Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4800 - Chương 4787: Thua (2)

Bất Diệt Long Đế Chương 4787: Thua (2)

Lúc này Tứ trưởng lão có chút hối hận, sớm biết có con hung thú chi vương thứ ba này, hẳn nên sớm giết hai con hung thú chi vương kia trước mới đúng. Hắn vốn tưởng rằng chỉ có hai con hung thú chi vương, con thứ ba hẳn khó mà dẫn dụ được, bằng không sớm đã tới rồi. Lại không ngờ con thứ ba cũng tới, chỉ là chậm mất nửa canh giờ.

- Giết!

Đúng lúc này, từ hướng tây, bốn đạo nhân ảnh xông giết tới. Cầm đầu chính là Lạp đại nhân, bên cạnh là mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, bên này có tư liệu về hai người trong đó, còn một lão ma hẳn là đến sau mới gia nhập.

Sát chiêu thứ hai đã được tung ra, bản thân Lục Ly chắc đang tiềm phục quanh đây!

Tứ trưởng lão biết giờ là thời khắc quan trọng nhất, Lục Ly đã sắp hiện thân, có thể đánh giết Lục Ly hay không đều phải xem một khắc này.

Hắn truyền âm để ba tên cường giả lược trận đi ngăn đỡ đám người Lạp đại nhân, riêng hắn thì một bên liều mạng công kích con hung thú sắp chết trước mắt, một bên tập trung cảm ứng tình hình chung quanh, tìm kiếm tung tích Lục Ly.

Đồng thời hắn truyền tin cho cường giả đang khai chiến với hung thú gần đó, để bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng, nếu Lục Ly hiện thân, vậy liền đừng quản hung thú. Chỉ cần bọn hắn hợp lực một kích đánh giết Lục Ly, cán cân thắng lợi lập tức sẽ nghiêng về bên này.

- Mặt đông!

Đột nhiên, trong lòng Tứ trưởng lão khẽ động, phát hiện mặt đông có một đạo bóng người như quỷ ảnh tiềm đến, hắn lập tức không đi quản bằng điểu, rống giận quát:

- Lục Ly, chết đi!

Hắn như lợi kiếm bay vút tới, ngoài ra còn có ba tên cường giả cũng vứt bỏ công kích hung thú, xông giết về phía bóng người kia. Bóng người kia như là hư ảnh, tuy rất kín đáo, song vẫn bị chúng cường giả phát hiện.

Rầm rầm rầm!

Bốn tên cường giả phóng thích công kích mạnh nhất về phía cái bóng kia, một ngọn núi bị oanh nát, hư ảnh theo đó tan biến vô ảnh vô tung, tựa hồ đã bị nện thành phấn vụn.

- Cái này...

Bọn Tứ trưởng lão thoáng sửng sốt, bởi vì bọn hắn cảm thấy hư ảnh kia không giống Lục Ly, chỉ là một hư ảnh chứ không phải chân thân. Nếu chân thân bị đánh nát, tại sao chẳng thấy một giọt tiên huyết nào cả?

- A...

- Tứ trưởng lão cứu ta!

- Lục Ly ở chỗ này!

Đột nhiên một tiếng kêu thảm kèm với đó là hai tiếng rống phẫn nộ vang lên, bọn Tứ trưởng lão lập tức hồi thần quay đầu, lại phát hiện ba tên cường giả đi tấn công đám người Lạp đại nhân đều đã trúng chiêu, một tên trực tiếp chết đi, nhục thân hai tên còn lại chính đang bị ăn mòn với tốc độ khủng khiếp, mắt thấy khó mà sống được.

Lúc này thân hình “Lạp đại nhân” chợt lóe, tan biến giữa trời, rất rõ ràng Lạp đại nhân này là do Lục Ly giả mạo.

Ầm!

Đầu bên kia, tên chí cường giả đi công kích Hồn thú đột nhiên ầm vang nện xuống, hai mắt trắng dã, linh hồn chết lặng. Rõ ràng đã trúng phải thần thông thiên phú của Hồn thú, dù không chết, linh hồn đoán chừng cũng trọng thương.

Vừa đối mặt, bọn hắn liền đã mất đi bốn tên cường giả, khóe miệng Tứ trưởng lão nhếch lên vẻ đắng chát. Lục Ly cờ cao một bậc, trận chiến này... hắn thua!

