- Yên tâm đi, Lục Hoàng!
Ba tên Thánh Hoàng vỗ ngực nói:
- Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, nếu chết sạch, chúng ta cũng sẽ lên!
- Xin nhờ, chư vị!
Lục Ly khom người, Lạp đại nhân và bốn tên cường giả cũng khom người, trong mắt Lạp đại nhân lóng lánh nước mắt, nức nở nói:
- Các ngươi không phải lo nghĩ cho người nhà tộc nhân người nhà, chỉ cần bản tọa còn sống, nhất định sẽ không khiến bọn họ phải chịu nửa điểm ủy khuất. Tên tuổi các ngươi cũng sẽ vĩnh viễn được lưu lại trong lịch sử Vô Tẫn Thần Khư, để cho con cháu đời đời vái tế.
Mấy ngàn võ giả đều nhếch môi cười, tuy có võ giả bởi vì sợ hãi mà thân thể không ngừng run rẩy, nhưng ánh mắt lại vẫn sáng ngời lấp lánh. Vì con dân Vô Tẫn Thần Khư mà chết, bọn hắn hiểu được thời khắc này chính là thời khắc vinh quang nhất trong cuộc đời.
- Xuất phát!
Lục Ly vung tay lên, ba nhóm đội ngũ lần lượt xuất phát, Lục Ly dẫn theo bọn Lạp đại nhân tiềm hành về phía đám người Tứ trưởng lão. Chỉ sau nửa ngày liền đã đến nơi, bọn hắn không áp sát lại gần, mà ẩn nấp phía xa xa.
Ầm ầm ầm ầm!
Bên kia bọn Tứ trưởng lão còn đang oanh kích không gian bích lũy, đoán chừng muốn hoàn toàn mở ra chí ít phải mất một hai tháng, bởi thế Lục Ly và Lạp đại nhân không việc gì phải vội.
Bọn hắn chỉ có chút lo lắng, không biết liệu ba nhóm đội ngũ kia có thể dẫn dụ hung thú chi vương tới đúng giờ hay không. Nếu không thể mang đến, hoặc là thời gian có chênh lệch, vậy liền sẽ tương đối phiền hà, chí ít hành động sẽ không được quá viên mãn.
Ba con hung thú chi vương đồng thời xung kích, tuyệt đối sẽ khiến bọn Tứ trưởng lão một phen luống cuống tay chân, nếu bọn hắn ngừng oanh kích không gian bích lũy, vậy công sức trước đó liền mất hết. Còn nếu tiếp tục oanh kích, ba con hung thú chi vương sẽ nhân cơ hội gây rối, một khi bọn hắn và hung thú chi vương khai chiến, đám người Lạp đại nhân ra mặt tấn công, Lục Ly ở bên đánh lén, mọi chuyện sẽ trở nên hết sức nhẹ nhàng.
Thời gian dần trôi, Lục Ly vẫn bình chân như vại, trên mặt không chút tình tự ba động. Bọn Lạp đại nhân lại sốt ruột không thôi, thần niệm thỉnh thoảng quét đi ra. Nếu một nhóm hoặc hai nhóm tới trước thời gian chỉ định, vậy thì nên xử lý thế nào? Tiếp tục dẫn hung thú chi vương vòng quanh, hay là trực tiếp mang đi qua? Vô luận thế nào, đấy đều không phải chuyện tốt.
Cứ thế, một ngày, hai ngày, ba ngày trôi qua!
Bọn Lạp đại nhân rốt cục không ngồi yên được nữa, lần lượt chia nhau ra ngoài dò xét tình hình, nửa canh giờ sau Lạp đại nhân trước một bước đi về, thần sắc phấn chấn nói:
- Lục Ly, hai con hung thú chi vương đã tới, thời gian gần như tương đồng, một con khác khả năng sẽ đến chậm nửa canh giờ.
- Không sai!
Lục Ly khẽ gật đầu, ba đội ngũ khác nhau, tới từ ba nơi khác nhau, lại còn là dẫn dụ ba con hung thú chi vương khác nhau, thế mà thời gian chỉ chênh lệch có nửa canh giờ.
