Lục Ly lại nghĩ tới một việc, hỏi:
- Ta là thân thể Thất Giới Thiên Sát, có quan hệ với việc ta không thể tạo hậu đại không?
- Có!
Tinh Hoàng dường như đoán được Lục Ly sẽ hỏi như vậy, hắn liếc nhìn Huyết Hoàng, cười nói:
- Thân thể Thất Giới Thiên Hà có một chỗ thiếu hụt. Nếu không vượt qua bảy lần đại kiếp nạn, sẽ không thể dựng dục hậu đại. Kỳ thật... thân thể Thất Giới Thiên Sát, đều là đại nhân làm ra, đây là do đại nhân làm thực nghiệm, dùng máu của Chủ Thần làm ra. Toàn thế giới, thân thể Thất Giới Thiên Sát có mấy vạn người, mạnh nhất trước mắt... chỉ có ngươi. Có hơn phân nửa hiện tại đã bị chết!
Hả?
Lục Ly ngây ngẩn, các nàng lại là cơ thể thực nghiệm? Huyết mạch bọn họ được cải tiến? Nhưng trước đây cũng không thấy mạnh gì. Hắn sờ mũi, nói:
- Bảy lần đại kiếp nạn ta đều vượt qua? Ta hiện tại có thể dựng dục hậu đại rồi chưa?
- Không thể!
Tinh Hoàng dựng thẳng ngón tay nói:
- Ngươi đã vượt qua sáu lần đại kiếp nạn, lần vượt qua cuối cùng, thể chất ngươi mới thay đổi, có thể biến về thể chất siêu thần, như vậy ngươi sẽ có thể dựng dục hậu đại. Ừm... đây đều là đại nhân nói, rốt cuộc thế nào, ai cũng không nắm chắc, bởi vì các ngươi đều là vật thử nghiệm đại nhân thí nghiệm. Trước mắt không có tiền lệ, nếu ngươi có thể đột phá Chủ Thần, vậy đã có tiền lệ.
Ừm!
Lục Ly hơi phấn chấn, đại ma vương nói khả năng hắn đột phá Chủ Thần lên đến tám phần? Đại ma vương không phải nói dối rồi chứ? Khả năng như vậy cũng rất cao, hắn hẳn rất có khả năng đột phá?
- Đúng rồi... Chủ Thần thống trị Tiên Vực này là thủ phạm giết Băng Hậu sao?
Lục Ly lại hỏi, lúc trước Tinh Hoàng không giải thích rõ ràng, Lục Ly muốn làm rõ, địch ta là ai, hắn theo bản năng đã tự cho mình là thủ hạ của đại ma vương.
- Đúng vậy!
Hàn quang trong mắt Tinh Hoàng chợt lóe lên, nói:
- Càng chuẩn xác mà nói, vị này là thủ phạm hủy diệt thế giới ngoài Tứ Trọng Thiên, cũng là thủ phạm của đại chiến Chủ Thần, Chủ Thần mạnh nhất trước mắt, ngoại hiệu gọi là Hình Đế. Trước mắt cả thế giới chỉ có bảy Chủ Thần, phía Hình Đế có bốn, phía đại ma vương có hai, còn có một trung lập!
Hai đấu bốn!
Sắc mặt Lục Ly trầm trọng. Hình Đế vừa nhìn đã biết là loại Chủ Thần siêu cường. Nếu không cũng sẽ không sau đại chiến Chủ Thần hắn vẫn còn có thể sống sót! Hình Đế có ba Chủ Thần, đại ma vương có một Chủ Thần, cho dù hắn đột phá Chủ Thần, cũng chỉ có ba Chủ Thần.
Ba đánh bốn, sợ không có phần thắng gì?
Đại ma vương mấy năm nay trốn đông trốn tây, còn đi Nhị Trọng Thiên tránh né, chẳng lẽ vì tránh né đuổi giết của Hình Đế sao? Nghĩ đến đây, Lục Ly vốn có hơi kích động, nội tâm trầm xuống.
Thất Giới Thiên Sát mới vượt qua sáu kiếp, một kiếp cuối cùng sợ là... không dễ dàng vượt qua.
Đông Tây Nam Bắc Trung Càn Nguyên Khôn Đấu, chín cảnh!
Trung Cảnh ẩn mình nhất Tiên Vực, cũng là một cảnh an ổn nhất. Trăm vạn năm trôi qua, không có đổi Cảnh Vương, cũng không phát sinh hỗn loạn quá lớn. Rất nhiều võ giả Tiên Vực đều quên cường giả Cảnh Vương Trung Cảnh này.
