Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4796 - Chương 4783: Không Gian Bích Lũy

Bất Diệt Long Đế Chương 4783: Không gian bích lũy

Lạp đại nhân gật đầu nói:

- Bên trong có một con cự thú, một con hồn thú loại linh hồn, với cả một con Hỏa Bằng Vương, đây đều là hung thú chiến lực sánh ngang cường giả tiệm cận đại viên mãn.

- Vậy thì hơn không gì bằng!

Lục Ly nhếch môi cười nói:

- Các ngươi đi điều động mấy ngàn quân đội, thu vào trong không gian thần khí, nói cho bọn hắn biết nhiệm vụ lần này chính là dẫn dụ hung thú đi công kích mười tên cường giả kia, bởi thế bọn hắn tiến vào về cơ bản liền hữu tử vô sinh, nguyện ý đi thì an bài tốt hậu sự.

- Ừm, chúng ta hiểu rồi!

Lạp đại nhân khẽ gật đầu, sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, đi dẫn dụ hung thú, vậy tất không thể là quân sĩ bình thường, tối thiểu cũng cần phải là Lục Kiếp. Hơn nữa còn là lượng lớn Lục Kiếp, nhiều người như vậy đi chịu chết.... nhưng vì diệt sát mười tên chí cường giả kia, chút hi sinh ấy tất phải làm, cũng đáng để làm.

Lạp đại nhân đi xuống an bài, nói qua tình hình đại khái một lượt, thoáng chốc đã có mấy ngàn Lục Kiếp báo danh. Rất nhiều cường giả Lục Kiếp không tiếc mệnh, sẵn sàng cam nguyện hi sinh. Trận chiến lần này là vì toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư, không đánh lui ba tộc, con dân Vô Tẫn Thần Khư sẽ vĩnh viễn trầm luân, sẽ thành nô lệ cho ba tộc, đời đời kiếp kiếp làm thân heo chó, không cách nào trở mình.

Mặc dù lúc bình thường Vô Tẫn Thần Khư nội đấu rất lợi hại, nhưng ở thời khắc then chốt này, bọn hắn lại đặc biệt đoàn kết. Bọn hắn biết cái chết của mình có ý nghĩa, lịch sử Vô Tẫn Thần Khư sẽ ghi danh bọn hắn.

Cái chết đôi lúc nhẹ tựa lông hồng, đôi lúc lại nặng như Thái Sơn.

Dù là lão ma cùng hung cực ác, đứng trước quốc thù gia hận, ai cũng sẽ có gia quốc tình hoài, ai cũng muốn chiến đấu vì Vô Tẫn Thần Khư, chiến đấu vì đồng tộc đồng bào, thịt nát xương tan đều không tiếc.

Rất nhanh, mười ngày trôi qua, lại một tên cường giả tiệm cận đại viên mãn chạy tới, đây là một lão ma ẩn thế, đã không xuống núi rất nhiều năm. Lần này là Lạp đại nhân đích thân phái người đi mời, sau khi biết được Vô Tẫn Thần Khư chính đang bị ngoại địch xâm lấn, hắn liền nghĩa vô phản cố đi ra.

- Xuất phát!

Mười ngày này, phía đại quân ba tộc và bọn Bát trưởng lão không thấy có bất kỳ dị động nào, vẫn cứ đang một mực kiến tạo Thần Văn phòng ngự, chuẩn bị thủ vững ở bên kia.

Lục Ly đích thân đi qua một chuyến, sau khi xác nhận xong, hắn lập tức quyết định xuất phát, dẫn theo bốn người bọn Lạp đại nhân và hơn hai ngàn võ giả Lục Kiếp tiến đến thông đạo bí ẩn, xông vào trong bí cảnh, chuẩn bị ra tay diệt sát bọn Tứ trưởng lão Tê Viên tộc.

Thực ra bí cảnh này rất nổi danh trong vùng, chỉ là bọn Tứ trưởng lão không có nguồn tin tình báo ở đây nên mới không rõ ràng tình hình trong bí cảnh, bằng không há sẽ dễ bị lừa trúng kế như vậy.

