Lục Ly hơi gật đầu, Tinh Hoàng là thủ hạ của Tinh Hoàng, vua Đông Cảnh quả thật không dám vô lễ. Trong đầu hắn có thật nhiều ngờ vực, hiện tại cũng chỉ có thể mạnh mẽ áp chế, hắn để Tiểu Bạch khống chế chiến thuyền lại phi hành, chờ sau khi chiến thuyền phi hành, Lục Ly để Tiểu Bạch quay về trong Đông Vương Tháp, chữa thương đám người Vẫn đại nhân.
Hắn trầm ngâm, hỏi một vấn đề:
- Tinh Hoàng, người biết người nhà của ta ở đâu không?
- Biết!
Tinh Hoàng gật đầu nói:
- Chúng ta hiện tại đi Thiên Loạn Tinh Vực, trước mang người nhà ngươi đi. Sau này mới đi gặp đại nhân, đây là đại nhân dặn dò. An trí xong người nhà của ngươi, để ngươi không còn vướng bận.
- Vướng bận?
Lục Ly mơ hồ đoán ra cái gì, hắn yếu ớt hỏi:
- Chủ Thần thế giới này còn sống... không chỉ có một người?
- Có một chút!
Sắc mặt Tinh Hoàng thật nghiêm trọng, nói:
- Ngươi hẳn đã đoán được rồi? Thế giới ngoài Tứ Trọng Thiên sụp đổ là vì kết quả đại chiến Chủ Thần. Thế giới này còn một ít Chủ Thần, vị Trung Cảnh kia thật ra chỉ là người phát ngôn của một Chủ Thần. Lúc trước sở dĩ ta nói ngươi có đại nạn, kỳ thật còn có nguyên nhân, trên người ngươi bị người đóng dấu... ngươi là người của đại nhân.
- Được rồi!
Huyết Hoàng mở miệng nói:
- Tinh Hoàng ngươi cũng đừng vòng vo nữa, Lục Ly ngươi đoán không sai, đại nhân của chúng ta là người ngươi nghĩ, đại ma vương Nhị Trọng Thiên, chúng ta xưng hô nàng là Viêm Hậu. Đúng rồi... nàng là tỷ muội song sinh của Băng Hậu, thiên địa đồng thời dựng
Đại ma vương và Băng Hậu là tỷ muội song sinh!
Tin tức này khiến Lục Ly rất khiếp sợ, cũng hơi thoải mái. Bởi vì bộ dáng của bức tượng Băng Hậu phi thường giống đại ma vương. Lúc ấy khi Lục Ly nhìn thấy bức tượng kia, đều tưởng là đại ma vương, sau đó mới biết không phải, khí chất bất đồng.
Viêm Hậu, Băng Hậu!
Một băng một hỏa, hai loại năng lượng hoàn toàn bất đồng, còn là năng lượng tương khắc, lại là song bào thai Chủ Thần thiên địa dựng dục. Đây thật là thế giới này không chuyện kỳ quái nào không có. Sau khi xác định Chủ Thần sau lưng Tinh Hoàng và Huyết Hoàng là đại ma vương, cả người Lục Ly kích động không thôi.
Rất nhiều ngờ vực Lục Ly có thể lý giải, tỷ như vì sao đại ma vương muốn hắn đi tìm Thiên Tội chân nhân, đây đều do đại ma vương bố trí từ trước. Còn có chiến lực của đại ma vương, lúc trước hắn vẫn luôn hoài nghi chiến lực của đại ma vương. Chờ khi hắn rất mạnh, lại cảm giác đại ma vương càng mạnh, hiện tại mới biết đại ma vương là Chủ Thần, toàn bộ có thể giải thích.
Tinh Hoàng nói không sai!
Trên người hắn đã sớm đính dấu hiệu của đại ma vương, năm đó toàn tộc hắn ở Thiên Ma Đạo, hắn đã sớm đính lên người dấu hiệu của đại ma vương, tùy tiện có thể tra xét ra.
Đại ma vương là ân nhân của hắn, hắn vẫn luôn biết ơn, mặc kệ tình huống gì, hắn tự nhiên sẽ theo phe đại ma vương.
Chiến thuyền phi hành rất nhanh, nội tâm Lục Ly có rất nhiều nghi vấn, nhưng trong thời gian ngắn, không biết hỏi gì. Hắn trầm mặc một nén nhang mới hỏi:
- Đại ma vương, có phải có thù oán với Chủ Thần nào thống trị Tiên Vực không?
