Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 556 - Chương 556: Người Không Biến, Địa Vị Biến

Bất Diệt Long Đế Chương 556: Người không biến, địa vị biến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tộc trưởng hai gia tộc ngũ phẩm kia đều rất thức thời, mười mấy gia tộc tổng cộng hơn trăm người ùn ùn đi tới, ngước mắt nhìn lên Lục Ly một cái, sau đó dồn dập quỳ gối quát khẽ nói:

- Tham kiến công tử.

Lục Ly không tuyên bố thành lập vương quốc hay đế quốc, đám người này chỉ có thể hô công tử. Lục Ly không nói gì, mắt lạnh quét nhìn đám người bên dưới, đợi chừng một nén hương mới mở miệng nói:

- Đều đứng lên hết đi.

Sau lưng rất nhiều người phía dưới đều ướt đẫm mồ hôi lạnh, vừa rồi Lục Ly im lìm không nói nửa lời khiến bọn họ tưởng là Lục Ly muốn đại khai sát giới.

Chúng nhân dồn dập đứng dậy, nhìn lên Lục Ly cao cao tại thượng trên ngôi quốc chủ, dù tuổi tác còn rất nhỏ, nhưng không ai dám khinh thường hắn, bên cạnh hắn chính là một đám Quân Hầu Cảnh.

- Ta tên Lục Ly!

Tiếng nói lạnh lùng của Lục Ly lần nữa vang lên:

- Chắc hẳn người tới hôm nay đều nghe nói qua sự tích về ta. Hôm nay ta muốn thông báo cho các ngươi một số chuyện: Thứ nhất, ta giết qua rất nhiều người, cũng tự tay chém giết qua mấy tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, Quân Hầu Cảnh càng là giết không ít, nếu các ngươi nghi ngờ chiến lực của ta, có thể đứng ra thử một lần. Thứ hai, hiện tại dưới tay ta có rất nhiều cường giả, tổng cộng tám tên Quân Hầu Cảnh, hơn nữa về sau số lượng còn sẽ gia tăng. Thứ ba, ta muốn nhất thống Bắc Mạc, việc này không ai ngăn cản được, các ngươi nếu muốn ngăn cản thì cứ việc thử xem. Cuối cùng, con người của ta đối xử với địch nhân rất vô tình, đối xử với người nhà lại rất tốt. Ừ, tạm thời chỉ thế thôi, nếu các ngươi muốn đi theo ta thì lưu lại, không muốn theo ta, có thể ra ngoài truyền tống rời đi, chẳng qua sau này sợ rằng sẽ là đao binh tương kiến.

Bịch!

Lục Ly vừa dứt lời, gần như toàn bộ người tại trường đều đồng loạt quỳ xuống, không ai có bất kỳ chút chần chừ nào. Bọn hắn đã có thể tới đây ngay trong ngày đầu tiên, chứng tỏ bọn hắn thật tâm muốn quy hàng, mặc kệ Lục Ly có được chiến lực chém giết Quân Hầu Cảnh hay không, bên cạnh hắn đứng một đám Quân Hầu Cảnh lại không giả đi đâu được.

Không ai có thể ngăn trở Lục Ly nhất thống Bắc Mạc, đã không thể ngăn trở, bọn hắn lại không muốn nhà tan cửa nát, vậy chỉ còn nước thuần phục.

- Chúng ta nguyện đi theo công tử, nhất thống Bắc Mạc, thành tựu thiên cổ bá nghiệp!

Một tên tộc trưởng gia tộc ngũ phẩm quát nói, những người còn lại lập tức hét lớn theo:

- Chúng ta nguyện đi theo công tử, nhất thống Bắc Mạc, thành tựu thiên cổ bá nghiệp!

- Rất tốt!

Lục Ly khẽ gật đầu, trầm giọng nói:

- Vũ Hóa Thần!

Thân hình Vũ Hóa Thần lóe lên, đi ra khom lưng nói:

- Thiếu chủ, có thuộc hạ!

Lục Ly vung tay nói:

- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là thượng tướng quân, những người này đều nghe ngươi tiết chế. Năm ngày sau nếu còn tộc trưởng gia tộc nào không quy thuận, lập tức dẫn binh chinh phạt, trong một tháng bình định toàn bộ Thiên Hàn Quốc, có vấn đề gì không?

Vũ Hóa Thần khẽ run lên, mặt đỏ bừng, Lục Ly giao binh quyền cho hắn, về sau hắn chính là đại tướng số một của đế quốc, dưới một người, trên vạn người.

