Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4799 - Chương 4786: Thua

Bất Diệt Long Đế Chương 4786: Thua

Tứ trưởng lão thì thào một tiếng, thần sắc như lâm đại địch. Mặc dù chỉ tới một con hung thú chi vương, nhưng hắn tin tưởng, bố trí tiếp sau đó của Lục Ly sẽ ùn ùn kéo tới, chiến đấu can hệ tới sinh tử bọn hắn sắp bắt đầu.

Thu thu!

Chân trời phía tây vang lên tiếng chim hót chói tai, tiếp sau đó, một con bằng điểu như siêu cấp chiến thuyền khoái tốc bay vút tới, ở trước mặt nó cũng có một đạo hắc ảnh.

Hắc ảnh kia là võ giả Lục Kiếp, trong mắt hiện đầy điên cuồng và khoái ý, bằng điểu phun ra hỏa diễm màu lam, hắn lại không tránh không né, thậm chí còn bật cười ha hả, hét lên:

- Nhãi ranh Tê Viên tộc và ba tộc, những tàn của các ngươi đến rồi!

Hô hô!

Võ giả kia bị hỏa diễm nuốt trọn, ánh mắt lạnh lùng của bằng điểu khóa chặt đám người Tứ trưởng lão, hai cánh giang rộng khoái tốc lướt đến bên này, còn chưa tới gần, khí tức huyết sát kinh thiên đã tràn ngập đến, khiến bọn Tứ trưởng lão đè nén không thở nổi...

Bố cục của Lục Ly rất thành công, hai con hung thú chi vương đi đến chiến trường gần như cùng lúc, đồng thời trực tiếp gia nhập chiến đấu.

Tứ trưởng lão không trốn, nếu Lục Ly đã sớm bố cục, hắn có muốn trốn cũng trốn không thoát. Dù lần này có thể chạy thoát, nhưng còn lần sau, lần sau nữa? Mà một khi thoát được, tốc độ mười người bọn hắn lại có nhanh có chậm, đội ngũ tất sẽ kéo dài, cường giả rớt lại sẽ phải gánh chịu Lục Ly tập kích, khi ấy đoán chừng sẽ có quá nửa chết đi.

Đợi khi chết đi quá nửa, bọn hắn chạy thoát hay không chạy thoát cũng chẳng có gì khác biệt cả, kết cục sau cùng đều là tử vong. Bởi thế chỉ sau thoáng chốc trầm tư, Tứ trưởng lão lập tức quyết định tử chiến.

Hắn muốn thử xem liệu có thể tìm ra cơ hội chém giết Lục Ly hay không, chỉ cần giết chết Lục Ly, hết thảy liền không thành vấn đề. Nhiệm vụ lần này cũng hoàn thành viên mãn, đồng tộc chết đi được nhắm mắt, hắn quay về cũng có cái để ăn nói với cấp trên.

- Đừng đánh!

Hắn quát khẽ một tiếng, mấy tên cường giả đang oanh kích không gian bích lũy vội vàng ngừng lại, một cường giả hỏi:

- Dừng lại, thế chẳng phải công sức trước đó đều vứt hết?

- Vứt hết?

Tứ trưởng lão cười xuy một tiếng, nói:

- Ngươi mà cứ tiếp tục đánh, lát nữa cả đám chúng ta đều sẽ biến thành thi thể, có oanh phá thì cũng ích gì?

Dứt lời, Tứ trưởng lão xung thiên mà lên, lao vút về phía bằng điểu khổng lồ, hắn dặn dò năm tên trưởng lão:

- Các ngươi đừng động, tập trung theo dõi thế cục bốn phía, những người còn lại tấn công hung thú. Chú ý, đừng tách xa nhau quá ngàn dặm.

Hiện tại Tứ trưởng lão là chủ tâm cốt của toàn bộ đám cường giả, mấy tên cường giả còn lại đều không biết phải làm gì, chỉ đành mù quáng nghe theo lệnh Tứ trưởng lão. Lập tức hai tên cường giả nhắm thẳng tới cự thú, một cường giả đi theo trợ giúp Tứ trưởng lão, sáu cường giả còn lại thì đứng im không nhúc nhích, tập trung theo dõi thế cục bốn phía, tìm kiếm tung tích Lục Ly.

