Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 653 - Chương 653: Cam Chi Như Di (Vui Vẻ Chịu Đựng)

Bất Diệt Long Đế Chương 653: Cam chi như di (vui vẻ chịu đựng)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly tiến lại, bưng chén rượu lên uống một ngụm, sau đó mới nhếch miệng nói:

- Đàm phán xong rồi, có thể giao dịch, tám thành giá thị trường.

- Tám thành?

Hai hàng mi tinh xảo của Khương Khinh Linh khẽ nhíu lại, hỏi dò một phen, Lục Ly thường thuật lại từ đầu chí cuối một lần, Khương Khinh Linh lập tức phẫn nộ quát lên:

- Lão hỗn đản Khương Vô Ngã kia lừa ngươi, Lục Ly, ngươi bị hắn lừa rồi.

- Lừa?

Lục Ly ngạc nhiên, có chút không hiểu.

- Lục Ly, xem ra ngươi vẫn còn quá non.

Khương Khinh Linh nhếch môi nói:

- Ở Trung Châu, chuyện giao dịch với dị tộc căn bản không tính là gì, thậm chí còn có đại gia tộc ngấm ngầm giao dịch với đám Ma tộc Man tộc Vũ tộc Vu tộc nữa là. Chỉ cần có lợi, dù là kẻ thù giết cha đều có thể giao dịch. Đây là Khương Vô Ngã cố ý ép giá ngươi, không được, ta phải đi tìm lão hỗn đản kia.

- Đừng mà!

Lục Ly vội vàng kéo lại Khương Khinh Linh, thật vất vả mới đàm phán xong, Khương Khinh Linh mà gây chuyện sợ rằng lại hỏng hết.

Còn về bị ép giá, cái đó không tính là gì, bản thân việc này nếu không dựa vào Linh Lung Các, linh tài trong tay hắn căn bản bán không được, Linh Lung Các rút đi hai thành cũng là điều bình thường.

Chẳng qua hắn chăm chú suy tư một phen, ngẫm lại lời nói vừa rồi của Khương Vô Ngã, ẩn ẩn cũng dần hiểu ra. Mới đầu Khương Vô Ngã nói tới huyết thù với dị tộc, đây rõ ràng là cố ý, cố ý đe dọa hắn, để hắn biết những linh tài này trừ giao cho Linh Lung Các ra, ai cũng không dám lấy, qua đó tiện cho việc ép giá.

- Gừng càng già càng cay, lão già họ Khương này quả nhiên chẳng phải hạng lương thiện gì.

Lục Ly khe khẽ thở dài, hắn bị lừa một vố, còn phải nhận ân tình từ Khương Vô Ngã, đây là nhất tiễn song điêu.

Bán toàn bộ linh tài cho Linh Lung các, Lục Ly lại mua về một nhóm linh tài cần thiết ghi trên danh sách, ngoài ra còn có rất nhiều linh tài tu luyện dành cho Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh.

Tính ra, Lục Ly vẫn lãi ròng mấy ngàn ức Huyền Tinh...

Danh sách mà đám người Mông Thần viết ra, ở trong mắt bọn họ đều là những thứ vô cùng đắt đỏ, song đặt ở Trung Châu lại không tính quá trân quý, rất nhiều loại linh tài trong đó đều có sẵn ở linh sơn quáng sơn dược điền của Linh Lung Các.

Linh tài Lục Ly cầm ra đều là những thứ rất bình thường tại Hoang giới, nhưng đặt ở Trung Châu lại trân quý dị thường. Bởi vì số lượng quá ít quá thưa thớt, giá cả theo đó tự nhiên cũng phải đắt chút.

Lục Ly không ở lại Linh Lung Đảo quá lâu, dù sao Khương Vô Ngã cũng không hoan nghênh hắn, nhất là còn ở chung với chỗ với Khương Khinh Linh, như thế sẽ chỉ khiến Khương Vô Ngã càng thêm nổi nóng, hơn nữa Khương Khinh Linh cũng cần xung kích Quân Hầu Cảnh.

Cáo từ Khương Khinh Linh, Lục Ly độc thân trở về, trên đường nhận được rất nhiều ánh mắt quan chú. Phần lớn các thành trì truyền tống đều không thu Huyền Tinh, những thống lĩnh gia tộc kia vừa thấy Lục Ly đều tất cung tất kính gọi hắn một tiếng công tử.