Lục Ly vốn tính để bọn Lạp đại nhân ra tay, sau đó hắn sẽ đánh lén từ trong bóng tối. Nhưng đến sau hắn phát hiện Tứ trưởng lão ngấm ngầm đề phòng, một mực tìm kiếm tung tích hắn. Thế là hắn thay đổi sách lược, ngụy trang thành Lạp đại nhân, để Lạp đại nhân ẩn núp phía xa xa phóng thích ra một hư ảnh, ngụy trang thành hắn.

Hiệu quả vô cùng tốt!

Trong đầu bọn Tứ trưởng lão có sẵn ý niệm trước nhập làm chủ, tưởng đám người Lạp đại nhân xuất hiện là để hấp dẫn chú ý, mục đích thực sự là tranh thủ cơ hội cho Lục Ly ra tay đánh lén. Bọn hắn vạn vạn không ngờ rằng, Lạp đại nhân kia là do Lục Ly ngụy trang, bên này mới thật sự là sát chiêu.

Thật thật giả giả, hư hư thực thực!

Lục Ly vận dụng thuật ám sát tới đỉnh cao, nhẹ nhàng diệt sát ba tên chí cường giả, Hồn Thú Vương cũng rất lợi hại, hỗ trợ đả thương nặng một tên cường giả khác, đến lúc này chiến cuộc đã đảo hẳn sang một bên.

Sau khi tiềm ẩn, Lục Ly truyền tin cho ba tên chí cường giả cùng lúc xuất động với mình, để bọn hắn tùy cơ ứng biến, tuyệt đối không được làm bừa, yêu cầu trước nhất là giữ mạng, đồng thời lấy quấy nhiễu làm chủ. Không cầu bọn hắn đánh giết địch nhân, chỉ cầu bọn hắn dây dưa cầm chân kẻ địch là được. Đầu bên kia hắn cũng truyền tin cho Lạp đại nhân, để Lạp đại nhân tùy nghi hành động, cuốn lấy địch nhân, sáng tạo cơ hội cho hắn.

Đám cường giả Tê Viên tộc và ba tộc còn lại đều khổ không thể tả, bọn hắn bị ba con Thú Vương cuốn lấy. Nhất là hai con Thú Vương đã trọng thương, lúc này chính đang phát nộ, điên cuồng mãnh công, bọn hắn muốn trốn đều không được, đành phải một bên liều mạng công kích hung thú, một bên đề phòng Lục Ly ám toán.

Rất nhanh, Lục Ly tiếp tục động thủ, xuất hiện sau lưng một tên cường giả, phóng thích hỏa diễm. Nháy mắt, cường giả kia bị hỏa diễm thôn phệ, ám toán xong, Lục Ly tiềm ẩn thân mình, tức tốc rời đi. Bị hỏa diễm thôn phệ, dù không chết cũng sẽ trọng thương, bởi thế căn bản không cần đi quản.

- Trốn!

Tứ trưởng lão vốn muốn tìm cơ hội tập kích Lục Ly, nhưng Lục Ly lóe lên một cái rồi biến mất, căn bản không cho hắn cơ hội. Hắn biết đại thế đã mất, còn không trốn liền sẽ chết sạch ở chỗ này.

Hắn một bên đào tẩu, một bên truyền âm nói:

- Xung quanh lãnh địa ba con hung thú chi vương này chắc có lối ra, các ngươi tách ra đào mạng, nếu có thể thoát được thì lập tức triệt thoái khỏi Vô Tẫn Thần Khư, đi bẩm báo Tộc Vương, mời Tộc Vương ra tay.

Tứ trưởng lão hóa thành một đạo lưu quang bay đi mất, tốc độ phản ứng của hắn cực nhanh, đám cường giả còn lại muốn trốn song không được may mắn như thế, mấy người Lạp đại nhân dồn dập ra tay cầm chân, cộng thêm hung thú chi vương công kích, bọn hắn làm sao đào tẩu cho được?

Lục Ly liên tục xuất thủ, lại đánh chết hai tên chí cường giả, tiện tay thiêu chết luôn hai con hung thú chi vương. Hai con hung thú chi vương kia vốn đã trọng thương, giờ chính đang nổi điên, công kích luôn cả đám người Lạp đại nhân, Lục Ly đành phải ra tay đánh giết chúng.

Bình Luận (0)
Comment