Lục Ly một mực tiềm phục ở phụ cận, lúc này rốt cục đi ra, hắn xuất hiện sau lưng hai tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lẽo, như một con rắn độc yên ắng lộ ra răng nanh lấp lánh hàn quang.
…
Bố cục lần này của Lục Ly tính là hoàn mỹ, hắn không đặt bố trí ở ngoài thành, bởi vì hắn rất rõ ràng, có bố trí bất cứ điều gì ở ngoài thành đều sẽ bị phát hiện, đều sẽ thành công cốc.
Lần này hắn không thông báo bố trí của mình cho bất cứ kẻ nào, làm thế sẽ lộ mất, đám quân sĩ trong thành cũng sẽ không có được vẻ mê mang sợ hãi và điên cuồng như thật, không nhờ biểu tình của những quân sĩ kia, đoán chừng bọn Bát trưởng lão chưa hẳn đã dễ dàng mắc lừa.
Trong thành trì bố trí rất nhiều Thần Văn, đây cũng là yếu tố then chốt, phần lớn Thần Văn đều được bố trí rất lộn xộn, mục đích là để lẫn lộn nghe nhìn. Đoạn thời gian này Huyết Linh Nhi một mực yên ắng bày trận dưới đáy thành trì, sở dĩ đại trận hộ thành mạnh như vậy chính là nhờ Huyết Linh Nhi cải biến Thần Văn, tăng phúc khả năng phòng ngự, bằng không sớm đã bị phá tan.
- A...
- A!
Hai tiếng kêu thảm vang lên, tiếp đó hai tên chí cường giả bất ngờ quay cuồng ngay giữa không trung, vô số quân sĩ quét mắt tới, phát hiện nhục thân hai tên chí cường giả này chính đang bị ăn mòn với tốc độ vô cùng khủng khiếp. Bởi vì kịch đau, bọn hắn không ngừng phẫn nộ gầm rú, điên cuồng phát động công kích, rất nhiều quân sĩ và mấy tên Thánh Hoàng gần đó bị oanh giết.
- Chuyện gì thế này?
Đám chí cường giả còn lại bị dọa sợ, sao đột nhiên hai chí cường giả lại bị trọng thương? Nhìn bộ dạng này rõ ràng khó mà sống nổi... Thế mà bọn hắn đến cả bóng hung thủ đều không nhìn thấy...
Sau khi phóng thích Hủy Diệt Thần Dịch đánh lén thành công, Lục Ly lập tức liền tiềm ẩn rời đi. Đám chí cường giả còn lại đều bị phía Lạp đại nhân hấp dẫn chú ý, bởi thế không phát giác ra được.
Vốn là sáu đánh ba, giờ bên này bỗng chốc mất đi hai người, biến thành bốn đánh ba. Tuy còn có năm trăm vạn quân đội và vô số Thánh Hoàng cấp Đế. Nhưng bốn tên chí cường giả còn lại đều phát hoảng, năm trăm vạn quân đội cũng kinh hãi không thôi.
- Giết...
Mấy vạn quân đội và cường giả trong thành xông giết đi ra, mặc dù chỉ có năm sáu vạn, khí thế lại hoàn toàn lấn át năm trăm vạn quân đội bên này. Bọn hắn như lợi kiếm đâm xuyên đi vào, quân sĩ bên này đành phải cắn răng khai chiến. Bọn hắn vừa đánh vừa quét thần niệm quanh bốn phía, tìm kiếm hung thủ đánh lén hai chí cường giả vừa rồi.
Ông!
Lục Ly lần nữa ra tay, mục tiêu công kích là Tộc Vương Huyết Bằng tộc chính đang đối chiến với Lạp đại nhân. Hắn xuất hiện sau lưng tên Tộc Vương kia, sau đó phóng ra một đoàn hỏa diễm, hỏa diễm kia nuốt lấy Tộc Vương Huyết Bằng tộc. Chỉ là tốc độ Tộc Vương Huyết Bằng tộc cực nhanh, kịp có phản ứng, hỏa diễm vừa trút đến, hắn liền đã lướt ngang ra xa trăm dặm.