- Thù sinh tử!
Tinh Hoàng gật đầu nói:
- Băng Hậu gián tiếp chết trong tay người này, ngươi hẳn có nghe qua lời đồn này rồi? Thế giới ngoài Tứ Trọng Thiên sụp đổ bởi vì một nữ nhân!
- Đúng vậy!
Lục Ly liên tục gật đầu, hắn nói:
- Chẳng lẽ bởi vì đại ma vương? Không đúng... là bởi vì Băng Hậu sao?
- Đúng vậy, bởi vì Băng Hậu!
Sắc mặt Tinh Hoàng trầm trọng, hắn nói:
- Thế giới trên Tứ Trọng Thiên sụp đổ, rất nhiều Chủ Thần oanh tháp. Năm đó Băng Hậu và Viêm Hậu sinh ra không bao lâu, các nàng tâm địa thiện lương, nghĩ rằng tất cả Chủ Thần đều tốt, cho nên kết giao với nhiều Chủ Thần. Mỹ mạo các nàng hiền lành, được rất nhiều Chủ Thần yêu thích, cũng có một vài Chủ Thần tỏ ra ái mộ các nàng. Mỹ mạo của Băng Hậu cũng bị một Chủ Thần cường đại mơ ước. Chủ Thần kia theo đuổi không có kết quả, cường hành bắt đi Băng Hậu, sau đó dẫn đến... đại chiến Chủ Thần! Vốn Chủ Thần chia làm ba phe phái, ngay từ đầu hai phe phái khai chiến, cuối cùng phe phái trung lập bị cuốn vào. Ngươi hẳn rõ ràng đại viên mãn khai chiến, giới diện bình thường đều không chịu nổi, vậy Chủ Thần khai chiến...
Lục Ly hơi gật đầu, hắn có thể tưởng tượng khủng bố của chiến đấu này, khó trách thế giới ngoài Tứ Trọng Thiên sụp đổ, nhiều Chủ Thần như vậy hỗn chiến cùng nhau, giới diện gì đều sẽ sụp đổ. Hắn dừng một chút, tò mò hỏi:
- Chủ Thần cuối cùng chết bao nhiêu? Còn lại bao nhiêu Chủ Thần? Băng Hậu chết thế nào?
- Băng Hậu là tự sát!
Tinh Hoàng cảm thán:
- Băng Hậu thấy nhiều giới diện sụp đổ, nhiều sinh linh vô tội chết đi, nàng cảm thấy nghiệp chướng nặng nề, liền tự sát. Chủ Thần hiện tại... chỉ còn bảy người, Chủ Thần còn lại đều ngã xuống.
- Chủ Thần đều có thể ngã xuống sao!
Lục Ly im lặng, Chủ Thần cường đại thế nào, hiện tại hắn không thể tưởng tượng, nhưng Chủ Thần không phải đều bất tử bất diệt sao? Vì sao lại chết.
Ngờ vực trong mắt hắn bị Tinh Hoàng nhìn thấy, Tinh Hoàng giải thích:
- Nếu Chủ Thần vào tình huống bình thường quả thật bất tử bất diệt. Bất quá Chủ Thần cũng sẽ chết, sau khi mệnh cách Chủ Thần của bọn họ bị đánh nát, bọn họ sẽ không còn là Chủ Thần, tự nhiên có thể bị giết chết. Chuyện cụ thể chúng ta không quá rõ ràng, sau này sẽ đi hỏi đại nhân.
Ừm...
Lục Ly tò mò đánh giá Huyết Hoàng, nhớ tới một việc, hỏi:
- Tinh Hoàng, ta nhớ rõ Huyết Hoàng năm đó cũng không mạnh? Đó là Huyết Hoàng ngụy trang?
Tinh Hoàng năm đó, Lục Ly không nhìn thấu, nhưng Huyết Hoàng lại có thể nhìn thấu, hơn nữa khi đó Huyết Hoàng không quá nổi danh trong Hỗn Độn Luyện Ngục, chiến lực cũng không quá mạnh.
Tinh Hoàng nhìn thoáng qua Huyết Hoàng, cười nói:
- Huyết Hoàng không phải ngụy trang, năm đó, hắn quả thật không phải rất mạnh, sau đó chậm rãi tu luyện, mới đột phá đại viên mãn. Hắn cũng được đại nhân coi trọng, chỉ điểm một phen.
Huyết Hoàng chắp tay nói:
- Đúng vậy, đích thật là ban ân của đại nhân.
- Đúng rồi...