Hắn lập tức khom lưng nói:

- Xin thiếu chủ yên tâm, trong một tháng không bình định được Thiên Hàn Quốc, Vũ Hóa Thần đưa đầu tới gặp!

Lục Ly không an bài đám người Dạ Tra đi ra thống soái đám gia tộc quy hàng kia, chỉ cần một mình Vũ Hóa Thần là đủ. Vũ Hóa Thần đã từng là bá chủ một phương, có được năng lực và thủ đoạn rất mạnh.

Đám người Dạ Tra Lục Ly có bố trí khác, bốn vị trưởng lão đều được yên ắng phái ra, điều bọn hắn cần làm là thăm dò tình hình, nắm giữ tình báo trên khắp toàn Bắc Mạc.

Hiện tại trên tay Lục Ly người có thể dùng còn quá ít, mặc dù nhất thống Bắc Mạc sẽ không quá khó, nhưng không nắm trọn hết thảy tình báo trong lòng bàn tay, Lục Ly vẫn không thực sự yên tâm.

Thanh Loan Tộc có được tốc độ vô cùng khủng bố, kỹ năng ám sát độc bộ thiên hạ, phái bọn hắn đi thăm dò tình hình quả thực là đại tài tiểu dụng. Hơn nữa Lục Ly còn đưa cho bọn hắn bốn tấm mặt nạ Thiên Huyễn, có thể tuỳ ý cải trang lẻn vào trong bất cứ thành trì nào.

Minh Vũ Lục Ly không được phái đi ra, bản thân Minh Vũ tính tình lạnh lùng, không thích náo nhiệt, một mực độc lai độc vãng, cũng không thích mang binh, phái hắn đi làm những chuyện này không thích hợp.

Ngày thứ hai, truyền tống trận lại không ngừng lấp lánh, rất nhiều tộc trưởng các gia tộc lớn nhỏ lũ lượt kéo tới, Lục Ly lại không ra mặt, mặc cho Vũ Hóa Thần đi tiết chế chỉnh biên.

Vũ Hóa Thần rất biết lôi kéo nhân tâm, hắn bổ nhiệm tộc trưởng hai gia tộc ngũ phẩm Thiên Hàn Quốc làm đại tướng quân, lại bổ nhiệm mấy tên Bất Diệt Cảnh đỉnh phong làm tướng quân. Sau đó bắt đầu chỉnh biên võ giả các gia tộc, tổ kiến đại quân.

Võ giả các gia tộc đều bị phân tán ra, như vậy quân đội gây dựng nên càng dễ quản lý, có thể giám thị lẫn nhau, cũng khó mà phát sinh phản biến, mức độ trung thành được đề thăng không ít.

Vũ Hóa Thần ban bố mấy điều quân lệnh, vẽ ra từng khối bánh lớn, võ giả các gia tộc đều rất động tâm. Đây chính là đội quân đầu tiên Lục Ly gây dựng, sau này nhất thống Bắc Mạc, nhất định có thể được đến ban thưởng cực hậu hĩnh.

Đến lúc hoàng hôn, truyền tống trận lần nữa sáng lên, lần này truyền tống tới không phải một hai người, mà là mấy chục người, thấp nhất đều là Mệnh Luân Cảnh.

Trong nhóm người này có một trung niên tóc trắng như tuyết, một thiếu phụ mỹ diễm khiến người lóa mắt, một tiểu thư xinh đẹp tựa thiên tiên.

Đôi mắt đẹp của thiếu phụ quét qua quảng trường một lượt, phát hiện trong thành ngay ngắn trật tự, đám binh sĩ ai nấy đều hăng hái bừng bừng, không khỏi âm thầm gật đầu, mở miệng nói:

- Thỉnh cầu thông báo Lục công tử một tiếng, nói Bạch Yên suất lĩnh Bạch Lãnh Bạch Hạ Sương và tất cả trưởng lão Bạch gia đến đây bái kiến.

Yên phu nhân tới, hơn nữa còn mang theo Bạch Lãnh và tất cả trưởng lão Bạch gia. Cánh tay gãy của Bạch Lãnh đã được chữa khỏi, lành lặn như lúc ban đầu. Bạch gia phú khả địch quốc, trị liệu cánh tay cho Bạch Lãnh tự nhiên không thành vấn đề, đáng tiếc Bạch Lãnh vẫn chưa đột phá Quân Hầu Cảnh.

Bình Luận (0)
Comment