Tinh Hoàng thấy Lục Ly vẫn ngồi xếp bằng, cũng không quấy rầy, ngồi xếp bằng bên cạnh. Đợi vài ngày, năng lượng trong Ám Giới tiêu hao hết, năng lượng ban đầu bị cắn nát một phần mười. Năng lương vốn bay nhảy bên trong, dưới trận gió dẫn dắt, hội tụ cùng một chỗ.
- Có một vài biến hóa!
Lục Ly phát hiện hội tụ sau khi cắn nát, năng lượng chia làm hai luồng, năng lượng ban đầu hội tụ cùng một chỗ, năng lượng phía sau sẽ hội tụ với nhau, cảm giác phân biệt rõ ràng, nước sông không chạm nước giếng.
- Lại đi thu một ít năng lượng Ám Giới!
Sau khi Lục Ly trầm ngâm một thời gian, cắn răng nói với Tinh Hoàng:
- Tinh Hoàng, giúp ta đi Ám Giới vài lần, ta còn muốn thu hoạch chút năng lượng Ám Giới!
- Còn đi nữa?
Tinh Hoàng ngạc nhiên, sau đó đôi mắt sáng ngời, hỏi:
- Năng lượng này hữu dụng sao?
- Khó nói rõ!
Lục Ly nhíu mày nói:
- Nhưng năng lượng này ít nhất xảy ra thay đổi nhỏ, cũng không biết là xấu hay tốt, dù sao đã như vậy rồi, thử một lần xem thử. Lỡ như có thể thì sao?
- Vậy thử xem!
Tinh Hoàng mang theo Lục Ly tiến vào trong Ám Giới, đợi một thời gian ở trong. Lục Ly lại lần nữa bị lưu quang Ám Giới đánh bay. Tinh Hoàng mang hắn rời đi trước, Lục Ly lần nữa trọng thương.
Nhưng… lần này thương thế không nặng như lần trước, Lục Ly cảm giác thân thể dường như có một lực phòng ngự với xông kích của năng lượng này? Hoặc có thể nói thân thể hấp thu một ít năng lượng này?
Lại chữa thương, lại quan sát pháp giới, năng lượng Ám Giới sau khi tiến vào, phá hủy bốn phía. Nhưng sau khi cắn nát lần nữa, năng lượng luyện chế ra không thể công kích. Năng lượng Ám Giới chỉ công kích các loại năng lượng hỗn loạn.
- Năng lượng bị cắn nát sẽ ngưng tụ lần nữa, đây không phải lực thế giới chứ?
Trong đầu Lục Ly đột nhiên nảy ra ý niệm này, nội tâm hắn đập thình thịch, chờ thương thế khỏi hết, sau khi năng lượng Ám Giới tiêu hao hết, hắn quyết định vận chuyển năng lượng này thử xem. Lỡ như là lực thế giới thì sao? Đến lúc đó không thể dễ dàng vận chuyển những năng lượng này hủy thiên diệt địa?
Thời gian trôi qua nửa tháng, năng lượng của Ám Giới đã hoàn toàn tiêu hao hết, thương thế của Lục Ly cũng đã khỏi hắn. Hắn lập tức vận chuyển năng lượng này, trên tay xuất hiện một đoàn năng lượng. Năng lượng này Lục Ly cảm ứng thử, không có thuộc tính gì, cũng hoặc không có cảm giác uy lực gì, giống như một dòng nước tinh thuần, không có uy năng gì.
Lục Ly nghiên cứu thử, ngưng tụ năng lượng này thành một thanh phi kiếm, đâm lên cự thạch ở hư không xa xa.
Một luồng bạch quang hiện lên, trường kiếm màu trắng phóng nhanh ra, bay sang bên kia. Bạch quang xuyên qua cự thạch hư không, cự thạch hư không không có phản ứng gì.
- Vô dụng?
Lục Ly trừng mắt, Tinh Hoàng hơi nhếch môi:
- Năng lượng thật bá đạo!
- Xoẹt xoẹt!
Đột nhiên cự thạch hư không phát ra thanh âm, sau đó cự thạch có đường kính mấy lý đột nhiên phong hóa, biến thành bột mịn, phiêu tán trong không trung.
Lục Ly trợn tròn mắt, kiếm quang năng lượng ngưng tụ thành xuyên qua cự thạch, sao có thể phong hóa cả cự thạch? Đây là do năng lượng vô hình kia đánh vỡ nát?