Đợi lúc về đến Bạch Vân Thành, Lục Ly phát hiện Thái Thiên Điện đã bắt đầu tu kiến truyền tống trận cỡ lớn. Lục Ly vừa tới, một tên trưởng lão Thái Thiên Điện lập tức đích thân đi ra diện kiến, nói cũng chuẩn bị tu kiến một truyền tống trận cỡ lớn ở Linh Đế Thành, như vậy thời gian truyền tống đi đi về về sẽ được rút ngắn rất nhiều.

Có chuyện tốt như vậy Lục Ly tự nhiên sẽ không cự tuyệt, sau này hắn cũng phải thường xuyên đến Trung Châu giao dịch. Tán gẫu suốt một buổi chiều, phía Lục Ly thậm chí không cần phải bỏ ra một viên Huyền Tinh nào, Thái Thiên Điện sẽ phụ trách toàn bộ chi phí tu kiến, Bắc Mạc chỉ cần cung cấp chút nhân lực là được.

Chờ khi về lại Bắc Mạc thì trời đã tối, Lục Ly tiến vào hoàng cung, mới bước chân vào một thiền điện, hắn chợt bỗng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

- Lục Ly, ngươi trở về rồi đấy à?

Tử Liên Nhi mặc một bộ váy dài màu vàng, đang duyên dánh yêu kiều đứng chờ dưới gốc cây, nàng mỉm cười nói:

- Có rảnh không? Hay là tới chỗ ta ngồi một lát?

Nhìn nét mặt có chút ngượng ngùng của Tử Liên Nhi, Lục Ly há lại không biết trong lòng đang nghĩ gì? Chẳng qua trái tim Lục Ly tâm đã đóng băng theo Bạch Thu Tuyết, lúc này hắn không có thời gian cũng như tâm tình để mà phong hoa tuyết nguyệt.

- Quên đi.

Lục Ly rất dứt khoát, lắc đầu nói:

- Ta còn có việc, ngươi cứ bận việc của mình đi.

Nói xong, Lục Ly ngoan tâm quay đầu tiến vào thiền điện, bước chân không dừng lại lấy nửa nhịp.

- Có một số thứ lỡ qua liền lỡ qua, cả đời đều không vãn hồi lại được.

Tử Liên Nhi đắng chát thì thào một tiếng, trên khuôn mặt thanh lệ thiếu nữ chất đầy vẻ ảm đạm, hai hàng lệ chảy xuống, đứng một lúc lâu dưới gốc đại thụ, sau đó ôm mặt chạy vội mà đi.

...

Lục Ly quả thực rất bận, vừa tiến vào liền đi tìm Minh Vũ, để hắn lập tức cầm theo mấy trăm ức Huyền Tinh đi Trung Châu.

Lần trước Minh Vũ nói có thể treo thưởng ở Thần Điện, tìm kiếm tin tức về Lục Linh!

Trước kia vì chuyện Hoang giới mới để lỡ, song Lục Ly vẫn không quên việc này. Giờ hắn có Huyền Tinh, Bắc Mạc cũng đã bình định, trong lòng lập tức nghĩ đến Lục Linh.

- Năm trăm ức?

Minh Vũ nhìn Tử Huyền Tinh chất đống như núi trong Không Gian Giới Chỉ, không khỏi bị dọa sợ, nghi hoặc nhìn sang Lục Ly, muốn hỏi xem hắn lấy đâu ra những Huyền Tinh này?

- Đừng hỏi nhiều, cứ làm theo lệnh đi!

Lục Ly vung tay nói:

- Huyền Tinh ngươi nhìn vào mà dùng, ta muốn trong thời gian ngắn nhất tìm tới tỷ tỷ, tìm không thấy tỷ tỷ ta chỉ hỏi mình ngươi.

Minh Vũ lập tức khom người hành lễ, gật đầu nói:

- Thiếu chủ yên tâm, ta toàn lực đi làm.

Lục Ly lại lấy ra một chiếc giới chỉ khác, đưa qua nói:

- Chỗ này có một ít linh tài, đều là cho ngươi tu luyện. Gần đây Bắc Mạc vô sự, ngươi cố gắng tập trung tu luyện, tranh thủ tu luyện tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong. Chỉ cần ngươi có thể đạt tới, ta liền giúp ngươi linh tài xung kích Nhân Hoàng!

- Ách?

Cả người Minh Vũ khẽ chấn, hai mắt trợn tròn, có chút không dám tin tưởng.

Bình Luận (0)
Comment