Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 559 - Chương 559: Quyết Định Sai Lầm Nhất

Bất Diệt Long Đế Chương 559: Quyết định sai lầm nhất

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thiên Hàn Thành triệt để đổi chủ, dấu tích Đỗ gia bị triệt để xóa đi khỏi vùng đất này. Hiện tại phiến đại địa này chỉ còn một chủ nhân duy nhất, đó chính là Lục Ly.

Đám người Dạ Tra cũng xuất động, tới hải vực cực nam Thiên Hàn Quốc. Có người muốn chạy trốn khỏi Bắc Mạc, vượt biển đi Trung Châu, tất cả đều bị đám người Dạ Tra chém giết sạch sẽ.

Ngày thứ mười tám, Vũ Hóa Thần khải hoàn hồi triều, chuyện sau đó liền là của Yên phu nhân. Đánh thiên hạ dễ, ngồi thiên hạ khó, mặc dù đã có hơn phân nửa gia tộc Thiên Hàn Quốc quy hàng, nhưng ai biết những gia tộc kia có thật lòng quy hàng hay không?

Tất cả khoáng mạch, dược điền, linh địa, tài nguyên đều phải được thống kê, lợi ích phải được lần nữa phân phối, địa bàn phải một lần nữa phân chia, Yên phu nhân và các trưởng lão Bạch gia bận đến đầu óc quay cuồng.

Lục Ly không vội vã tiến công hai nước còn lại, mà trước tiêu hóa địa bàn bên này, hậu phương bất ổn lại đi tấn công hai nước còn lại thì được ích lợi gì?

Ai nấy đều bận đến chân không chạm đất, Lục Ly lại rất nhàn nhã, lúc này chính đang bồi Lục Phi Tuyết đánh cờ, Bạch Hạ Sương cũng ngồi ở một bên.

Chẳng qua Bạch Hạ Sương ngồi không yên được, thỉnh thoảng lại chỉ điểm Lục Ly một cái, cờ phẩm khá là kém cỏi. Thương thế Lục Phi Tuyết đã gần khỏi hẳn, nàng thấy vậy lại cũng không giận, thỉnh thoảng còn mỉm cười nhìn Bạch Hạ Sương và Lục Ly.

Đánh xong một vạn, Lục Ly trừng Bạch Hạ Sương nói:

- Ngươi không thể yên tĩnh chút được à? Nếu không phải ngươi, ta sớm đã thắng rồi.

- Là chính ngươi trình độ kém, còn trách người ta!

Bạch Hạ Sương bĩu môi, bất mãn nói.

Lục Ly lắc đầu, đột nhiên nhớ tới điều gì hỏi:

- Bạch Hạ Sương, tỷ tỷ ngươi đâu? Đang tọa trấn ở Bạch Đế Sơn ư?

Người của Bạch gia đều tới, chỉ có Bạch Thu Tuyết là không đến, Lục Ly tưởng rằng Bạch Thu Tuyết đang tọa trấn trong nhà, thế nên một mực không hỏi tới. Lúc này nhớ đến cảnh đánh cờ với Bạch Thu Tuyết lúc trước mới thuận miệng hỏi.

- Không!

Thần sắc Bạch Hạ Sương thoáng ảm đạm, than nhẹ một tiếng nói:

- Tỷ tỷ một mình đi tiểu thế giới rèn luyện, đã tiến vào hơn nửa năm, cũng không biết hiện tại thế nào?

- À!

Lục Ly có chút động dung, Bạch Thu Tuyết vẫn quật cường và chấp nhất như thế. Không ngờ lại một mình tiến vào tiểu thế giới rèn luyện, chẳng lẽ nàng không sợ bị thổ dân trong tiểu thế giới giết đi?

Hơn nửa năm qua đi, thực lực Bạch Hạ Sương không có tiến bộ gì quá lớn, chỉ là từ Hồn Đàm Cảnh trung kỳ thăng lên hậu kỳ, so với tốc độ tu luyện của Lục Ly mà nói thì thực sự quá chậm.

Lục Ly không khỏi có chút hiếu kỳ về cảnh giới Bạch Thu Tuyết, bèn nhìn sang Bạch Hạ Sương hỏi dò:

- Hiện tại cảnh giới tỷ tỷ ngươi là gì?

Nói đến chỗ này, trên mặt Bạch Hạ Sương lộ ra một tia ngạo nghễ, nói:

- Tỷ tỷ đã đột phá Mệnh Luân Cảnh, hừ hừ! Lục Ly, ngươi đừng xem thường người khác, tỷ tỷ tu luyện rất liều mạng. Lần này tiến vào tiểu thế giới rèn luyện lâu như vậy, nói không chừng đã đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ.

