Tinh Hoàng giải thích:
- Cửa ra vào là cố định, muốn đi ra rất đơn giản, nếu ngươi cố ý muốn đi vào, ta đi vào với ngươi. Ngươi cảm giác ngăn không được, chúng ta lập tức đi ra là được, ta có thể ngăn cản một lát.
- Có thể!
Đến đã đến rồi, Lục Ly không đi vào một chuyến sẽ không cam lòng. Bọn họ thu hồi U Linh Thuyền, sau đó tiến vào lốc xoáy. Một luồng bạch quang hiện lên, hai người xuất hiện trong giới diện hôn ám, vừa tiến vào, Lục Ly đã cảm giác luồng áp bách vô hình đánh úp từ bốn phương tám hướng.
Lục Ly cảm ứng thử, dưới trọng áp vô hình này, tốc độ hắn ít nhất giảm mạnh vạn lần, có lẽ nhiều nhất chỉ đạt võ giả Tứ Kiếp. Nếu tốc độ rất nhanh, vậy lấy tốc độ của hắn tuyệt đối không tránh né được, chỉ có thể chống lại.
Vù!
Xa xa, một luồng lưu quang màu xám bay tới, lưu quang kia rất dài, ước chừng đến trăm dặm. Tốc độ lưu quang rất nhanh, tốc độ không sai biệt đại viên mãn phi hành. Lục Ly vừa nhìn thấy, thần tình chua sót. Lưu quang này căn bản không thể tránh khỏi, chỉ có thể chống lại.
Cũng may lưu quang này không bay đến đây mà bay thẳng đến phương xa bên cạnh. Lục Ly lập tức vận chuyển nguyên lực, thử di động sang bên cạnh. Mặt khác, hắn ngưng tụ hàn khí, hình thành băng hộ thuẫn bên người. Hàn khí này vừa vọt ra, nhiệt độ bốn phía giảm thấp kịch liệt, lạnh đến Tinh Hoàng nhíu mi.
Hộ thuẫn hàn băng này do Lục Ly mấy năm nay nghiên cứu, hàn khí ngưng tụ thành hộ thuẫn, cũng không khuếch tán sang bên cạnh. Nếu không Tinh Hoàng khẳng định sẽ không thoải mái như vậy, không nói bị đông cứng, ít nhất không thoải mái tùy ý như vậy.
Lục Ly di động một chút thì bỏ cuộc, tốc độ nơi này đã bị ảnh hưởng quá lớn, là vô luận thế nào cũng không trốn thoát khỏi lưu quang. Hắn nghĩ nghĩ, nói với Tinh Hoàng:
- Loại năng lượng này có thể nắm giữ sao? Ta muốn xem thử.
- Nắm giữ không được!
Tinh Hoàng lắc đầu nói:
- Năng lượng này nặng ngàn cân, rất khó lay động, tốc độ nhanh như vậy, nếu nắm bắt, chúng ta chỉ có thể đi bên lề, không thể đi trung gian, nếu không ngay lập tức gặp vạn đạo xông kích.
- Thử xem đi!
Lục Ly gật đầu, lẳng lặng chờ đợi, gần đó không ngừng có lưu quang bay tới, đáng tiếc không có lưu quang bay đến nơi này. Lục Ly và Tinh Hoàng không vội, tiếp tục chờ đợi.
Sau nửa ngày, rốt cuộc có lưu quang bay tới nơi này, Tinh Hoàng đứng phía sau Lục Ly, bên ngoài cơ thể xuất hiện một màn hào quang màu vàng, hắn truyền âm cho Lục Ly nói:
- Chú ý, không chống lại nổi thì lập tức lui về sau mấy bước, ta sẽ thích pháp bảo vệ ngươi, mang ngươi ra ngoài.
- Được!
Lục Ly lại phóng ra hàn khí, gia cố hộ thuẫn hàn băng, đồng thời điên cuồng vận chuyển pháp giới, ngừng lại hô hấp, toàn thân đề phòng. Lưu quang rất nhanh bay tới, va chạm lên hàn băng hộ thuẫn của Lục Ly. Một thanh âm nặng nề vang lên, hàn băng hộ thuẫn nháy mắt bạo liệt, hóa thành bột mịn, sau đó lưu quang đánh lên người Lục Ly.
