Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4792 - Chương 4779: Cá Lớn

Bất Diệt Long Đế Chương 4779: Cá lớn

Cục diện tiếp sau không có gì huyền niệm, toàn bộ sáu tên chí cường giả bị diệt sạch. Không một ai sống sót, Lục Ly và Lạp đại nhân cũng tham gia truy sát, mục tiêu nhắm đến chủ yếu là Thánh Hoàng và cấp Đế quân địch, quân sĩ bình thường không cần quản, chỉ cần đánh chết được những cường giả này, quân đội sẽ theo đó tan tác, không sống được quá lâu.

- Đừng đuổi về hướng tây bắc, sáu tên cường giả kia bị ta truyền tống tới mặt tây bắc, cách nơi này ức vạn dặm. Các ngươi tối đa chỉ được truy sát nửa canh giờ, sau đó về lại đây tập hợp, bằng không đợi sáu tên chí cường giả kia giết trở về, các ngươi sẽ nguy hiểm.

Lục Ly dặn dò một tiếng, sau đó tiềm hành rời đi. Ba tên vương bài Tử Thần cũng được hắn phái đi ra, bí mật giám sát sáu tên chí cường giả bị truyền tống kia. Nếu sáu tên chí cường giả này giết ngược trở về, hắn có tự tin cũng lưu lại được, nếu bọn hắn chạy trốn, vậy đành phải nghĩ cách sau.

...

- Bát trưởng lão, làm sao bây giờ?

Trong một ngọn núi lớn cách Phàn Thành ức vạn dặm, sáu tên chí cường giả bao gồm Bát trưởng lão tụ lại với nhau, trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ hoảng hốt. Vốn tưởng bên này sẽ có mai phục, nhưng bọn hắn dò xét phụ cận hồi lâu, lại vẫn chẳng thấy được gì.

Sắc mặt Bát trưởng lão có chút khó coi, xem ra bọn hắn đã bị Lục Ly tính kế, nếu bên này không có bố trí, vậy thì bố trí nhất định là ở Phàn Thành.

Hắn tính toán thời gian truyền tống một lúc, phát hiện chí ít đã bị truyền tống đi ra ức vạn dặm. Nói cách khác lấy tốc độ nhanh nhất của bọn hắn, muốn bay trở về cũng cần nửa canh giờ, với nửa canh giờ sợ rằng chí cường giả bên kia đều bị giết sạch.

- Đi về, hay là rút lui?

Trong lòng Bát trưởng lão không khỏi đắn đo, suy xét tận hơn nửa nén hương, cuối cùng hắn cắn răng nói:

- Không quản bên kia, chúng ta đi hội hợp với bọn Tứ trưởng lão.

- Không quản?

Bên này có Tộc Vương Phù tộc, hắn nghe xong lập tức cuống lên:

- Nếu chúng ta không nghĩ cách cứu viện, đoán chừng năm trăm vạn quân đội bên kia sẽ bị đồ sát sạch sẽ.

- Quân đội quan trọng hay là chúng ta quan trọng?

Bát trưởng lão mặt không biểu tình nói:

- Chúng ta qua đó phải mất chí ít nửa canh giờ, nửa canh giờ sau, chiến đấu sớm đã kết thúc. Nếu bọn hắn có thể đào tẩu, vậy chúng ta đi qua hay không đi qua đều không sao cả, nếu bọn hắn không cách nào đào tẩu, vậy chúng ta đi qua cũng chịu chết! Chính các ngươi cân nhắc đi, dù sao ta cũng sẽ không mạo hiểm, sinh tử là chuyện nhỏ, chỉ sợ chết vô ích...

Dứt lời, Bát trưởng lão trực tiếp bay thẳng tới Lộc Thành, nơi bọn Tứ trưởng lão đang trú đóng. Trưởng lão Tê Viên tộc tự nhiên cũng đi theo, hai tên cường giả Phù tộc và Huyết Bằng tộc còn lại có thể làm gì được? Đành chỉ biết cắn răng đi theo.

...

Lúc này bọn Tứ trưởng lão đang ở Lộc Thành, cách bên này tương đối xa, phải đi xuyên nguyên một đại vực. Bọn hắn vừa mới huyết tẩy Lộc Thành, hiện tại chính đang tiến hành hưu chỉnh ngay trong một ngọn núi lớn gần đó.

