Tất cả các gia tộc đều chia thành Nội đường, Ngoại đường và Khách Đường, Nội đường là dành cho con em trong tộc, là lực lượng trung kiên nhất. Ngoại đường thì dành cho cường giả phụ dung vào gia tộc, thông thường thực lực Ngoại đường đều không thể coi nhẹ. Tên Phong trưởng lão này là Nhân Hoàng cảnh, hơn nữa có cảm giác còn mạnh hơn cả đám người Lục Phong Hỏa, người Lý gia mời hắn làm chủ cũng là điều dễ hiểu.
Phong trưởng lão mắt hổ băng hàn, nhìn sang Lục Ly nói:
- Ly thiếu gia, điều bọn hắn nói có phải thật tình?
Lục Ly lạnh lùng nhìn Phong trưởng lão, không trả lời vấn đề hắn đưa ra, mà lại cười lạnh nói:
- Phong trưởng lão, ngươi phụ trách sự tình trong Thần Khải Thành? Vậy ta muốn hỏi ngươi? Vì sao vừa rồi ngươi không hiện thân? Đợi sau khi ta giết Lý trưởng lão lại lập tức chạy đến? Chuyện lần này ngươi cũng có phần?
Thần niệm Nhân Hoàng Cảnh cường đại cỡ nào? Nhất cử nhất động trong thành hẳn đều không thoát khỏi sự giám sát của hắn, huống hồ Ngoại đường chí ít cũng có mười tên Nhân Hoàng? Lục Phi Tuyết đại khai sát giới ở Lý gia, lẽ nào lại chẳng có Nhân Hoàng nào phát giác ra được?
Phong trưởng lão cũng không trả lời Lục Ly, mà bạo nộ quát nói:
- Nếu Ly thiếu gia đã thừa nhận giết Lý trưởng lão, vậy liền không có gì để nói nữa cả. Người đâu, trước bắt lại bốn người này, đánh vào đại lao, chờ gia chủ trở về phán quyết.
- Gia chủ?
Vẻ giễu cợt trên mặt Lục Ly càng đậm, xem ra sự tình lần này không chỉ Ngoại đường có phần, Lục Chính Đàn cũng có phần.
Đến đây Lục Ly mới đột ngột hiểu ra, đoạn thời gian trước Lục Toan Lục Nghê an tĩnh như thế, Lục Chính Đàn cũng không tìm chuyện, liệu có phải là để chuẩn bị cho cái bẫy hôm nay?
Phong trưởng lão vừa ra lệnh, mấy tên Quân Hầu Cảnh lập tức vây lại bốn người Lục Ly.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nhìn sang Lục Ly, lúc này Lục Phi Tuyết đã tỉnh táo lại phần nào, nàng biết hôm nay ủ thành đại họa, đột nhiên đẩy ra Vũ Hóa Thần, bước đến nói:
- Việc này là do ta mà ra, Lục Phi Tuyết ta nguyện gánh chịu hết mọi tội lỗi, không liên quan gì đến mấy người Lục Ly.
- Cô cô, việc này ngươi gánh không được.
Lục Ly lắc đầu cười khổ, ngước mắt nhìn về phía Phong trưởng lão nói:
- Phong trưởng lão, ngươi không cần vội bắt người, nên chờ các trưởng lão còn lại đến đông đủ lại nói. Với chút thực lực của mấy người chúng ta, các ngươi còn sợ ta chạy được chắc? Gia gia của ta còn chưa chết đâu!
Câu nói sau cùng khiến Phong trưởng lão không khỏi híp mắt lại, tại trường đã tới ba tên Nhân Hoàng, còn có Nhân Hoàng đang trên đường bay tới. Với chút thực lực của đám người Lục Ly quả thực không lật ra được sóng gió gì, Phong trưởng lão liền cũng im lặng mặc nhận.
Sớm đã có người đi báo lên Thần Khải Sơn, chỉ đợi chừng một nén hương, phía Thần Khải Sơn liền có mười mấy thân ảnh bay vụt tới.
Từ xa xa mấy người Lục Ly đã nhìn thấy Tứ trưởng lão, Bát trưởng lão và đám người Lục Phong Hỏa, Lục Toan Lục Nghê Lục Lân Lục Hồng Ngư và một đám hậu bối cũng tới, vẻ giễu cợt nơi khóe miệng Lục Ly càng đậm mấy phần.