Phốc!
Thân mình Lục Ly bay lên, trong miệng cuồng phun máu tươi, cảm giác bị một Tinh Giới va chạm. Toàn thân xương cốt Lục Ly bị chấn nát, trong nháy mắt, Lục Ly cảm giác như bị nghiền áp thành bột mịn.
Vù!
Một ánh sáng nhu hòa sáng lên, bao phủ cả Lục Ly. Ánh sáng nhu hòa kia hình thành trong bức tường, chặn lại toàn bộ lưu quang kia. Tinh Hoàng bắt lấy thân mình Lục Ly, không do dự gì, rất nhanh bay đi phía sau, nhảy vào trong hắc động, đó là cửa ra vào.
Bịch!
Vách tường bạo liệt hình thành ánh sáng nhu hòa, cung may Tinh Hoàng và Lục Ly đã xông ra ngoài. Bọn họ rực tiếp bay ra không gian lốc xoáy, Tinh Hoàng lấy ra U Linh Thuyền, đặt Lục Ly trong khoang thuyền, hắn nhìn Lục Ly không ngừng ói ra máu, nhất thời như trút được gánh nặng.
Có thể hộc máu là chuyện tốt, nghĩa là không chết được, chỉ cần không chết, việc còn lại đều không sao.
Hắn vội vàng chữa thương cho Lục Ly, lấy ra dược tiên chữa thương, chữa thương cho Lục Ly chừng nửa ngày, Lục Ly mới khôi phục lại. Lục Ly mở to mắt, suy yếu nhìn Tinh Hoàng, truyền âm:
- Đa tạ Tinh Hoàng, ta tự mình đến đây.
Tinh Hoàng gật đầu, Lục Ly nuốt mấy viên đan dược, luyện hóa, đồng thời lấy ra thần dược luyện hóa, chữa thương nửa ngày, thương thế hắn mới khôi phục hơn một nửa. Đến lúc này, hắn mới có thời gian kiểm tra thân thể. Kiểm tra một hồi, không thấy vấn đề lớn gì, hắn lại kiểm tra trong pháp giới.
Bởi vì khi lưu quang kia va chạm, Lục Ly cảm ứng được một phần năng lượng bị pháp giới hấp thu. Nếu không hắn sẽ chết. Lục Ly muốn xác định thử, xem có năng lượng bị hấp thu không. Sau khi hắn kiểm tra, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Trong pháp giới đích xác hấp thu một ít năng lực trong lưu quang, nhưng chút năng lượng này tiến vào trong năng lượng trung tâm pháp giới, giống như… sắp bị hủy hoại?
Đoàn năng lượng trong pháp giới bị chém nát, vốn rất nhiều năng lượng dung hợp, hiện tại đều bị đánh tan, cả pháp giới cảm giác như chướng khí mù mịt.
- Năng lượng này thật quỷ dị…
Lục Ly cẩn thận quan sát, cảm giác rất tà dị, tính phá hủy của năng lượng này phi thường mạnh. Vốn chỉ bao nhiêu đoàn năng lượng, hơn một ngàn loại năng lượng dung hợp với nhau, hiện tại năng lượng này đi vào, toàn bộ năng lượng khác đảo loạn. Cho nên năng lượng bay khắp thế giới, trong pháp giới đều là các loại năng lượng. Hơn nữa năng lượng ám giới còn đang đuổi giết năng lượng này, giống như không cắn nát tất cả năng lượng, thề sẽ không bỏ qua.
Loại dị biến này khiến trong lòng Lục Ly không biết tư vị gì, hắn tiếp tục quan sát. Sau đó, năng lượng ám giới không ngừng tiêu diệt năng lượng còn lại, rất nhiều năng lượng đều bị cắn nát, giống như biến thành năng lượng không có thuộc tính gì, trôi nổi giữa không trung. Sau đó lại bị pháp giới hấp thu, lại lần nữa luyện hóa.
Lục Ly quan sát một trận, có chút hỗn độn trong gió, trong pháp giới này xem như có chút biến hóa, nhưng không biết biến hóa này có ích lợi gì?
Trong Ám Giới, năng lượng kỳ dị cắn nát năng lượng ban đầu, chém thành năng lượng không có thuộc tính gì, đây có ý nghĩa gì?