Rất nhanh Tứ trưởng lão liền nhận được tin chiến tử của sáu tên chí cường giả bên kia, bởi vì tất cả chí cường giả đều có lưu lại bản mệnh ngọc phù, giờ đã có sáu viên ngọc phù vỡ tan.

Oanh!

Vừa nhận được tin, Tứ trưởng lão phẫn nộ vỗ tay lên cự thạch gần đó, cự thạch kia lập tức hóa thành phấn vụn. Đấy là Tứ trưởng lão còn cố đè nén lửa giận trong lòng, bằng không vỡ vụn không chỉ mỗi cự thạch này, mà là nguyên cả ngọn núi lớn.

- Bát trưởng lão làm ăn kiểu gì thế này?

Tứ trưởng lão không giấu được vẻ thất vọng, lạnh giọng nói:

- Chỉ chết sáu người, vậy chắc là bị Lục Ly dùng kế chia tách ra, cái tên hồ đồ này, trước khi đi ta đã dặn đi dặn lại, nói tuyệt đối không được tách ra, sao lại còn chia binh?

Sắc mặt mấy tên chí cường giả tại trường đều không dễ nhìn, thậm chí ánh mắt có chút phiêu hốt.

Bọn hắn không khỏi hoài nghi, rốt cục liệu có thể đánh giết được Lục Ly, chinh phục được phiến thổ địa này hay không? Nhất là cường giả Tê Viên tộc, vốn việc này không quá liên quan đến bọn hắn, bọn hắn phái ra hai mươi tên trưởng lão, hiện tại đã chết mất bảy người, nếu toàn bộ đều chết sạch, đối với Tê Viên tộc mà nói sẽ là tổn thất vô cùng thảm trọng.

Nếu có thể đánh giết Lục Ly, như vậy bọn hắn trả giá lớn đến đâu cũng đáng, dù toàn bộ hai mươi tên trưởng lão đều tử trận, chỉ duy nhất một người sống sót thì cũng được. Nhưng vấn đề bây giờ là, bọn hắn có thể giết chết Lục Ly ư? Nếu không giết được Lục Ly, tất cả bọn hắn lại đều bỏ mạng ở đây, vậy cái chết của bọn hắn chẳng phải thành vô ích.

Chúng cường giả tụ lại thương nghị, Tứ trưởng lão không độc đoán mà để các cường giả phát biểu ý kiến, nghiêm túc tiếp thu, thử xem liệu có thể tìm ra phương án tiến lùi thích hợp.

Nguyên một đám cường giả thương nghị hơn nửa ngày, lại không thương nghị ra được phương án nào khả thi, bởi vì bọn hắn phải đối mặt với một vấn đề nan giải, đó chính là không tìm thấy Lục Ly!

Hơn nữa bọn hắn cũng không có bất kỳ thứ gì đủ sức uy hiếp Lục Ly, con dân bình thường chết đi, Lục Ly đều thờ ơ lạnh nhạt, cường giả Thiên Đế Tông thì bọn hắn không tìm được. Bây giờ trừ tứ xứ đồ sát một ít con dân võ giả bình thường ra, bọn hắn không còn biết làm gì nữa cả.

Thế là sau cùng đành phải đợi ở chỗ này, đồng thời phái ra trinh sát đi dò xét tình hình. Chờ đợi ròng rã suốt hơn nửa tháng, bọn Bát trưởng lão đi tới, kể lại một lượt đầu đuôi sự thể, nghe xong, đám người Tứ trưởng lão đều trầm mặc.

Bọn hắn cân nhắc một phen, phát hiện nếu ở trong cục diện tương tự, sợ rằng Tứ trưởng lão có tọa trận tại trường thì cũng trúng kế như thường.

Quá khó để phòng bị!

Trong lòng bọn Tứ trưởng lão có chút lo lắng bồn chồn, song vẫn ngay lập tức hành động, triệu tập toàn bộ đại quân bay thẳng tới Phàn Thành, bởi vì bên kia có rất nhiều vỡ binh, giờ đi qua thì còn có cơ hội cứu viện, đoán chừng sẽ có một bộ phận Thánh Hoàng và cấp Đế trốn ra được. Đồng thời bọn hắn cũng muốn làm rõ tình hình cụ thể, sau đó thương nghị bước tiếp theo nên đi như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment