Đại ma vương nhìn Thiên Dạ Tử Hề, vẫy tay nói:
- Thiên Dạ Tử Hề phải không? Đến đây, đi đến bên người ta!
Thiên Dạ Tử Hề liếc mắt nhìn Lục Ly, Lục Ly gật đầu, nàng cười nhu thuận đi qua, nhìn đại ma vương nói:
- Đại nhân, người thật xinh đẹp.
- Ha hả!
Đại ma vương cười cười, sờ đầu Tử Hề, nói:
- Ta và tổ tiên ngươi không quá thân thiết, nhưng là cùng một phái hệ. Thiên Dạ Tộc các ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là không tu luyện đến Chủ Thần Cảnh sẽ không lớn được.
Hả?
Thần tình Lục Ly và Lục Tiểu Bạch khiếp sợ, nếu lời này không phải đại ma vương nói ra, Lục Ly sợ không dám tin.
Tổ tiên của Thiên Dạ Tử Hề cũng là Chủ Thần? Chủ nhân của pho tượng Quỷ Thần Sơn kia là Chủ Thần?
Lục Ly giờ đây rốt cục hiểu được, vì sao đại ma vương muốn gặp Thiên Dạ Tử Hề, không ngờ Thiên Dạ Tử Hề lại là hậu đại của Chủ Thần.
- Khó trách...
Lục Ly lúc trước cũng có hoài nghi, Thiên Dạ Tử Hề không phải là người của Tiên Vực, vì sao sẽ luôn nằm mơ thấy Quỷ Thần Sơn? Tổ tiên của Thiên Dạ Tộc lại có năng lực cường đại nhưvậy, báo mộng cho hậu nhân ngoài Tiên Vực? Hiện tại mới biết được vị kia là Chủ Thần. Tuy đã chết, nhưng vẫn còn lưu lại bố trí đơn giản.
- Thì ra đại nhân là bạn của lão tổ Tử Hề? Hả... đại nhân, người nói tu luyện đến Chủ Thần Cảnh? Chủ Thần cũng có thể tu luyện sao? Lão tổ nhà ta cũng là Chủ Thần? Đại nhân không phải lừa Tử Hề chứ?
Thiên Dạ Tử Hề chớp đôi mắt to tròn, hơi mơ hồ, nàng biết không quá nhiều chuyện, cũng không biết thế giới này có tồn tại Chủ Thần.
- Việc này ngươi đừng quản!
Đại ma vương sờ đầu Tử Hề, nói:
- Ngươi có bằng lòng bế quan một thời gian không? Ta để Tinh Hoàng đưa ngươi vào bí cảnh Chí Tôn, ngươi ở bên trong tìm hiểu vật trong Quỷ Thần Sơn. Tốc độ thời gian trong bí cảnh kia rất chậm rất chậm, ngươi tu luyện ở trong trăm vạn năm, bên ngoài mới trôi qua trăm năm. Nếu vận khí ngươi tốt, tiếp tục tìm hiểu vật lão tổ ngươi lưu lại, tu luyện trăm vạn năm là có cơ hội đột phá Chủ Thần. Ừm... Lục Tiểu Bạch cũng có thể đi vào trong đó tu luyện!
Thiên Dạ Tử Hề trừng mắt, nhìn Lục Ly, sau đó nói:
- Trăm vạn năm sao? Thật lâu, thật lâu a.
Lục Ly vừa bực mình vừa buồn cười, nói:
- Bên ngoài chỉ trôi qua trăm năm thôi. Tử Hề, ngươi còn không cảm tạ đại nhân? Tiểu Bạch cũng đi vào bế quan, khi bế quan, thời gian sẽ cảm thấy trôi qua thật mau.
- Được! Nghe theo Lục ca ca!
Thiên Dạ Tử Hề cười ngọt ngào, cúc cung bái lạy đại ma vương, nói:
- Cảm tạ đại nhân.
Tiểu Bạch bái tạ theo, Tiểu Bạch biết địch nhân hiện tại của Lục Ly rất mạnh, hắn cũng phải mạnh hơn, nếu không sẽ không có biện pháp giúp Lục Ly. Hiện tại đại ma vương tạo cơ hội, hắn tự nhiên phải quý trọng.
Đại ma vương vung tay áo, để Tinh Hoàng và Huyết Hoàng mang theo Tiểu Bạch và Tử Hề rời đi. Tử Hề và Tiểu Bạch liếc mắt nhìn Lục Ly, Tiểu Bạch vươn nắm đấm nói:
- Lão đại, chờ ta xuất quan.
