Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tử Hoàn Kiều thông báo, ba ngày sau sẽ dẫn theo tộc trưởng các gia tộc tứ phẩm trở lên tại Thiên Vũ Quốc truyền tống tới Thiên Hàn thành, chính thức quy hàng Lục Ly.
Bắc Mạc có ba đại vương quốc và Thiên Hồ Đảo, hiện tại chỉ còn mỗi Thiên Lương Quốc. Nhận được hung tin, Thiên Lương Quốc hoảng, vấn đề là bọn hắn đầu hàng thì được gì? Dạ Lệ vô cùng rõ ràng, trận chiến Bạch Đế Sơn đã đẩy hắn kết oán với Lục Ly.
Dạ Lệ đành phải một mặt bố trí con em Dạ gia bí mật lẩn trốn, một mặt phái sứ giả đến Thiên Hàn Thành đàm phán cùng Lục Ly.
Kết quả khiến người Dạ gia triệt để nghẹn lời!
Lục Ly không gặp sứ giả, chỉ phái Yên phu nhân ra mặt đàm phán. Yên phu nhân nói một câu, Dạ gia chỉ có một con đường, đầu hàng vô điều kiện, như vậy mới có thể tránh miễn toàn tộc bị diệt.
Trong lòng Yên phu nhân đang nín một bụng lửa, Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ đều chết ở trong tay đám người Đỗ Hành Dạ Lệ. Tử Hoàn Kiều có quan hệ tốt với Lục Ly, Đỗ Tranh nàng không thể chọc, Đỗ Hành đã chết, Dạ Lệ tự nhiên trở thành nơi trút giận cho nàng.
Dạ gia hết cách, chỉ còn nước tử chiến!
Mười lăm ngày sau, Thiên Hàn Quốc về cơ bản đã được bình định, Lục Ly vung tay lên, lệnh cho Vũ Hóa Thần mang binh xuất chinh. Đồng thời để Tử Hoàn Kiều dẫn theo cường giả Thiên Vũ Quốc, từ một hướng khác đánh vào Thiên Lương Quốc.
Điều kiện Lục Ly đưa ra cho Tử gia quá ưu đãi, dù đám người Yên phu nhân Vũ Hóa Thần không nói gì, nhưng trong lòng khẳng định là có băn khoăn, bởi thế Lục Ly muốn Tử gia ra chút sức lực, bằng không khó mà phục chúng.
Tử Hoàn Kiều tự nhiên biết đạo lý này, lập tức triệu tập cường giả Thiên Vũ Quốc, tụ tập một vạn đại quân tiến đánh Thiên Lương quốc.
Lục Ly không theo quân xuất kích, loại chiến dịch đồ sát kiểu này chẳng có gì hay ho. Nhiều cường giả như vậy mà còn không hạ được Thiên Lương Quốc, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều chết quách cho xong.
Yên phu nhân không khiến Lục Ly thất vọng, đại quân còn chưa xuất chinh, toàn bộ tình hình Thiên Lương Quốc đã được thăm dò rõ ràng. Vốn những chuyện này là do đám người Dạ Tra làm, giờ lại không cần dùng, chỉ bằng một mình Yên phu nhân đã xử lý gọn gàng.
Lục Ly vô tâm tu luyện, mỗi ngày liền bồi cùng Lục Phi Tuyết. Bạch Hạ Sương cũng ở lại không đi, ngày ngày đi theo hai người bọn họ. Yên phu nhân rõ ràng có ý khác, Bạch Hạ Sương và Lục Ly mới chỉ là bằng hữu, nàng hy vọng hai người có thể tiến thêm một bước.
Lục Phi Tuyết cũng không tu luyện, nàng không việc gì lại cùng Bạch Hạ Sương tán gẫu tâm sự, hỏi dò tình hình Bắc Mạc, hỏi dò quan hệ giữa các thế lực... vân vân.
Lục Ly không có thời gian đi quản lý những chuyện này, Lục Ly cũng đã nói muốn nàng hỗ trợ, chính hắn phải bận rộn tu luyện, bởi thế về sau tất cả mọi chuyện đều sẽ được chuyển giao cho Lục Phi Tuyết.