Hai con hung thú này đều rất mạnh, nhất là khả năng phòng ngự cực kỳ biến thái, hai tên chí cường giả xông đến, mặc dù thoáng chốc liền đã áp chế hai con hung thú chi vương. Nhưng muốn đánh giết hai con hung thú chi vương này thì e rằng tương đối khó, phải cần không ít thời gian.

Bọn Tứ trưởng lão lại không gấp, thậm chí Tứ trưởng lão còn không vội đi đánh giết hung thú. Bọn hắn giả bộ tập trung chú ý lên hung thú, thực ra lại đang một mực thăm dò bốn phía, tìm kiếm Lục Ly.

Sách lược Tứ trưởng lão rất chính xác, bởi vì chỉ cần đánh chết Lục Ly, hết thảy còn lại đều không thành vấn đề.

Tại sao Lục Ly phải bố ra bẫy rập thế này? Chẳng qua là bởi vì hắn không có thực lực tuyệt đối đủ sức chính diện áp chế bên này. Nói cách khác, một khi chính diện tác chiến, hắn sẽ rất dễ bị bọn Tứ trưởng lão đánh chết. Thế nên mới phải bố cục, mới phải mượn nhờ ngoại lực.

Điểm khủng bố nhất của Lục Ly chính là thuật tiềm ẩn biến thái, chỉ cần khiến hắn hiển lộ thân hình, vậy liền không đáng sợ. Tứ trưởng lão liên hợp hai tên trưởng lão cùng lúc công kích, hắn tự tin tuyệt đối có thể miểu sát Lục Ly, bởi thế nên mới không vội đi giết hai con hung thú kia, giết hung thú rồi thì còn làm sao dẫn dụ Lục Ly đi ra được nữa?

Thời gian dần trôi, khiến bọn Tứ trưởng lão kinh nghi chính là, Lục Ly một mực chưa từng xuất hiện, sau nửa canh giờ, hai con hung thú chi vương đã chồng chất vết thương, lại mãi vẫn chưa thấy Lục Ly động thủ...

Tứ trưởng lão mơ hồ, chẳng lẽ Lục Ly không ở đây? Nếu cục diện này là do Lục Ly bố trí, vì sao hắn còn chưa xuất động? Đợi khi hai con hung thú chết rồi, Lục Ly liền mất đi trợ lực.

Nửa canh giờ qua đi, mặt bắc lại có một tên võ giả vọt tới, mới lao đến một nửa, hắn chợt dừng lại, sau đó thân hình trực tiếp rơi rụng xuống đất. Thần niệm bọn Tứ trưởng lão quét qua, phát hiện linh hồn người này đã sụp đổ.

Mặt bắc, một con quái vật đen thui bay tới, nó hình thể không lớn, chỉ có một con mắt, trong mắt lấp lánh lam quang, nhìn có vẻ vô cùng khủng bố. Tròng mắt Tứ trưởng lão thoáng khẽ co rụt lại, đây là con hung thú chi vương thứ ba, còn là Hồn thú hệ linh hồn, đây mới là loại hung thú khủng khiếp nhất.

Trong lòng hắn có chút căng thẳng, Hồn thú xuất động, liệu Lục Ly cũng sẽ xuất động không? Tiếp sau sẽ là trận chiến then chốt, sống hay chết đều dựa hết vào trận chiến này.

Hắn lập tức hạ lệnh:

- Huyết Bằng Vương, ba người các ngươi đi ngăn đỡ Hồn thú kia, nếu có thể đánh giết được thì cứ giết!

Trong sáu tên cường giả còn lại, ba tên đi ra nghênh chiến Hồn thú, ba người khác đứng cạnh lược trận, một khi Lục Ly đi ra, ba người này có thể cầm cự một lúc, bọn hắn sẽ lập tức rút thân quay đầu đánh giết Lục Ly.

Chẳng qua làm vậy cũng tương đối nguy hiểm, hắn truyền âm cho mấy cường giả còn lại, nói:

- Tăng nhanh tốc độ, giết hai con hung thú này, không thể dây dưa thêm được nữa.

Bình Luận (0)
Comment