Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 487 - Chương 487: Khởi Hành

Bất Diệt Long Đế Chương 487: Khởi hành

Ba người Tống Phúc biến sắc, đám người Mạc Diệp trở lại, đám người Tống Hà lại không thấy bóng dáng, bọn họ có cảm giác không ổn.

Tống Phúc nghĩ nghĩ một chút rồi cắn răng nói:

- Mạc cung chủ, chúng ta là người của Tống gia, chắc ngươi cũng có nghe nói tới tộc trưởng nhà ta. Việc này chúng ta quả thực có sai, nhưng có thể là có hiểu lầm, có thể nể mặt tộc trưởng nhà ta, bàn một chút không?

Tống gia cũng là gia tộc lục phẩm, tộc trưởng cũng là Nhân Hoàng cảnh, là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở đông bộ, Mạc Diệp tuyệt đối đã nghe nói tới danh hào của hắn.

Tống Phúc nghĩ, mọi người đều là gia tộc lục phẩm, giết bọn họ chẳng khác nào là xé rách da mặt. Đến lúc đó hai thế lực lớn khai chiến, Mạc Diệp chắc sẽ có chút cố kỵ chứ?

Mạc Diệp lại giống như không nghe thấy lời Tống Phúc nói, vẫn chỉ nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly ra lệnh.

- Giết!

Lục Ly không phải hạng người nhân từ nương tay, đối đãi với kẻ địch, hắn cũng không cân nhắc nhiều, giết rồi tính. Mạc Diệp gật đầu, cũng không nhìn đám người Tống Phúc, trực tiếp vung tay lên.

- Vù vù vù!

Hai mươi mấy Quân Hầu cảnh đồng thời động thủ, đều phóng ra công kích áo nghĩa cường đại. Ba người Tống Phúc căn không kịp phản ứng đã bị vô số công kích bao phủ.

Trong không trung giống như có mặt trời phát nổ, Tống Nguyên và một Quân Hầu cảnh nháy mắt liền nổ thành thịt nát, tàn chi bay đầy trời. Tống Phúc chống đỡ một hồi, thân thể cũng rất nhanh nổ thành thịt nát. Trong hơn hai mươi Quân Hầu cảnh này của Bạch Dương Cung có tới tám Quân Hầu cảnh đỉnh phong, Tống Phúc làm sao có thể chống đỡ được?

Tiếng nổ mạnh chấn thiên động địa, vang vọng ở chân trời. Khói bụi cuồn cuộn, mặt đất phía dưới cũng bị cạo đi mấy tầng đất, sóng xung kích khủng bố tán ra xung quanh, dẫn tới cuồng phong gào thét.

- Đi thôi!

Mạc Diệp khống chế chiến xa mang theo Lục Ly bay vào trong thành, hạ xuống phủ đệ của Hạp gia. Hạp Nguyên đã sớm trở lại, dẫn người tới cung nghênh, đón đám người vào trong đại điện.

Mạc Diệp không ngờ không ngồi ở chủ vị mà nhường cho Lục Ly, Lục Ly việc đáng làm thì phải làm ngồi lên. Thương thế của Minh Vũ đã được khống chế, Lục Ly nhìn Vũ Hóa Thần đã nguyên khí đại thương, nói:

- Hạp Nguyên, ngươi trước tiên dẫn bọn họ xuống nghỉ ngơi chữa thương đi.

Lục Ly đánh mắt ra hiệu cho Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, cảnh cáo hai người đừng nói lung tung, Hạp Nguyên phái một trưởng lão dẫn hai người đi nghỉ ngơi.

Ba người Hàn Vô Tâm hàn huyên vài câu với Mạc Diệp, biết Mạc Diệp có chuyện muốn hỏi Lục Ly, liền cáo từ đi xuống nghỉ ngơi.

Mạc Diệp ngồi ở hàng đầu, hắn phất tay bảo mười mấy Quân Hầu cảnh đi xuống, chỉ để lại mấy Quân Hầu cảnh đỉnh phong, hắn cười cười giới thiệu một lượt sau đó mới hỏi:

- Tiểu thiếu gia, ngươi là từ đâu về? Lục gia có biết ngươi trở lại không?

- Không biết!

Điểm này thì Lục Ly không định giấu giếm, dù sao hắn cũng định nhờ Mạc Diệp dẫn về Lục gia, không chỉ tránh được rất nhiều phiền phức, quan trọng nhất là có thể tiết kiệm được rất nhiều huyền tinh.