Đây đã là một lần hành động tương đối hoàn mỹ, hắn không chút ngập ngừng, lập tức hạ lệnh nói:
- Các ngươi để bọn hắn tiếp dẫn hai con hung thú thẳng tới bên kia, ngoài ra các ngươi cũng tiềm phục đi, ta tiềm ẩn qua đó trước. Khi nào bóp nát ngọc phù, các ngươi lập tức giết ra. Nhớ chú ý một điểm, đừng nghĩ tới chuyện kích giết đám cường giả kia, nhiệm vụ của các ngươi chỉ là tận lực chia tách bọn hắn, cuốn lấy bọn hắn. Chỉ cần phân hoá thành công, ta liền có thể nhẹ nhàng giết chết được.
- Đã biết!
Lạp đại nhân khẽ gật đầu, thần sắc vô cùng kích động, tức tốc dẫn theo mấy tên cường giả rời đi, Lục Ly cũng phóng thích Vô Ngân Đạo, yên ắng tiềm hành về phía bọn Tứ trưởng lão.
Phía Tứ trưởng lão đang có bốn tên cường giả oanh kích bích lũy, sáu cường giả còn lại thì ngồi xếp bằng ở bên cạnh. Xung quanh được bố trí một ít Thần Văn, toàn bộ những Thần Văn này đều là Thần Văn cảnh báo, được bố trí vô cùng kín đáo, mục đích chính là để phòng ngừa Lục Ly vô thanh vô tức đánh lén tới.
Ở phương diện Thần Văn Lục Ly không quá mạnh, nhưng Huyết Linh Nhi lại vô cùng cường đại, Huyết Linh Nhi có thể truyền thâu tri thức phương diện Thần Văn cho Lục Ly. Hắn không cần lĩnh hội tri thức bố trí Thần Văn, chỉ cần hiểu rõ làm sao để xử lý Thần Văn là được. Bởi thế năng lực đánh giá Thần Văn của Lục Ly vô cùng cường hoành, những Thần Văn cấp thấp này hắn chỉ cần nhìn qua một lượt liền có thể xem thấu.
Hắn không áp sát tới quá gần, đến một đỉnh núi cách chừng mấy trăm dặm liền ngừng lại, sau đó im ắng chờ đợi. Một khi ba con hung thú chi vương ác chiến với bọn Tứ trưởng lão, hắn sẽ không lập tức nhúng tay ngay, mà đợi chiến đấu bước vào giai đoạn thực sự ác liệt, khi đó hắn mới sẽ đi ra “điều đình”.
Ngao!
Chưa tới nửa giờ sau, mặt đông truyền tới tiếng rống kinh thiên, tiếp sau đó một luồng khí tức khủng bố tràn ngập đến, đánh thức bọn Tứ trưởng lão. Tứ trưởng lão và đám cường giả lập tức đứng dậy, thần sắc tràn đầy giới bị, đồng loạt nhìn về hướng đông.
Ngao!
Lại một tiếng rống kinh thiên, tiếp sau một đạo hắc ảnh khoái tốc bay tới bên này, sau lưng hắc ảnh cùng theo một con siêu cấp cự thú cao tới ngàn trượng.
Bọn Tứ trưởng lão đảo mắt quét qua, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm chẳng lành. Bọn hắn đều biết con hung thú này, chính là con hung thú chi vương ở sơn mạch phía đông.
Rõ ràng con mãnh thú chi vương kia cách bên đây cả ngàn vạn dặm, không ngờ lại xuất hiện ở chỗ này. Dường như nó đang đuổi giết một tên võ giả, nhưng võ giả này chỉ có cảnh giới Lục Kiếp, làm sao có thể sống nổi trên quãng đường dài đến vậy?
Hô hô!
Cự thú há mồm phun ra một đạo khí lưu màu xám, võ giả kia lập tức bị khí lưu bao phủ, tiếp đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người trực tiếp hóa thành xương trắng, nháy mắt liền chết đi.
Rầm rầm rầm!
Đúng lúc này, từ trong ngọn núi cạnh đó đột nhiên lần nữa toát ra một tên võ giả, liên tục phóng thích ba lượt công kích về phía cự thú, sau đó quay đầu lao thẳng về phía đám người Tứ trưởng lão.
Nếu đến lúc này mà bọn Tứ trưởng lão còn không hiểu ra, vậy thì quá ngu.
- Hậu thủ của Lục Ly tới rồi!