồ sát chẳng có gì thú vị cả, bọn hắn huyết tẩy từng tòa thành trì là vì cái gì? Còn không phải là vì muốn bức Lục Ly đi ra, bức cường giả Thiên Đế Tông đi ra?
Đồ sát nhất thời có lẽ sẽ khiến người cảm thấy phấn khích, nhưng giết nhiều liền sẽ tê dại, liền sẽ cảm thấy buồn nôn. Tựa như một tên đồ tể, ngày ngày mổ heo, giết nhiều chắc chắn sẽ thấy chán ghét. Dù là đồ sát dã thú, giết nhiều cũng sẽ cảm thấy buồn nôn.
Hơn nữa ý định ban đầu của ba tộc chính là muốn thống trị đại giới diện này, nếu biến nơi đây thành địa ngục, biến thành tử giới, vậy dù bọn hắn đánh xuống giới diện này thì cũng chẳng nghĩa lý. Cho nên có thể bức Lục Ly đi ra, bức cường giả Thiên Đế Tông đi ra, đồng thời xử lý sạch sẽ, như vậy nhiệm vụ lớn nhất chuyến này liền cũng hoàn thành.
Bây giờ mặc dù Lục Ly còn chưa lộ diện, nhưng đã có quân đội đi ra, thậm chí rõ ràng có tính tổ chức rất mạnh. Điều này chứng tỏ đám quân đội này hoặc là do Lục Ly phái tới, hoặc là do Thiên Đế Tông phái tới. Lục Ly hoặc Thiên Đế Tông đã không nhịn được, vậy bọn hắn liền có cơ hội.
Đánh lén, ám sát...
Đây đều là tiểu thủ đoạn, nếu Lục Ly và Thiên Đế Tông đủ sức hủy diệt bọn hắn, vậy còn cần dùng loại tiểu thủ đoạn này làm gì? Sớm đã quang minh chính đại giết tới rồi. Một ít quân sĩ bình thường chết đi, không chỉ bọn Bát trưởng lão, dù có là cường giả ba tộc đều không quá để ý. Chỉ cần tiêu diệt được Thiên Đế Tông, giết được Lục Ly, dù những quân sĩ này có chết sạch cũng không sao cả. Tộc quần ba tộc vô cùng khổng lồ, trong tộc quần còn có vô số con dân, không đến mấy trăm năm, lượng lớn quân sĩ lại có thể trưởng thành.
Chỉ cần chiếm giữ Vô Tẫn Thần Khư, được đến tài nguyên ở đây, tốc độ trưởng thành của võ giả trong tộc quần sẽ càng nhanh. Quân sĩ bình thường chính là rau hẹ, cắt một lớp, rất nhanh lại tới lớp khác.
Bát trưởng lão để đại quân phân biệt tập kết lại với nhau, sau đó sai bọn hắn xuất động truy kích, tận lực bắt sống. Một tổ chỉ có mười mấy quân sĩ mà thôi, chỉ cần để Thánh Hoàng dẫn đội, xuất động mấy trăm quân sĩ chặn giết bắt lại, há chẳng phải rất nhẹ nhàng?
Bát trưởng lão hạ lệnh tất cả cường giả tiệm cận đại viên mãn không được tách ra, không được cho Lục Ly cơ hội. Rốt cuộc hiện tại bên kia mới chỉ xuất động số ít quân sĩ, phái ra Thánh Hoàng là đủ rồi. Bát trưởng lão vừa hạ lệnh, mấy vạn quân đội lập tức hành động, tứ xứ tìm kiếm những võ giả kia.
Thực ra trước khi đến mấy ngàn võ giả này đều biết, lần này bọn họ chạy tới kết cục sau cùng khó tránh khỏi cái chết, rất có thể chẳng ai sống sót được. Nhưng bọn hắn không bận tâm, bọn hắn sớm đã sẵn sàng tinh thần tìm chết, vì Vô Tẫn Thần Khư, bọn hắn cam nguyện đánh đổi mạng sống bản thân.
Rất nhanh có võ giả bị giết, rốt cuộc thực lực võ giả Thiên Đế Tông phái ra đều tương đối yếu nhược, bởi thế bên này vừa xuất động liền có võ giả bị đánh chết, chạy đều chạy không thoát.
