Lê Hoàng và Dư Hoàng nhìn nhau, thần sắc không giấu được vẻ khó coi. Những quân sĩ này không phải quân sĩ bình thường mà đều là lực lượng trung kiên, là căn cơ của Tử Thần. Nếu mấy ngàn vạn quân sĩ và những trưởng lão Thái Thượng trưởng lão kia đều bị giết, Tử Thần còn lại gì?
- Đại nhân!
Lê Hoàng lập tức cầu khẩn:
- Đại nhân, những quân sĩ này đều không có liên quan gì với sâu với Lục Ly, đây là căn cơ của Tử Thần chúng ta, mong ngài tha cho bọn hắn.
- Các ngươi không giết?!
Bối Luân lạnh giọng nói:
- Vậy chính là không phối hợp chúng ta, nếu các ngươi đã không phối hợp, vậy liền đừng trách chúng ta không tuân thủ ước định!
Ý của Bối Luân rất rõ ràng, Lê Hoàng Dư Hoàng không giết, vậy bọn hắn liền giết võ giả Lê gia và Dư gia, dù sao đều phải giết một nhóm, chính các ngươi nhìn vào mà làm.
- Lê cẩu tặc, Dư lão tặc!
Trên tường tổ thành, mấy người bọn Vũ Hoàng đã bị tra tấn đến không còn nhân dạng, hiện tại đều bị đính trên tường thành, thê thảm vô cùng. Vũ Hoàng thấy được cảnh tượng ngoài thành, lập tức gào thét:
- Hai tên cẩu tặc các ngươi nối giáo cho giặc, nếu dám động thủ với người mình, chúng ta có làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Một cự đầu khác rống giận:
- Hai tên cẩu tặc, các ngươi hủy đi căn cơ Tử Thần, dù sống sót được lại còn cái gì? Trước kia Tử Thần đắc tội nhiều thế lực như vậy, các ngươi có chống được hết không? Nếu Lục Ly đi về, hai tộc các ngươi có thể được yên thân?
Mấy đại cự đầu mắng chửi, vô số võ giả trong ngoài thành cũng giận mắng theo. Tuy đang mở ra Thần Văn quang tráo, nhưng tiếng mắng chửi vẫn có thể truyền tới.
Sắc mặt Lê Hoàng và Dư Hoàng càng thêm phần khó coi, Bối Luân lại bất động thanh sắc, mắt lạnh nhìn Lê Hoàng và Dư Hoàng, chờ đợi bọn hắn đưa ra quyết định.
Lê Hoàng và Dư Hoàng trầm mặc hồi lâu, cuối cùng cắn răng lấy ra binh khí, lao vút xuống dưới. Đồng Huấn phối hợp hai người, hai người đi qua đâu, thiên địa chi lực nơi đó biến mất, hai người vung lên thần binh, một đao một mạng, cứ thế bay qua, từng chiếc đầu lâu bay lên không.
Một trăm vạn võ giả, tru diệt suốt mấy canh giờ, riêng Thái Thượng trưởng lão thì bị trấn áp rồi giết. Hơn trăm vạn võ giả, hơn trăm vạn đầu lâu, hơn trăm vạn cỗ thi thể không đầu, rất nhiều thi thể còn đang phun máu, trường diện cực kỳ thảm liệt.
Đám đông võ giả nhìn chằm chằm Lê Hoàng và Dư Hoàng, trong mắt chứa đầy cừu hận, bất kỳ thế lực nào cũng đều phẫn hận kẻ phản đồ, nhất là khi Lê Hoàng và Dư Hoàng còn từng là một trong những lão đại của bọn hắn.
- Mang đầu những người này đi Việt Thành! Treo lên tường thành!
Bối Luân phất phất tay, ra hiệu cho đám trưởng lão thủ hạ Lê Hoàng đi làm. Đám trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, bọn hắn cứ thế mang đầu người ra ngoài, liệu có bị đám người Dực Hoàng bên ngoài ám toán? Phải biết bên ngoài vẫn còn một ít Thái Thượng trưởng lão tiềm phục.