- Cô cô, lát nữa ngươi đừng nói gì cả, để ta ứng phó, tin tưởng ta!
Lục Ly nhìn Lục Phi Tuyết sắc mặt vẫn còn đang kinh hoàng, có chút không biết làm sao, bèn vỗ vỗ vai nàng thấp giọng nói. Hôm nay Lục Phi Tuyết rõ ràng đã bị chuyện gì đó kích thích đến mất đi lý trí, để nàng đứng ra lên tiếng sợ rằng chuyện sẽ càng hỏng bét.
Lục Phi Tuyết nhìn nét mặt bình tĩnh của Lục Ly, bất giác có chút an tâm. Nàng khẽ gật đầu, một tay nắm chắc Lục Ly, hai bên được Vũ Hóa Thần và Minh Vũ che chắn, Lục Ly thì vẫn cứ cười giễu cợt đứng ở phía trước mặt.
Hưu
Đám người Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên Tứ trưởng lão Bát trưởng lão bay vụt mà đến, Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão Bát trưởng lão nhìn thấy thi thể la liệt phía dưới, lại thấy hai mươi mấy tên trưởng lão chấp sự thống lĩnh Ngoại đường đứng sừng sững giữa không trung, trên các con phố phụ cận đều là người, sắc mặt lập tức khó coi dị thường.
Bát trưởng lão chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hung hăng trừng Lục Ly một cái, cả giận nói:
- Lục Ly, sao ngươi lại gây chuyện? Ngươi cũng đâu còn bé bỏng gì, sao lại hỗn trướng vậy được, ngươi không sợ gia gia ngươi bị ngươi làm cho tức chết à?
Lời này của Bát trưởng lão rất có kỹ xảo, một là nói Lục Ly tuổi còn nhỏ, hai là khiêng gia gia Lục Ly đi ra, ý tứ rất rõ ràng, muốn chuyện lớn hóa nhỏ.
Lục Ly khẽ cười một tiếng, quét mắt liếc nhìn đám người Lục Phong Hỏa sắc mặt âm trầm ở đằng sau, mở miệng nói:
- Vừa rồi chư vị trưởng lão đi đâu? Trong thành xảy ra chuyện lớn như vậy, các ngươi lại chạy tới trễ thế này? Nếu là có gian tế ngoại tộc trà trộn vào, sợ rằng trong thành đã sớm chết mấy vạn người. Lục gia danh tiếng vang lừng khắp thiên hạ, uy thế hiển hách, vậy mà năng lực ứng biến lại khiến người đáng lo! Hay là các ngươi sớm biết ta muốn giết người, sau đó đều chờ đợi, chờ ta giết người xong mới đi ra bắt lại?
Lời này của Lục Ly khiến rất nhiều người phải trầm tư suy ngẫm, đám Lục Phong Hỏa không lên tiếng, chỉ có Lục Toan là cười lạnh nói:
- Lục Ly, ngươi giết người còn ngông cuồng vậy ư? Há miệng Lục gia, ngậm miệng Lục gia, ta thấy ngươi không giống như là con em Lục gia ta, chẳng lẽ ngươi chính là gian tế ngoại tộc trà trộn vào thành, mục đích chính là vì đồ sát con em Lục gia chúng ta?
Hoa
Lục Toan Lục Nghê chính là hai công tử đỉnh cấp nhất Lục gia, trong thành có ai mà không biết hắn. Hắn nói chuyện như vậy, chẳng lẽ Lục Ly không phải là con trai Lục Nhân Hoàng, mà là gian tế ngoại tộc?
Lục Ly thoáng nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Lục Toan nói:
- Nếu ta là gian tế ngoại tộc, vậy người hẳn nên giết nhất phải là ngươi? Chứ đi giết một tên trưởng lão Ngoại đường thì ích lợi gì? Giết ngươi và Lục Nghê mới thật sự là kích thích chứ, đúng không nào?
- Hỗn trướng!
Lục Phong Hỏa bạo nộ, quát lạnh nói:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lục Ly Lục Phi Tuyết tùy tiện giết người trong thành, mặc dù là con em Lục gia, nhưng cũng tuyệt đối không thể nhân nhượng.