Chúng cường giả vội vàng hành lễ, đối với bọn hắn mà nói, Lục Ly chính là vị Thần tối cao vô thượng, là chúa cứu thế Vô Tẫn Thần Khư. Không có Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư sớm đã bị hủy diệt. Hơn nữa hiện tại ba tộc phản công, theo cùng còn có cường giả Tê Viên tộc, Lục Ly lại vẫn không đi, tiếp tục ở lại trợ giúp võ giả Vô Tẫn Thần Khư kháng chiến, đây là điều vô cùng khó được.
- Không cần khách khí!
Lục Ly khoát tay, sau đó thản nhiên ngồi lên chủ vị, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Tình hình thế nào chắc tất cả mọi người đều đã biết. Ta cũng không nhiều lời, tâm tình các ngươi ta có thể hiểu được. Ta từng sống ở Vô Tẫn Thần Khư rất nhiều năm, đối với nơi này cũng có tình cảm, con dân nơi này bị tàn sát, ta cũng rất đau lòng.
- Nhưng mà!
Ngữ điệu Lục Ly chợt khẽ nâng cao:
- Nếu các ngươi muốn cứ vậy xông qua, trừ chịu chết ra thì không chẳng có ý nghĩa gì nữa cả. Đợi khi các ngươi chết rồi, con dân Vô Tẫn Thần Khư vẫn sẽ bị tàn sát. Ta biết các ngươi đều không sợ chết, nhưng chết thì cũng phải chết cho có ý nghĩa chút.
Thần sắc chúng cường giả không giấu được vẻ ảm đạm, một tên Thánh Hoàng đứng lên nói:
- Lục Hoàng, ngài nói xem giờ phải làm sao? Chúng ta đều nghe ngài, chỉ cần có thể đuổi đi đại quân ba tộc, ngài muốn chúng ta làm gì cũng được.
- Đúng vậy! Lục Hoàng, ngài có cách nào không? Chỉ cần cứu được con dân Vô Tẫn Thần Khư, giờ ngài có để ta đi chết, ta cũng không nhăn mày!
- Lục Hoàng, ngài nói đi. Có thế nào chúng ta cũng nghe ngài.
Chúng cường giả còn lại dồn dập đứng lên quát khẽ, Lục Ly khoát tay, dùng ngữ khí rất khẳng định nói:
- Ngàn vạn đại quân kia không cần quá để ý, Thánh Hoàng cấp Đế cũng không cần để ý. Chỉ có ba mươi tên cường giả tiệm cận đại viên mãn đó.... Ừm, lúc ở ngoài hư không đã bị ta giết mất sáu tên, giờ còn lại hai mươi bốn tên. Ta tự tin đánh giết được hai mươi bốn tên cường giả này, nhưng ta cần bọn hắn tách ra, nếu chỉ là hai ba tên một nhóm, ta tuyệt đối đánh giết được. Ta cần các ngươi hỗ trợ, chỉ cần nghĩ cách khiến đám cường giả tách ra, chuyện còn lại cứ giao cho ta. Ta cần các ngươi, các ngươi hỗ trợ ta mới có thể phát huy tác dụng càng lớn, chứ không phải đâm đầu chịu chết vô ích!
- Hiểu rồi!
Lạp đại nhân đứng lên nói:
- Lục Hoàng, ngài cứ hạ lệnh đi, tất cả chúng ta đều nghe ngài, tuyệt đối sẽ không làm loạn, ngài nói thế nào chính là thế đó, kẻ trái lệnh ta sẽ đích thân đi chặt đầu hắn!
- Tốt!
Lục Ly khẽ gật đầu, đứng lên lấy ra một tấm địa đồ treo ở trên tường, rồi cầm bút chú thích, hắn vẽ hai mũi tên miêu tả phương hướng và quỹ tích đi tới của hai lộ đại quân. Sau đó chỉ vào địa đồ nói:
- Đây là hai lộ đại quân, mỗi một lộ đại quân đều có mười hai cường giả tiệm cận đại viên mãn, chúng ta đối phó lộ đại quân này trước. Theo như thủ hạ ta thăm dò được, ta đoán lộ đại quân này đang trên đường hướng đến Diệp Thành. Chúng ta bí mật tiềm hành đến Phàn Thành ngay trước mặt Diệp Thành, điều động một ít quân đội tập hợp ở chỗ này, sau đó để quân đội kịch liệt kháng cự, các ngươi cũng gia nhập vào trong đội ngũ ám sát, đồng thời ta sẽ làm ra một ít bố trí, chỉ cần tách được bọn hắn ra, ta liền có thể diệt đi lộ đại quân này! Diệt lộ này xong sẽ đến lộ thứ hai!