Hắn thẳng thắn nói:

- Lần này là ta tự mình đến, ta cũng không biết nhiều về Lục gia. Chuyện của cha ta thì ngươi đừng hỏi nhiều, ngươi dẫn ta tới Lục gia là được, ân tình này ta sẽ nhớ kỹ.

Chuyện của Lục Nhân Hoàng, Lục Ly không chuẩn bị nói nhiều, bởi vì Lục Nhân Hoàng từng khai chiến với Nhân Hoàng khác ở Bắc Mạc.

Còn có một điểm mấu chốt là, Lục Nhân Hoàng là thiếu tộc trưởng của Lục gia, thiên tài biến thái nhất của Trung Châu mười vạn năm qua. Nhân vật như vậy các gia tộc đều coi là bảo bối, Lục Nhân Hoàng mất tích hai mươi năm, Lục gia không ngờ không tới Bắc Mạc tìm kiếm!

Nếu Lục gia phái người tới Bắc Mạc, tùy tiện điều tra một phen là có thể tìm được hành tung của Lục Nhân Hoàng, tiếp theo tìm được tỷ đệ bọn họ. Lục Nhân Hoàng từng vì Minh Vũ mà thiếu chút nữa đập chết Thiên Ngục Lão Nhân, việc này ở trong các đại gia tộc của Bắc Mạc không phải là bí mật gì.

Trong đầu Lục Ly còn có rất nhiều nghi hoặc, những nghi hoặc này khiến hắn không thể không cẩn thận một chút. Chưa trở về đến Lục gia, chưa gặp được người thân nhất của hắn, hắn sẽ không nói ra bất kỳ chuyệngì của Lục Nhân Hoàng.

Mạc Diệp thấy Lục Ly không muốn nói, cũng không hỏi nhiều, dù sao đưa Lục Ly tới Lục gia, người của Lục gia tất nhiên sẽ hỏi, hắn cũng coi như là lập được một công lớn.

Hắn gật đầu nói:

- Được, tiểu thiếu gia trước tiên cứ nghỉ ngơi đi đã, chờ hai thủ hạ của ngươi đỡ rồi, ta sẽ tự mình hộ tống ngươi tới Thần Khải Thành.

Nghỉ ngơi ba ngày, thương thế của Minh Vũ đã khỏi, Vũ Hóa Thần ăn một số linh dược cũng khôi phục được một chút. Có điều hắn bị hấp thu sinh mệnh nguyên lực, sợ là không có một đoạn thời gian thì không thể khôi phục lại, chiến lực thì không ảnh hưởng gì.

Mạc Diệp mấy ngày nay vẫn ở cùng Lục Ly, tổ chức một lần yến hội đón gió tẩy trần cho Lục Ly, thuận tiện chiêu đãi bọn Hàn Vô Tâm.

Ba ngày sau Lục Ly thấy thương thế của hai người đã đỡ, quyết định khởi hành.

Lục Ly dặn dò hai người, không thể nói ra bất kỳ chuyện gì của Lục Nhân Hoàng, thậm chí chuyện bọn họ đến từ Bắc Mạc cũng không được nói. Tóm lại tất cả mọi chuyện cứ để hắn nói, hai người cứ im lặng.

Minh Vũ tính tình lạnh lùng, trời sinh không thích nhiều lời, Vũ Hóa Thần là hồn nô của Lục Ly, Lục Ly đã hạ mệnh lệnh, hắn tất nhiên không dám nói gì.

Đám người Hàn Vô Tâm thì Lục Ly không chuẩn bị dẫn bọn họ tới Lục gia, dù sao ba người truyền tống cũng cần huyền tinh.

Hiện tại có Mạc Diệp hộ tống, Lục Ly trên đường đi đã được bảo đảm an toàn. Đám người Hàn Vô Tâm đi theo cũng không có ý nghĩa gì, Lục Ly tìm Mạc Diệp mượn hai trăm ức huyền tinh, trả lại cho Hàn Vô Tâm cả gốc lẫn lời, dù sao ba người qua lại cũng đều cần huyền tinh.

Mạc Diệp rất rộng rãi, lập tức phái người đi lấy hai trăm ức, Lục Ly chuyển cho Hàn Vô Tâm. Cũng không nói gì, chỉ tỏ rõ ân tình lần này Lục Ly hắn nhớ kỹ.

Hàn Vô Tâm là người thông minh, đừng nói Lục Ly cho hai trăm ức huyền tinh, cho dù không cho hắn cũng sẽ không nói gì.

Bình Luận (0)
Comment