Mặc dù không đến hỏi rõ từng chi tiết, nhưng đại sự khẳng định vẫn phải hỏi tới. Đã muốn quản lý toàn bộ Bắc Mạc, tình huống như vậy cũng nên thăm dò rõ ràng.
Bạch Hạ Sương hồn nhiên ngây thơ, Lục Phi Tuyết lại là cô cô của Lục Ly, nàng hỏi cái gì Bạch Hạ Sương đáp cái đó, qua mấy ngày Lục Phi Tuyết dần dần đã có chút hiểu rõ về tình hình Bắc Mạc.
Rốt cuộc là tiểu thư xuất thân hào môn, mặc dù Lục Phi Tuyết chưa từng quản lý qua, nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy. Lục gia nhà lớn nghiệp lớn, tài nguyên như khoáng mạch dược điền linh sơn... nhiều vô số kể, trưởng lão chấp sự cũng rất nhiều, bộ môn càng là khổng lồ, Bắc Mạc cỏn con này tính ra còn chưa bằng một vực của Lục gia, quản lý không phải là điều gì quá khó khăn.
Lục Ly đã đáp lên bộ khung cơ bản, Yên phu nhân chủ nội, Vũ Hóa Thần chủ ngoại, thật ra cũng không có quá nhiều việc phải làm. Tiếp sau đó liền là chỉnh hợp các loại tài nguyên, trấn áp và trợ cấp các thế lực địa phương, an dân, xác nhận quyền uy tuyệt đối của Lục Ly....
Quản lý thiên hạ nói cho cùng rất đơn giản, một là nội ưu, hai là ngoại hoạn, chỉ cần xử lý tốt hai phương diện này là được.
Ngoại hoạn hiện tại có Khương Khinh Linh giúp đỡ, trong thời gian ngắn không cần phải bận tâm. Nội ưu tức là phải khiến cho thiên hạ ổn định, khiến cho tất cả mọi người phục tùng quản lý, để các gia tộc yên ổn phát triển, nói đến cùng vẫn là vấn đề phân phối lợi ích.
Lục Ly khẳng định là phải chiếm đầu to, bằng không hắn về lại Bắc Mạc làm gì? Quá trình phân phối lợi ích tiếp sau đó khẳng định sẽ không đồng đều, lúc này chỉ có thể dùng hai loại thủ đoạn. Một là lôi kéo, hai là trấn áp, tóm lại phải để các gia tộc có miếng cơm ăn, phải để tất cả mọi người cùng đi theo làm việc cho Lục Ly.
…
Tùy theo thời gian trôi đi, hai lộ đại quân đã bắt đầu tiến đánh Thiên Lương Quốc, một đường là thế như chẻ tre, đi qua nơi đâu thành trì lớn nhỏ nơi đó dồn dập đổi màu cờ, rất nhiều cường giả gia tộc bị chém giết. Thực ra cũng có không ít gia tộc sớm có tâm đầu hàng, đại quân vừa đến liền hạ vũ khí quy phục…
Nhưng mà!
Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều lại hạ lệnh đồ sát, mặc kệ ngươi đầu hàng hay không, tất cả đều giết sạch. Các gia tộc Thiên Lương Quốc vừa biết chuyện, lập tức kiên quyết tử thủ, tử chiến đến cùng.
Bởi thế tốc độ thôi tiến của hai lộ đại quân bắt đầu chậm lại, mới đầu một ngày có thể hạ mấy chục thành, giờ một ngày chỉ có thể công chiếm mười mấy thành, thậm chí còn có số ít tử thương.
Tin tức truyền về Thiên Hàn thành, Lục Ly giận tím mặt!
- Truyền lệnh cho Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều, nếu không thể đánh cho đàng hoàng thì rút về, ta đích thân mang binh đi đánh.
Lục Ly lạnh lùng nhìn Yên phu nhân, phẫn nộ quát. Yên phu nhân lại không nhúc nhích, khẽ mỉm cười ra:
- Công tử, mệnh lệnh này ngươi không thể hạ được.
- Hả?
Trong mắt Lục Ly lấp lánh hàn quang, nhìn chằm chằm Yên phu nhân nói:
- Làm sao? Đến cả ngươi đều không nghe lệnh ta? Ngươi cũng muốn phản?
Lục Ly vừa phát nộ, khí thế đủ mười, tựa như một con sư tử vương dựng đứng lông bờm.