Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly phát tài ư? Phải biết linh tài xung kích Nhân Hoàng Cảnh đều có giá trên trời.
Hắn thoáng ngừng một lát, thấy Lục Ly không có ý giải thích, vội lần nữa bái tạ nói:
- Tạ thiếu chủ, ta nhất định cố gắng tu luyện.
Minh Vũ đi xuống, Lục Ly tìm tới Yên phu nhân, nói cho nàng chuyện Thái Thiên Điện muốn tu kiến truyền tống trận. Đồng thời đưa cho nàng một bộ phận linh tài, nhập vào quốc khố để nàng phân phát theo quy củ, tận lực bồi dưỡng càng nhiều cường giả cho Bắc Mạc.
Chỉ vẻn vẹn một bộ phận linh tài, lại cũng khiến Yên phu nhân phải kinh hãi. Yên phu nhân rất thông minh, thật ra nàng đã nắm được phần nào cục diện, biết rất nhiều chuyện. Chẳng qua nàng không hỏi gì, chỉ khẽ yên ắng gật đầu
Nàng ngừng một lát, cuối cùng nhịn không được hỏi dò tình hình Bạch Thu Tuyết:
- Đại Đế, nha đầu Thu Tuyết không sao chứ?
- Không việc gì!
Lục Ly giải thích nói:
- Nàng trúng phải một loại độc, chúng này chính đang tĩnh dưỡng, ta đã phái người đi tìm dược vật giải tộc, Hạ Sương cũng ở bên trong bồi cùng nàng.
- Vậy là được.
Trên mặt Yên phu nhân hiện ra một tia nhẹ nhõm, sau đó cười tủm tỉm nhìn Lục Ly nói:
- Đại Đế và nha đầu Thu Tuyết đã đến bước nào rồi?
Thần sắc Lục Ly bất giác có chút lúng túng, hắn và Bạch Thu Tuyết đã có tiếp xúc da thịt. Đáng tiếc khi ấy hắn trúng độc, hoàn toàn bị động, không hề có cảm giác gì.
Thế là ngượng ngùng vuốt vuốt cánh mũi nói:
- Bước nào? Ngươi quản nhiều như thế làm gì? Đi xuống đi.
Yên phu nhân ý vị thâm trường nhìn Lục Ly một cái, nói:
- Đại Đế đừng thẹn quá hoá giận, ăn thì ăn, đừng lau mép sạch sẽ không thừa nhận là được. Ngươi phải đối xử thật tốt với Tuyết nha đầu, không thể trêu hoa ghẹo nguyệt, bằng không nô gia không chịu đâu...
- Ngươi còn định lật trời chắc?
Lục Ly thấy Yên phu nhân không chỉ không đi, ngược lại còn ở đây trêu chọc hắn, lập tức nổi giận, vỗ bàn quát:
- Hôm nay ta trêu hoa cho ngươi xem, cởi quần áo ra!
Yên phu nhân chẳng hề có nửa phần sợ hãi, mị nhãn như tơ liếc qua Lục Ly nói:
- Đại Đế, Thu Tuyết chính là cháu gái ta, mẹ nàng mất sớm, từ nhỏ do một tay ta nuôi lớn, không khác gì con gái nô gia cả. Ngươi lại muốn ra tay với nô gia? Ngươi... ngươi đây là muốn hái hoa đánh cả cụm? Đây chính là loạn luân.
- Hái hoa đánh cả cụm đã là gì?
Lục Ly thấy Yên phu nhân còn đang trêu chọc, không cam tâm yếu thế nói:
- Quay đầu ta còn muốn ăn luôn cả Bạch Hạ Sương, cùng lúc nhét ba người các ngươi lên giường. Hoa tỷ muội cộng thêm hoa mẫu tử, để xem lúc đó ngươi có thẹn chết hay không?
- A...
Yên phu nhân không chỉ không có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn hưng phấn hô lên:
- Khẩu vị Đại Đế thật nặng, không ngờ ngươi còn có thú vui như vậy, nô gia sợ lắm...
Thấy nét mặt Yên phu nhân đỏ lên, ý xuân chọc người, bộ dạng nào có nửa phần sợ hãi. Lục Ly không khỏi bó tay, Độc Quả Phụ này còn phóng đãng hơn cả Khương Khinh Linh, quả thực không biết đâu là hạn cuối.
