- Không sai!
Lục Ly khẽ gật đầu hài long, để vương bài Tử Thần đi liên hệ Lạp đại nhân, khuyên bọn hắn đừng lấy cứng đối cứng mà lấy đánh lén ám sát làm chủ. Nghĩ hết mọi cách giúp hắn phân tán cường giả Tê Viên tộc và ba tộc, chỉ cần phân tán ra, hắn liền có thể diệt sát từng nhóm từng nhóm cường giả một.
Đại quân ba tộc tiến vào Vô Tẫn Thần Khư, Tứ trưởng lão hạ lệnh trực tiếp giết thẳng đến Thiên Đế Thành. Hắn muốn bao vây Thiên Đế Tông, bắt lại cường giả Thiên Đế Tông, sau đó đương chúng xử tử, để xem Lục Ly có tới cứu hay không?
Bởi vì Nữ Thánh Tông và tất cả tông phái phụ dung đều bị diệt, hiện tại ba tộc đã không còn chó săn ở Vô Tẫn Thần Khư, tự nhiên hai mắt đen thui, tình báo gì đều không có. Tứ trưởng lão không quản được quá nhiều, cứ thế dẫn theo đại quân trùng trùng lao tới, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía Thiên Đế Thành. Theo hắn nghĩ, hòa thượngg chạy được, nhưng miếu không chạy được. Đại tông phái như Thiên Đế Tông há có thể vứt bỏ Thiên Đế Thành?
Trên đường đi tới, phàm là gặp phải con dân, ba tộc lập tức hạ lệnh đồ sát. Đại quân đi qua đâu, nơi ấy không còn một cành cây ngọn cỏ. Đây cũng là ý của Tứ trưởng lão, không phải Lục Ly ngươi muốn thủ hộ Vô Tẫn Thần Khư ư? Giờ chúng ta đại đồ sát ngay trong Vô Tẫn Thần Khư, để xem ngươi có thể nín nhịn bao lâu?
Đi tới hơn một tháng, đại quân kéo đến Thiên Đế Thành, kết quả phát hiện là một tòa thành trống!
Tứ trưởng lão sai đại quân sưu tra xung quanh một lượt, sau khi xác định không có bất kỳ võ giả nào, hắn phẫn nộ hét lớn:
- Tiến về hướng đây, một đường giết đi qua. Nếu Lục Ly còn không ra, vậy chúng ta chém tận giết tuyệt toàn bộ con dân Vô Tẫn Thần Khư!
…
Tứ trưởng lão đại nộ, dù sao trên đường tới đây bọn hắn đã giết rất nhiều, giờ có giết thêm nữa cũng chẳng sao. Nếu có thể bức được Lục Ly lộ diện, hắn không ngại giết sạch toàn bộ võ giả Vô Tẫn Thần Khư. Đối với bọn hắn, đừng nói loại tiểu giới diện hoang vu hẻo lánh này, dù có là đại giới diện ở Thiên Vũ Tinh Vực cũng không tính là gì, Thiên Vũ Tinh Vực trước nay đâu thiếu cảnh giới diện bị hủy diệt.
Lục Ly muốn thủ hộ Vô Tẫn Thần Khư, liệu có thể trơ mắt nhìn giới diện Vô Tẫn Thần Khư bị diệt ư?
Đại quân hơi chút phân tán, chia làm hai quân đoàn, mỗi quân đoàn năm trăm vạn, sau đó đám chí cường giả cũng tách ra, mỗi bên mười hai người. Tứ trưởng lão cảm thấy mười hai trưởng lão mỗi bên đã đủ nhiều, mỗi lần đánh lén Lục Ly chỉ có thể diệt được ba đến bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, chỉ cần nhân số từ sáu người trở lên, Lục Ly chắc chắn không cách nào miểu sát trong nháy mắt. Chỉ cần không miểu sát được, vậy kẻ chết sẽ là Lục Ly.
Thế nên hơn hai mươi tên cường giả tụ lại một nơi với hơn mười tên cường giả tụ lại một nơi thì không có gì khác biệt, chia làm hai đội, tốc độ càn quét sẽ nhanh hơn một chút, đồng nghĩa càng nhanh bức ép được Lục Ly đi ra. Đại quân tiến về hướng tây, Tứ trưởng lão chế định lộ tuyến, đại quân chia thành hai cánh trái phải, huyết tẩy tất cả thành trì ở hai đại vực phụ cận, sau đó tập hợp ở đại vực thứ ba.