Nhưng một vài đại tộc bình thường vẫn biết một chút, Cảnh Vương Trung Cảnh rất mạnh, mạnh đến quá mức, ít nhất bài danh năm hạng đầu ở Tiên Vực.
Đại tộc chân chính cũng rõ ràng, Cảnh Vương Trung Cảnh là đệ nhất hoàn toàn xứng đáng, đệ nhất Tiên Vực. Trung Cảnh sở dĩ bất loạn là bởi vì không có đại tộc siêu cấp nào dám tấn công Trung Cảnh.
Trăm năm trôi qua, rất nhiều võ giả đều hoài nghi Cảnh Vương Trung Cảnh có phải hay không đã sớm chết rồi? Bởi vì ít nhất có năm mươi vạn năm chưa từng nghe thấy tin tức của Cảnh Vương Trung Cảnh. Ngay cả rất nhiều võ giả gia tộc bọn họ cũng không biết còn sống hay không.
Cảnh Vương Trung Cảnh tự nhiên còn sống, Trung Cảnh có một bờ hồ, tên là Thanh Hồ. Bờ hồ này rất lớn, phạm vi trăm vạn dặm là vùng cấm, không phải nói không được đi vào mà bên ngoài hồ đều là sương trắng. Võ giả tiến vào sương trắng đều sẽ hôn mê, sau khi tỉnh lại phát hiện đều ở ngoài sương trắng.
Ven hồ có một vài kiến trúc, đều là tiểu cung điện dùng gỗ dựng nên, tuy không có tảng đá gì, nhưng cũng phi thường tinh mỹ, tao nhã. Bên hồ có rất nhiều đứa nhỏ đang chơi đùa, toàn là đứa nhỏ vài tuổi. Thậm chí có vài đứa nhỏ đang tập tễnh học bước đi. Nơi này ít nhất có mấy ngàn đứa nhỏ.
Ven hồ có một lão giả đang câu cá, hoặc đang ngủ gật, căn bản không quản câu cá, phơi nắng, trên mặt đều là nếp nhăn sần sùi như vỏ cây, thoạt nhìn thật già rồi.
Sột soạt...
Một đám đứa nhỏ chạy đến, một tiểu nam hài xinh đẹp kéo quần áo lão giả nói:
- Lão tổ tông, tiểu cô cô đến đây!
Lão nhân hé mắt, cười tủm tỉm nói:
- Lão tổ tông biết rồi, ngươi đi chơi đi.
Tiểu nam tử cười chạy đi, xa xa, một tiểu thư xinh đẹp bay vụt vào, đứng bên người lão nhân, quỳ một gối, nói;
- Tuyết Nhi bái kiến lão tổ.
Lão nhân hơi gật đầu, ánh mắt cũng không mở ra, cũng không nói chuyện. Tiểu thư xinh đẹp tiếp tục nói;
- Bên ngoài phát hiện chuyện lớn, anh em kết nghĩa của Lục Tiểu Bạch, Lục Ly, bá chủ Thiên Loạn Tinh Vực, Thánh Hoàng hậu kỳ, vào mấy ngày trước, ở Trùng Minh Sơn Bắc Cảnh bố cục, đánh chết Bối Huyền và mười lăm đại viên mãn Bắc Cảnh. Mặt khác hắn còn lấy ra thi thể của Nguyệt Thúc. Nguyệt gia đã chứng thật, quả thật là Nguyệt Thúc. Còn nữa... Lục Ly là dựa vào pháp tắc băng tuyết đóng băng bọn họ, đông chết tươi.
- Pháp tắc băng tuyết?
Lời phía trước lão nhân không thèm để ý, sau khi nghe lời này, đôi mắt đột nhiên mở ra, bên trong đều là quang mang lợi hại như đao phong, hắn ngồi dậy, hỏi:
- Tiểu tử kia, chiếm được truyền thừa của Băng Hậu rồi sao? Chiếm được căn nguyên băng tuyết?
- Hẳn là vậy!
Tuyết Nhi lấy ra một phần tư liệu, nói:
- Thời gian trước, Lục Ly nghe đồn chiếm được thiên nhãn, Bối Huyền và Khôn Ma năm đó đuổi giết Lục Ly đi Băng Hậu Cung. Lúc trước Lục Ly bị mấy đại viên mãn đuổi giết vào Băng Hậu Cung. Cho nên chiến lực lúc trước của hắn hẳn không mạnh gì, đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, có thể đã gặp kỳ ngộ ở trong Băng Hậu Cung.
- Không có kỳ ngộ gì!