- Tiểu Bạch, cố lên, Tử Hề cũng vậy, hy vọng sau khi các ngươi xuất quan có thể trở nên mạnh hơn!
Lục Ly cười cười, làm thủ thế cổ vũ, nói:
- Đến lúc đó chúng ta cùng nhau kề vai chiến đấu, dẹp yên tất cả địch nhân.
Tiểu Bạch và Tử Hề đi rồi, Huyết Hoàng và Tinh Hoàng cũng đi rồi, trong đình chỉ còn lại Lục Ly và đại ma vương.
Đại ma vương chỉ chỉ vị trí bên cạnh, nói:
- Ngồi xuống tán gẫu đi, ta biết ngươi có rất nhiều nghi vấn, có thể nói với ngươi, ta đều sẽ nói cho ngươi.
Lục Ly cũng không già mồm cãi láo, trực tiếp ngồi xuống, bưng nước trà trên bàn, rót một ly cho đại ma vương, sau đó rót cho mình một ly. Sau khi uống một ngụm trà, hắn hỏi:
- Đại nhân, tỷ lệ ta có thể đột phá Chủ Thần là bao nhiêu?
- Không phải tỷ lệ!
Đại ma vương cười cười nói:
- Mà là ngươi khẳng định có thể đột phá Chủ Thần, đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, điểm này không cần hoài nghi!
- Hả?
Vẻ mặt Lục Ly ngẩn ra, kinh nghi hỏi:
- Vì sao nói như vậy? Ta hiện tại mới là Thánh Hoàng Cảnh, ta cảm giác mình muốn đột phá đại viên mãn đều khó.
- Ha hả!
Đại ma vương nâng trà lên, chậm rãi uống một ngụm, lúc này mới nói:
- Chủ Thần Cảnh không có quan hệ gì với đại viên mãn hay Thánh Hoàng. Ngươi cho là sau đại viên mãn tiếp tục tu luyện có thể đạt đến Chủ Thần sao? Đại viên mãn đã là cực hạn, nếu đã đạt cực hạn, vậy không thể trở thành Chủ Thần, tiếp tục tu luyện chỉ đạt cực hạn ở phương diện này thôi, đó vẫn là đại viên mãn, có quan hệ gì với Chủ Thần?
- Vậy...
Lục Ly khó hiểu nhíu mày hỏi:
- Ta cũng không cảm giác có gì đặc thù, chẳng lẽ ta hấp thu căn nguyên băng tuyết mới có cơ hội đột phá Chủ Thần?
- Phải, cũng không phải!
Đại ma vương nhìn thoáng qua bụng Lục Ly nói;
- Kỳ thật thời điểm ngươi ngưng tạo pháp giới, ngươi đã có tiềm chất trở thành Chủ Thần. Sau khi ngươi hấp thu căn nguyên băng tuyết Băng Hậu lưu lại, ta có thể kết luận ngươi trăm phần trăm có thể đột phá Chủ Thần. Nói với ngươi vậy... có thể đột phá Chủ Thần hay không, không phải xem cảnh giới của ngươi mà là xem ngươi có thể nắm giữ... lực thế giới không!
- Lực thế giới?
Lục Ly lần đầu tiên nghe từ này, hắn từng nghe nói lực thiên địa, căn nguyên thần lực, các loại lực kỳ dị khác, lực thế giới vẫn là lần đầu tiên nghe thấy.
Đại ma vương ngửa đầu nhìn hư không nói:
- Thế giới này đừng thấy có vô số giới diện, chia làm rất nhiều trọng thiên, còn có rất nhiều tiểu thế giới, vô số bí cảnh. Kỳ thật đều là một bộ phận của đại thế giới, chúng ta đều ở trong đại thế giới.
- Muốn trở thành cường giả trong đại thế giới này, vậy cần hiểu lực lượng đại thế giới, cho nên phải tu luyện, có thần thông, có thần văn, hiểu được các loại pháp tắc thần thông, đây đều đang tìm hiểu lực lượng của thế giới này, mượn dùng, nắm giữ lực lượng của thế giới này.
Lục Ly hơi gật đầu, đạo lý này hắn hiểu, hắn hỏi ngược lại:
- Lục thế giới là lực thiên địa sao?
- Sai!
Đại ma vương lắc đầu nói:
- Trên thực tế, lực thiên địa các ngươi mượn dùng chỉ là lực nguyên tố pháp tắc sinh ra, còn lực thế giới lại là... lực pháp tắc!