- Tuân mệnh!
Chúng cường giả khom lưng trầm quát, vẻ thảm đạm và chán nản trên mặt vừa nãy tan biến sạch, trạng thái tinh thần rõ ràng đỡ lên nhiều. Ai nấy đều cảm thấy tìm được phương hướng, có được chủ tâm cốt. Cùng theo Lục Ly, bọn hắn chưa hẳn có thể sống sót, cũng chưa hẳn có thể cứu vớt Vô Tẫn Thần Khư.
Nhưng ít ra... còn có hi vọng!
…
Lục Ly đoán không sai, đại quân cánh phải quả thực đang hướng đến Lỗ Thành Diệp Thành, sau cùng nhất định phải vòng qua Phàn Thành. Phàn Thành cũng là một tòa đại thành, đại quân không khả năng bỏ qua nơi này. Đám người Lục Ly lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống tới bên kia. Mặc dù người trong các thành trì đã di tản sạch, nhưng truyền tống trận vẫn còn, bọn hắn chỉ cần bỏ ra chút tinh thạch liền có thể nhẹ nhàng mở ra truyền tống trận mà đi.
Tiêu tốn hơn một ngày, cả đám tới được Phàn Thành, đồng thời với đó, vô số quân đội ở phụ cận cũng hội tụ về đây. Đám người Lạp đại nhân bài binh bố trận dựa theo chỉ thị của Lục Ly. Riêng Lục Ly thì tiềm hành đi ra , bắt đầu tiến hành bố trí.
Bên kia đại quân đã tới Diệp Thành, Diệp Thành bị huyết tẩy, sau đó tiến thẳng về hướng Phàn thành. Đội tiền trạm do Lạp đại nhân sai phái đã đi qua, mục đích chính là quấy nhiễu tốc độ hành quân, tranh thủ thời gian cho bên này bố trí.
Đội tiền trạm được dẫn dắt bởi hai tên Thánh Hoàng, số quân sĩ không nhiều, chỉ chừng mấy ngàn, hơn nữa thực lực tổng thể cũng không mạnh, Ngũ Kiếp Lục Kiếp đều đủ cả. Nhiệm vụ Lạp đại nhân giao cho bọn họ là lấy quấy rối làm chủ, hạn chế tác chiến chính diện. Mấy ngàn quân sĩ chia thành tốp nhỏ, phân tán đi tới, chỉ sau mấy ngày bọn hắn liền chạm mặt đại quân. Mấy ngàn quân sĩ tách ra thành trên trăm đội ngũ nhỏ, mỗi đội ngũ chỉ gồm mấy chục người, bọn hắn sớm bố trí rất nhiều truyền tống trận một chiều, sau đó chia nhau tấn công.
Du kích chiến, vận động chiến!
Mỗi lần bọn hắn lại điên cuồng công kích một lượt, không quản giết được bao nhiêu địch nhân, phóng thích xong công kích liềnlập tức triệt thoát, vọt vào trong truyền tống trận, tan biến ở phương xa. Hơn nữa mỗi lần không chỉ riêng một tiểu đội, mà là mười mấy tiểu đội đồng thời phát động công kích từ bốn phương tám hướng.
Mấy trăm vạn đại quân, không khả năng tụ lại một nơi, đội ngũ kéo dài tới hơn vạn dặm, kẻ tới tấn công phóng thích công kích từ xa ngàn dặm, đánh xong liền trốn, muốn đuổi đều đuổi không kịp. Nhất thời khói lửa tứ khởi, khắp nơi đều đang khai chiến, khắp nơi đều bị tập kích.