Bí cảnh này là hiểm địa nổi tiếng, trước kia là nơi ẩn cư của một lão ma tuyệt thế, ba con hung thú trong đó đều là do lão ma tuyệt thế này làm ra.

Không phải lão ma chộp tới từ bên ngoài, mà chúng được lão ma nuôi dưỡng từ nhỏ. Lão ma này thuần phục rất nhiều hung thú, sau đó dùng các loại dược vật nuôi dưỡng, khiến cho hung thú biến dị, trải qua quá trình tự đào thải, vô số hung thú chết đi, cuối cùng bồi dưỡng ra được ba con hung thú chi vương cường đại.

Lão ma này vốn định bồi dưỡng càng nhiều hung thú chi vương, sau đó mang theo đám hung thú chi vương ra ngoài xưng bá toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư. Nhưng âm mưu bại lộ, bị tông chủ Thiên Đế Tông đương thời đánh chết, nơi này cũng theo đó biến thành vùng đất vô chủ.

Đến sau từng có rất nhiều võ giả và cường giả đi vào tầm bảo, một ít bảo vật bên trong bị cường giả mang đi, song ba con hung thú chi vương kia thì vẫn được lưu lại, bởi vì sau khi lão ma chết, ba con hung thú chi vương liền phát điên, dù là ai cũng không cách nào thuần phục.

Lâu dần, bên trong đã không còn bảo vật, lại vẫn vô cùng nguy hiểm, bởi thế không còn võ giả nào tiến vào bí cảnh nữa. Thỉnh thoảng mới có một ít tiểu võ giả ngu ngơ đi vào, cuối cùng đều thành thức ăn trong bụng hung thú.

Nơi đây tự nhiên không phải cơ địa bí mật của Thiên Đế Tông, hơn nữa bên này cũng không phải địa bàn Thiên Đế Tông. Chỗ này không có một tên võ giả Thiên Đế Tông nào, càng không có bảo tàng, có chăng chỉ là một mảnh hắc vụ vờn quanh, âm khí u ám, đâm vào cốt tủy.

Đám người Tứ trưởng lão vừa tiến vào liền biết trúng kế, bọn hắn thăm dò xung quanh một lượt, song không loạn động. Sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, cả đám tụ lại với nhau, sắc mặt Tứ trưởng lão là khó coi nhất, hắn cũng biết lần này mình đã quá nóng nảy, hẳn nên phái ra một ít võ giả đi trước dò đường, xác định không phải âm mưu mới hẵng tiến vào sau.

Lối vào bị hủy, nhưng bọn hắn muốn trở về không phải là không có cách. Thực ra chuyện lần này cũng không thể hoàn toàn trách hắn quá xung động, đây là bị Lục Ly bức, Lục Ly hệt như một ngọn núi lớn, ép cho Tứ trưởng lão không thở nổi.

Vừa được đến tin tức tốt, Tứ trưởng lão tự nhiên hớn hở như điên. Cộng thêm sưu hồn tên cấp Đế kia, rồi thì bố trí bên ngoài bí cảnh, từ Thần Văn cho đến trinh sát, hết thảy hết thảy đều khiến Tứ trưởng lão tưởng nơi này thật đúng là cơ địa bí mật của Thiên Đế Tông, lại không ngờ đây là bẫy rập.

Hắn không điều động võ giả tiến vào là sợ đánh cỏ động rắn, sợ võ giả bên trong kịp thời phát hiện, phong ấn lối vào. Đáng tiếc, thông minh quá ngược lại bị thông minh hại, trúng phải quỷ kế của Lục Ly. Hắn cưỡng bách bản thân trấn định, đầu óc cấp tốc chuyển động, rất nhanh liền làm rõ mọi chuyện.

Mục đích của Lục Ly rất đơn giản, chính là vì lừa bọn họ vào đây, sau đó đánh giết quân sĩ và cường giả bên ngoài. Chuyện đã đến nước này, có hối hận hay tức tối gì thì cũng đã muộn. Bây giờ điều hắn cần gấp phải làm là lấy tốc độ nhanh nhất đi ra ngoài. Nếu có thể khoái tốc đi ra, không chừng còn có thể kết hợp với bọn Bát trưởng lão, trong ngoài hợp kích, đánh chết Lục Ly.

Bình Luận (0)
Comment