Ầm!
Hắn né tránh được đòn đánh lén từ Lục Ly, lại tránh không thoát công kích phối hợp từ Lạp đại nhân, bị Lạp đại nhân bổ cho một đao hất văng đi ra, thoáng chốc liền đã trọng thương. Lạp đại nhân lao đến như sói, mắt thấy Tộc Vương Huyết Bằng tộc khó mà sống được.
- Lục Ly!
Lần này Lục Ly hiển lộ thân hình, hỏa diễm đặc trưng kia của hắn khiến cho vô số quân sĩ và cường giả kinh hãi từ tận đáy lòng. Giờ mới qua bao lâu, ba tên chí cường giả lại đã có vẻ khó mà sống được, thế cục chớp mắt biến thành ba đánh ba... không, là ba đánh bốn, bên này còn có tồn tại càng thêm khủng bố chính là Lục Ly. Cảnh đó khiến tất cả quân sĩ và cường giả càng thêm phần luống cuống.
Chiến hay trốn?
Đây là một vấn đề, trốn.... bọn hắn không cam tâm, hơn nữa giờ mà trốn, kết cục chính là tan tác, đoán chừng mấy trăm vạn quân đội này sau cùng không thoát được bao nhiêu.
Chiến... nhưng chiến thế nào mới được? Bọn hắn liều mạng, đánh giết một hai chí cường giả trong đám Lạp đại nhân hẳn là có thể, nhưng muốn giết chết Lục Ly thì sợ rằng không được.
Lục Ly xuất quỷ nhập thần, sau khi đánh lén bất kể có đắc thủ hay không đều lập tức lẩn trốn đi, căn bản không cho bọn hắn cơ hội phản sát. Quan trọng hơn cả là thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá lợi hại, ai cũng không thấy được, có lẽ hắn đang đứng sau lưng ngươi, nhưng ngươi lại chẳng cảm giác được gì.
Xuy xuy!
Ba tên cường giả còn đang xoắn xít, bên kia Lục Ly lại lần nữa động thủ, hắn khóa chặt một tên cường giả Tê Viên tộc, thành công lợi dụng Hủy Diệt Thần Dịch trọng thương đối phương. Lần này có bọn Lạp đại nhân phối hợp, Lục Ly đánh lén cực dễ dàng, chỉ cần cho hắn đủ thời gian, diệt sạch đám cường giả này không phải là vấn đề quá khó.
- Trốn...
Hai tên chí cường giả còn lại không ngập ngừng nữa, một tên Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc rống lên, tức tốc đào tẩu về hướng đông nam. Chỉ là hắn vừa mới trốn đi ra, hư không trước mặt bỗng chợt sáng lên quang mang, một chiếc đỉnh gào thét bay đến, khoái tốc biến lớn, trong đỉnh lấp lánh lưu quang, ánh sáng bảy màu rủ xuống, chớp mắt đã trấn áp hắn lại.
Tên chí cường giả duy nhất còn lại cũng đào tẩu, nhưng bọn Lạp đại nhân phản ứng cực nhanh, không còn đi quản đám chí cường giả đã trọng thương kia mà đồng loạt quay sang công kích tên chí cường giả đang chạy trốn, oanh giết chết tươi.
Sáu chí cường giả, giờ đã chết mất một nửa, một tên bị trấn áp, hai tên bị trọng thương. Hai tên chí cường giả trọng thương cũng muốn đào tẩu, nhưng cơ hội tốt như vậy, bọn Lạp đại nhân há có thể lỡ qua? Lập tức như sói đói hạ sơn lao vút tới.
- Trốn...
Đám Thánh Hoàng và số quân đội còn lại không khỏi luống cuống, vội vung chân trốn đi, tứ tán ra khắp bốn phương tám hướng. Mấy vạn quân đội xông giết đi ra đều phấn chấn không thôi, thắng lợi đến quá nhẹ nhàng, ai nấy đều gầm gào không màng sinh tử, điên cuồng truy sát theo. Giờ chính là cơ hội tốt nhất, có thể lưu lại bao nhiêu quân đội liền phải xem bản sự của bọn hắn.