Gà chó không lưu, tấc cỏ không sinh!
Đây chính là chỉ thị do Tứ trưởng lão lập xuống, đại quân không được phân tán, cường giả không được phân tán, Lục Ly tấn công, bọn hắn sẽ tìm kiếm cơ hội đánh giết. Nếu không có cơ hội, vậy liền tiếp tục đồ sát, rốt cuộc Lục Ly cũng không dám chủ động công kích chí cường giả.
Tứ trưởng lão đích thân dẫn một đội, đầu bên kia là Bát trưởng lão Tê Viên tộc dẫn đội, ở phương diện đại cục Bát trưởng lão không vấn đề, chỉ cần cường giả bên này không phân tán, như vậy Lục Ly chắc chắn không làm gì được. Thương nghị xong xuôi, đại quân lập tức xuất động, trước đó ba tộc đã nắm trong tay địa đồ Vô Tẫn Thần Khư, chỉ cần căn cứ địa đồ tiến tới huyết tẩy từng tòa thành trì là được.
Rất nhanh, thảm kịch diễn ra!
Rất nhiều con dân trong các thành nhỏ không kịp triệt thoái, rất nhiều thành trì xung quanh không có bí cảnh, cần lặn lội đường xa tới những bí cảnh ở nơi khác, vậy nên vẫn chưa thể trốn đi. Đại quân đi qua đâu, toàn bộ con dân nơi ấy đều bị huyết tẩy, thành trì và tài nguyên bảo địa đều bị cướp bóc sạch sẽ.
Đúng thật là đi qua nơi đâu, nơi ấy cỏ không mọc được.
Vẻn vẹn mười ngày, mấy trăm bộ lạc, mấy chục tòa thành trì bị huyết tẩy, số lượng con dân tử vong vượt quá ngàn vạn. Đấy mới chỉ là sau mười ngày, nếu cứ để bọn hắn một đường quét ngang đi qua, đoán chừng số lượng sẽ gia tăng gấp mười gấp trăm.
Đối với võ giả ba tộc mà nói, chủng tộc ở Vô Tẫn Thần Khư không khác gì dị tộc và súc sinh. Đối với người Tê Viên tộc, con dân nơi đây càng là con sâu cái kiến, bình thường nhân loại giẫm chết mấy con kiến liệu có bận tâm?
Một ít trinh sát ẩn núp gần hiện trường khoái tốc truyền tin đi về, đám người Lạp đại nhân đang tiềm phục phẫn nộ không thôi. Ba tộc đúng là mất hết nhân tính, đây chính là diệt chủng. Bọn hắn dồn dập tập kết lại, định vọt tới bên này, chuẩn bị dùng sinh mệnh đi bảo vệ Vô Tẫn Thần Khư, đi thủ hộ con dân nơi đây.
Đoạn thời gian này Lục Ly không động thủ, ba tên vương bài Tử Thần không ngừng truyền tin cho hắn, hắn biết bọn Lạp đại nhân tất sẽ đứng ngồi không yên, bởi thế hắn sai một vương bài Tử Thần đi tìm Lạp đại nhân, dặn bọn hắn tập hợp ở một tòa tiểu thành.
Đợi khi đám người Lạp đại nhân tới tiểu thành, Lục Ly dò xét phụ cận mấy lượt, sau đó cũng tiến vào. Võ giả trong thành trì này đã chạy hơn phân nửa, giờ tin tức truyền ra, trong thành ngược lại càng thêm nguy hiểm.
Lục Ly tiến vào một tòa thành bảo, trong thành bảo sớm đã ngồi mười mấy cường giả, tối thiểu cũng là cấp Đế, số ít Thánh Hoàng, ngoài ra còn có ba cường giả tiệm cận đại viên mãn. Lục Ly quét mắt nhìn qua, có một bộ phận cường giả hắn nhận ra, nhưng đa phần đều rất lạ mặt.
- Tham kiến Lục Hoàng!