Lục Ly khẽ cười một tiếng, trong lòng lại không cho là đúng, chiến lực thực tế của hắn đã vượt xa Bất Diệt Cảnh, võ giả Bất Diệt Cảnh bình thường hắn có thể đồ sát nhẹ nhàng. Bởi thế Bạch Thu Tuyết đột phá cũng không khiến hắn quá mức ngạc nhiên. Khương Khinh Linh kia mới gọi là biến thái, tốc độ tu luyện không khác gì ngồi hỏa tiễn...

Bạch Thu Tuyết ngoài mặt hòa khí, trong lòng lại cực kì kiên cường, Bạch Hạ Sương vừa khéo lại tương phản, bề ngoài nhìn như toàn thân là gai, bên trong lại cực kì yếu đuối.

Hắn nhớ tới gương mặt quật cường kia của Bạch Thu Tuyết, trên môi bất giác hiện lên ý cười, hỏi:

- Tiểu thế giới mà tỷ tỷ ngươi tiến vào có cường giả không? Liệu có gặp nguy hiểm?

- Nguy hiểm khẳng định là có!

Bạch Hạ Sương nhíu mày nói:

- Tiểu thế giới kia chính là thế giới của Lục Ải Nhân, mặc dù Lục Ải Nhân cường đại đều bị giết sạch, nhưng Lục Ải Nhân bình thường vẫn còn lại rất nhiều. Chẳng qua tỷ tỷ đã đột phá Mệnh Luân Cảnh, có thể bay lên không trung, Lục Ải Nhân hẳn là không thương hại được đến nàng.

- Ừm, quay đầu ta sẽ vào tiểu thế giới đi tìm nàng.

Lục Ly không nói gì thêm, hiện tại hắn phải chinh chiến bình định toàn bộ Bắc Mạc, nào có thời gian đi bận tâm Bạch Thu Tuyết.

Sa sa sa!

Lúc Lục Ly đang định tiếp tục bồi Lục Phi Tuyết đánh cờ, bên ngoài chợt truyền đến tiếng bước chân. Minh Vũ đi đến, thấp giọng nói ở bên tai Lục Ly:

- Thiếu chủ, Tử Liên Nhi tiểu thư tới.

- Ách?

Lục Ly thoáng chút kinh ngạc, sau đó hỏi:

- Nàng đi cùng ai? Tử Hoàn Kiều tới không?

Minh Vũ lắc đầu:

- Không, chỉ mang theo một tên trưởng lão Bất Diệt Cảnh!

Lục Ly híp mắt lại, rất nhanh liền đoán được dụng ý tới lần này của Tử Liên Nhi. Xem ra Tử Hoàn Kiều không muốn trở mặt với hắn, lại cũng không muốn dễ dàng thần phục, dù sao một khi thần phục, lợi ích Tử gia không cách nào được bảo đảm.

Phái Tử Liên Nhi tới là để thăm dò ý mình, hơn nữa Tử Liên Nhi cũng được tính là bằng hữu của hắn, lôi ra Tử Liên Nhi, Lục Ly làm sao có thể trở mặt vô tình?

- Bạch Hạ Sương, ngươi bồi cô cô đánh cờ, ta đi ra ngoài một chuyến.

Lục Ly phất phất tay với Bạch Hạ Sương, Lục Phi Tuyết cười tủm tỉm kéo Bạch Hạ Sương ngồi xuống. Nàng rất thích tính cách Bạch Hạ Sương, thẳng đến thẳng đi, ngây thơ hồn nhiên, không có tâm cơ, huyết mạch cũng là thất phẩm, dung mạo động người, làm cô cô tự nhiên rất hứng thú đối với nữ nhân bên người cháu trai mình.

Lục Ly đi theo Minh Vũ tiến vào một thiền điện, vừa tiến vào liền thấy một nữ tử mặc váy tím đứng đưa lưng về phía mình.

Hơn nửa năm không thấy, Tử Liên Nhi lại cao lớn hơn một chút, càng thêm duyên dáng yêu kiều. Ấn ký tiểu hoa màu đỏ trên cổ nàng hết sức rõ ràng, trong tay vẫn cầm theo chiếc tiêu ngọc màu trắng.

- Lục công tử!

Tên trưởng lão Tử gia một mực nhìn ra bên ngoài, thấy hắn đi đến liền vội vàng khom người hành lễ, Tử Liên Nhi xoay người, chạm mặt với Lục Ly.

- À, cũng tới Mệnh Luân Cảnh, xem ra Tử Liên Nhi không lười biếng.

Bình Luận (0)
Comment