Chỉ là chuyện đến nước này, bọn hắn có thể làm sao? Chỉ đành phải cắm đầu mà đi thôi. Mười mấy tên trưởng lão bay xuống, thu từng chiếc đầu lâu vào trong không gian giới chỉ, sau đó mang theo rời đi.
Lê Hoàng nhìn qua đống thi thể không đầu la liệt bên dưới, có chút không đành lòng hỏi:
- Đại nhân, những thi thể này ngài xem có nên xử lý?
- Không cần!
Bối Luân khoát tay nói:
- Cứ đặt ở đó, quay đầu Lục Ly sử dụng Chủ Thần Khí, vừa khéo để hắn xem xem, những người này đều vì hắn mà chết.
- À...
Lê Hoàng hồi thần, tung người bay vụt lên không, thần sắc bi phẫn nói:
- Mọi người đừng trách chúng ta, chúng ta cũng là đành chịu, mọi người muốn trách thì trách Lục Ly. Những này tai họa đều là do Lục Ly mà ra, nếu mọi người không muốn chết, có cách để liên hệ Lục Ly, vậy thì mau chóng liên lạc đi, nếu không tất cả mọi người đều phải chết ở đây.
- Phi...
Bọn Vũ Hoàng đưa ra đáp lại, không chỉ mấy đại cự đầu, vô số võ giả trong thành cũng phun nước bọt, đưa ra đáp lại trực tiếp nhất.
…
Cự biến ở Thiên Việt Thành sớm đã dẫn lên các đại chủ tể ở Thiên Loạn Tinh Vực chú ý. Chỉ là bọn hắn làm như không biết, không muốn tới quản mà thôi. Lục Ly đấu pháp với đại tộc Tiên Vực, bọn hắn muốn quản cũng không quản được. Bọn hắn còn cả ngày sống trong lo lắng hãi hùng, sợ cường giả Tiên Vực tìm đến mình gây sự.
Nhiều võ giả Tử Thần như vậy bị bắt, Thiên Việt Thành treo lên nhiều thi thể trưởng lão như vậy, các đại chủ tể tự nhiên biết Tử Thần gặp rắc rối to. Lục Ly và các đại cự đầu không hiện thân, chứng tỏ cao tầng Tử Thần đều bị bắt lại, những đầu lâu kia treo trên tường thành, đây rõ ràng là đang thị uy, ý đồ dẫn dụ Lục Ly đi ra.
Mặc dù các đại chủ tể không dám động, song vẫn phái ra không ít trinh sát đi Thiên Việt Thành, bọn họ nơm nớp lo âu, sợ hãi không thôi, sợ cường giả Tiên Vực tìm đến mình để trút giận.
Ngày nọ, mười mấy trưởng lão Tử Thần đi về, sau đó bọn hắn làm ra chuyện, khiến trinh sát của các đại chủ tể đều kinh hãi. Những trưởng lão này đến Thiên Việt Thành, lại không làm gì khác, chỉ lấy từ từng chiếc đầu lâu từ trong không gian giới chỉ, sau đó đặt trên tường thành.
Thiên Việt Thành rất lớn, tường thành cũng được xây rất cao, rất rộng, những trưởng lão kia đặt lên từng chiếc đầu lâu, sau cùng lại vẫn đủ lượn quanh một vòng tường thành. Thành trì lớn như thế, lượn quanh một vòng, đây chí ít cũng phải mấy chục vạn đầu người.
Người có tâm âm thầm đếm lại một phen, hơn trăm vạn đầu người. Hơn nữa trong những đầu người kia có mấy cái là của Thái Thượng trưởng lão, ngoài ra còn có rất nhiều trưởng lão.
- Quả nhiên cao tầng Tử Thần đã bị khống chế!
Sau khi được đến tin tức, các đại chủ tể lập tức đưa ra kết luận. Nếu cao tầng Tử Thần không bị khống chế, vậy làm sao những trưởng lão này lại có thể làm ra chuyện như thế?
Cao tầng và quân sĩ Tử thần bị giết, đầu người không được an táng, ngược lại đặt trên tường thành, đây chính là khinh nhờn người chết. Nếu là lúc bình thường, trưởng lão Tử Thần há sẽ làm ra chuyện táng tận lương tâm đó?