Chẳng qua đánh chết mấy trăm quân sĩ, nhưng lại chẳng bắt sống được một ai. Tất cả võ giả đều tự bạo trước khi bị bắt, thậm chí trong miệng còn giấu sẵn kịch độc, có thể tự sát bất cứ lúc nào.
Có võ giả càng thêm trơn trượt, bọn hắn dẫn dụ quân sĩ bên này đảo vòng quanh. Mục đích chính là kéo dài thời gian, bây giờ đại quân đã ngừng đi tới, bắt đầu đuổi bắt bọn hắn, bọn hắn đương nhiên sẽ không ngu gì đi chịu chết, cứ thế dẫn theo quân địch đảo quanh.
Bởi vì Bát trưởng lão sợ có cạm bẫy, bởi thế nghiêm lệnh quân đội không được quá phân tán, truy sát đi quá xa liền tất phải quay về. Những quân đội kia không dám làm loạn, sau khi truy sát một lúc liền trở lại. Đợi khi đại quân tiếp tục di chuyển, võ giả Thiên Đế Tông lại lộn ngược trở về.
Chiến thuật dã lang!
Địch tiến ta lùi, địch đuổi ta chạy, địch lui ta đuổi.
Võ giả Thiên Đế Tông phái ra hệt như một đám sói đói, một mực bám theo đại quân, một khi đại quân phái ra quân đội truy bắt, bọn hắn lập tức nhanh chân đào tẩu. Đại quân lại không dám đuổi quá xa, sợ bị phân tán, thế nên mặc dù thỉnh thoảng đánh giết được một ít võ giả Thiên Đế Tông, nhưng võ giả Thiên Đế Tông vẫn cứ một mực quấy nhiễu, trì hoãn tốc độ đại quân đi tới.
Vốn đại quân từ bên này kéo đến Phàn Thành cùng lắm mất khoảng mười ngày, nhưng giờ đi được bảy tám ngày, lại chỉ mới qua gần nửa lộ trình. Cao tầng đại quân đau đầu không thôi, bọn hắn xuất động bảy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn bí mật điều tra, nhưng không phát hiện hành tung Lục Ly, mấy ngày nay cũng không thấy Lục Ly đến tập kích đánh lén. Dù thế bọn hắn vẫn không dám vọng động, lo sợ Lục Ly đang tiềm phục ở ngóc ngách nào đó, chờ đợi bọn hắn lạc đàn liền lộ ra răng nanh, cắn chết từng người một.
Vấn đề là cứ tiếp tục thế này thì không ổn!
Qua bảy tám ngày nhưng chỉ mới đi được nửa lộ trình, võ giả Vô Tẫn Thần Khư kiểu này nhiều lắm, không khác gì kiến hôi nối liền không dứt, cứ tiếp tục thế này, bọn hắn muốn đồ sát sạch sẽ Vô Tẫn Thần Khư không biết còn phải mất bao lâu.
- Không cần quản đám cá nhỏ kia!
Bát trưởng lão trầm ngâm một lát, sau đó hạ lệnh:
- Lấy tốc độ nhanh nhất đi tới đại thành trước mặt, con dân trong đại thành kia chắc đang chuyển dời, bọn hắn làm vậy là để kéo chậm tốc độ hành quân của chúng ta.
Không quản mục đích của những võ giả này là gì, Bát trưởng lão đều quyết định mặc kệ, chỉ cần bảo trì tuyệt đối quân lực, tập trung quét ngang đi qua, Lục Ly và Thiên Đế Tông muốn cứu vớt con dân Vô Tẫn Thần Khư, vậy chỉ còn cách lấy cứng đối cứng, chiến một trận với bọn hắn.
…
Đại quân toàn lực tiến về phía trước, võ giả còn sót lại bên này không khỏi cuống lên, bởi vì mới trì hoãn bảy tám ngày, đoán chừng Lục Ly bên kia còn chưa bố trí xong. Vạn nhất không kịp bố trí, bọn hắn không chỉ không hoàn thành nhiệm vụ mà những võ giả hi sinh trước đó đều chết vô ích.