Nhất thời hắn không biết nói tiếp thế nào, dứt khoát xoay mặt đi, không để ý Yên phu nhân nữa. Ai ngờ Yên phu nhân cứ thế đi tới, tay đặt lên dây thắt lưng, bắt đầu cởi quần áo...
Lục Ly đột nhiên quay đầu, chứng kiến váy dài Yên phu nhân đã thả xuống, lộ ra một mảnh da thịt trắng bóng và chiếc yếm màu đỏ, lập tức bị dọa sợ, cả kinh nói:
- Ngươi làm gì? Điên rồi ư?
Yên phu nhân có chút ủy khuất nói:
- Chẳng phải vừa rồi Đại Đế ra lệnh bắt nô gia cởi quần áo? Lệnh của Đại Đế, nô gia sao dám làm trái?
- Cút đi!
Lục Ly trợn trừng mắt nói:
- Vừa rồi không biết ta chỉ đùa thôi sao? Ta không phải loại người đó, lần sau còn làm càn, ngươi cũng đừng làm Đại Quốc Sư nữa, về lại Bạch Đế Sơn mà chăn heo đi.
- Hì hì!
Yên phu nhân chậm rãi chỉnh lý lại áo bào, thè lưỡi cười lên, nói:
- Nô gia cũng chỉ đùa thôi, muốn nhìn xem Đại Đế làm người thế nào, kiểm nghiệm giúp Thu Tuyết nha đầu một phen. Đại Đế quả nhiên cao phong lượng tiết, trung trinh như một, nô gia thành tâm cao hứng thay cho Thu Tuyết.
Nói xong Yên phu nhân lắc lắc eo rắn đi ra ngoài, đến cửa ra còn quay mắt khẽ cười.
Lục Ly lườm nàng một cái, dâm phụ này ngoài miệng thì nghiêm túc lắm, nhưng nếu vừa rồi hắn mà xách thương lên ngựa, sợ rằng cũng sẽ tâm hoa nộ phóng, vui vẻ chịu đựng?
Thời quang thấm thoắt qua nhanh, chớp mắt đã một năm năm tháng trôi đi.
Bắc Mạc vẫn một mực rất bình tĩnh, không còn thấy xuất hiện cường địch. Bởi vì có tầng quan hệ với Khương Khinh Linh, các gia tộc bắc bộ Trung Châu đều không dám tìm Lục Ly gây chuyện, bởi thế không phát sinh đại sự gì.
Yên phu nhân xử lý chính vụ, Vũ Hóa Thần xử lý quân vụ, Bắc Mạc được quản lý rất gọn gàng, tứ hải thái bình. Lục Phi Tuyết và Minh Vũ gần như đều không quản sự, hai người một mực tu luyện, xung kích cảnh giới. Minh Vũ càng là độc thân tới một tiểu thế giới trong Thiên Đảo Hồ tiềm tu, hơn một năm qua chỉ xuất quan đúng một lần.
Không có chuyện xấu, chuyện vui lại đến liên tiếp, bắt nguồn từ việccảnh giới võ giả Bắc Mạc dần được đề thăng.
Từ hơn một năm nay, rất nhiều người tu luyện nhanh như tên lửa. Nguyên nhân sâu xa là bởi được Lục Ly cung cấp lượng lớn tài nguyên, riêng Linh Lung Đan Lục Ly một hơi mua liền mấy vạn viên, Hồn Tinh cũng mang về rất nhiều, nhờ đó tốc độ tu luyện của mọi người không ngừng đề thăng.
Thanh Loan Tộc có hai người đột phá Quân Hầu Cảnh, Mãnh Tượng Tộc cũng có ba người đột phá Quân Hầu Cảnh. Bạch Hạ Sương xung kích đến Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong, sắp xung kích Bất Diệt Cảnh, Tử Liên Nhi đã đạt tới Bất Diệt Cảnh!
Lần đó Lục Ly vô tình cự tuyệt làm thương hại đến trái tim Tử Liên Nhi, một mình nàng về lại Thiên Vũ thành, bế quan chỉnh chỉnh một năm năm tháng. Không ngừng ngưng tụ mấy chiếc Mệnh Luân, cuối cùng thành công đạt tới Bất Diệt Cảnh, thiên tư khiến người không khỏi tán thán.
Bạch Lãnh đột phá Quân Hầu Cảnh, mấy tên công tử trẻ tuổi Bạch gia cũng đều có đột phá, thậm chí Bạch gia còn có mấy đứa trẻ đã thức tỉnh huyết mạch thất phẩm.