Vù!
Lục Ly vung tay, bạch kiếm bay trở về, biến thành năng lượng. Lục Ly nhíu mày, nhìn Tinh Hoàng nói:
- Tinh Hoàng, nếu không ta dùng năng lực này công kích ngươi thử? Thử xem uy lực thế nào?
Tinh Hoàng hơi tò mò, gật đầu nói:
- Được thôi, ngươi công kích đi.
Vù!
Tinh Hoàng phóng ra, sừng sững giữa không trung, Lục Ly ngưng tụ năng lượng, vọt đến Tinh Hoàng. Bên ngoài cơ thể Tinh Hoàng xuất hiện màn hào quang màu vàng nhu hòa, không hề khẩn trương, hắn thực tự tin với lực phòng ngự của mình.
Vù!
Kiếm quang màu kiếm bay đi, rất nhanh đến trước Tinh Hoàng, năng lượng này lại xuyên thấu hào quang màu vàng, Tinh Hoàng nhất thời kinh hãi nói:
- Lục Ly, dừng lại!
Vù!
Lục Ly khống chế năng lượng bay trở về, sắc mặt Tinh Hoàng cực kỳ khó coi và xấu hổ. Hắn vốn nghĩ bằng phòng ngự của hắn căn bản không thể phá vỡ, lại không ngờ kiếm quang không nhìn phòng ngự, trực tiếp xuyên thấu? Kiếm quang này xuyên thấu qua thân thể hắn, thân thể hắn có trực tiếp nổ tung như cự thạch kia không?
Tinh Hoàng nghĩ nghĩ, giống như cảm thấy hơi mất mặt, hắn lấy ra tấm chắn, sau khi thúc giục, tấm chắn nhất thời biến lớn. Trôi nổi trên không trung, Tinh Hoàng nói:
- Ngươi dùng kiếm công kích tấm chắn này, xem có xuyên thấu không?
- Thần khí chí tôn!
Lục Ly hơi gật đầu, thần khí chí tôn này khẳng định là Tinh Hoàng chăm chút nhiều năm, khắc trên đó hẳn là đạo ấn hắn hiểu được. Đây khẳng định là một kiện chí bảo siêu cấp, có lẽ bọn Bối Huyền cũng đập không vỡ.
Lục Ly khống chế kiếm quang bay đi, kiếm quang đâm lên tấm chắn, tấm chắn nhất thời tăng vọt hào quang, một hơi thở cường đại trấn áp xuống, khiến Lục Ly cảm thấy hít thở không thông.
Kiếm quang phóng ra, trực tiếp xuyên thấu tấm chắn, sau đó bay ra phía sau tấm chắn. Sau khi kiếm quang đâm ra, tấm chắn đột nhiên trở nên ảm đạm, hơi thở cường đại cũng rất nhanh suy nhược, giống một cường giả, nguyên khí đại thương.
Chuyện này…
Tinh Hoàng khiếp sợ đến đôi mắt cũng mở to ra rất nhiều. Thần tình khó tin, hắn phi thường rõ ràng lực phòng ngự của tấm chắn này, đây cũng không phải binh khí bình thường mà là thần thuẫn hắn chăm chút nhiều năm. Hắn có tự tin cho dù mười đại viên mãn bình thường liên thủ công kích, tấm chắn này cũng sẽ không vỡ vụn.
Quan trọng nhất là Lục Ly cũng không phóng thích công kích gì quá mạnh mẽ, thậm chí cũng không thể xem như thần thông, chỉ đơn thuần ngưng tụ năng lượng công kích, hoàn toàn là công lao của năng lượng này.
Một dòng năng lượng không thể cảm giác được thần uy lại dễ dàng phá thần thuẫn của hắn, hắn có thể cảm thụ thần thuẫn đã bị phế đi, có lẽ phải rất nhiều năm mới có thể hoàn toàn lành lặn.
- Đây chẳng lẽ là… lực thế giới?
Tinh Hoàng tò mò nhìn năng lượng trong tay Lục Ly, khó tin hỏi, nếu là năng lượng bình thường, tuyệt đối không thể mạnh như vậy.
- Hẳn là không phải!
Lục Ly lắc đầu, nếu đây là lực thế giới, vậy đột phá Chủ Thần thật đơn giản. Hơn nữa lực thế giới vừa động sẽ hủy thiên diệt địa, sao có thể một tấm chắn cũng không thể hủy diệt, chỉ bị bỏ phế?