Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Phi Tuyết đạt tới Quân Hầu Cảnh trung kỳ, Minh Vũ đạt tới Quân Hầu Cảnh trung kỳ, Dạ Tra cũng đột phá Quân Hầu Cảnh trung kỳ, ngoài ra rất nhiều người cũng đều đề thăng cảnh giới.
Hoang giới.
Sau khi Lục Ly mang về vô số linh tài đan dược, tốc độ tu luyện của rất nhiều cường giả cũng tiến triển nhanh như tên lửa, các tộc dồn dập xuất hiện thêm mười mấy Quân Hầu Cảnh.
Tiếp sau Lục Ly có thêm bốn lần giao dịch với Khương Dực, hắn không tiếp tục đổi lấy Huyền Tinh, mà dùng hết vào mua sắm linh tài. Huyền Tinh đặt ở trong người cũng vô dụng, linh tài lại có thể giúp cho rất nhiều người đột phá, gia tăng chiến lực tổng thể của Bắc Mạc.
Đáng tiếc duy nhất là vẫn không có ai đột phá Nhân Hoàng!
Lục Ly cho Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều mỗi người một phần linh tài xung kích Nhân Hoàng, Vũ Hóa Thần Tử Hoàn Kiều bế quan nửa năm, kết quả đều thất bại. Tương tự hắn cũng chuẩn bị cho phía Hoang giới năm phần linh tài, năm tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong đồng loạt xung kích, lại không một ai thành công.
Lúc này Lục Ly đang ở trong Hoang giới, chỉ cần không bận rộn chuyện gì, hắn gần như đều sẽ ở lại trên tuyết sơn. Ở đâu cũng là tu luyện, không bằng tu luyện ngay trên tuyết sơn, như thế có lẽ Bạch Thu Tuyết sẽ cảm giác được hắn ở bên, trong lòng an tâm, không đến nỗi quá mức sợ hãi.
Hôm nay Lục Ly xuất quan, trên mặt lộ ra thần tình vui vẻ như trút được gánh nặng. Hắn không lập tức đi ra, mà quay đầu nhìn Bạch Thu Tuyết trong băng phong.
Không sai!
Hắn một mực tu luyện trong phòng băng, nơi đây giá lạnh dị thường, nếu không vận chuyển Huyền lực kháng cự hàn khí, rất nhanh liền sẽ bị đông kết. Phải thời thời khắc khắc vận chuyển Huyền lực, rất là vất vả, mà dù có Huyền lực kháng cự cũng vẫn cảm thấy rất không thoải mái.
Lục Ly lại mặc kệ, lúc này Bạch Thu Tuyết đang phải chịu khổ gấp vạn lần hắn, chút khó chịu kia của hắn đã tính là gì. Hơn nữa ở trong thời tiết ác liệt như vậy, năng lực chống lạnh của hắn cũng được tăng cường, hiện tại dù là tiến vào nơi giá lạnh, hắn cũng sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều.
- Thu Tuyết, có thể ta phải rời đi một đoạn thời gian.
Cách qua tầng băng, Lục Ly khẽ đưa tay vuốt ve, trong mắt toàn là yêu thương, một mình lẩm bẩm nói:
- Báo cho ngươi một tin tốt, ta vừa mới đột phá Bất Diệt Cảnh, đã có được Mệnh Luân tầng bốn. Lần này ra ngoài là để tìm thuốc giải cho ngươi, tin tưởng ta, nhất định có thể tìm tới giải dược, rất nhanh ngươi liền có thể tỉnh lại.
Một năm năm tháng, trong thời gian này Lục Ly đi ra bốn lần, cộng thêm bận rộn xử lý các loại sự vụ, hắn tính ra chỉ bế quan tu luyện được chừng một năm.
Tốc độ tu luyện như vậy đã rất nghịch thiên, không hề thua kém Tử Liên Nhi bao nhiêu. Chẳng qua vẫn không so được với Khương Khinh Linh, đan dược linh tài mà Khương Khinh Linh dùng cho tu luyện phỏng chừng phải cao hơn Lục Ly một bậc.
Lần nữa nhẹ giọng nói mấy câu, sau đó Lục Ly dứt khoát đứng dậy đi ra ngoài. Mở cửa, nhìn thấy Bạch Hạ Sương xếp bằng ngồi trong đại điện, Tiểu Bạch thì co quắp trên chân nàng. Đoạn thời gian này quan hệ giữa Tiểu Bạch và Bạch Hạ Sương phát triển không sai, lúc Lục Ly bế quan, về cơ bản Tiểu Bạch một mực đi theo Bạch Hạ Sương.
Hí hí
Thấy Lục Ly đi ra, Tiểu Bạch lập tức bay vụt tới, nhào vào trong ngực Lục Ly, thần tình vô cùng hớn hở. Bạch Hạ Sương bị đánh thức, mở mắt ngước nhìn Lục Ly một cái, nói:
- Lục Ly, ngươi muốn ra ngoài à?
- Ừ!
Lục Ly gật đầu nói:
- Sương nhi, lần này có thể ta phải ra ngoài một đoạn thời gian, có chuyện gì ngươi cứ tìm Dạ tộc trưởng, tốt nhất đừng ra ngoài. Tình hình nơi này không thể để bên ngoài biết được, bằng không chúng ta đều phải chết.
- Ừm!
Bạch Hạ Sương hiểu chuyện rất nhiều, gật đầu nói:
- Ta cũng không phải con nít, ta hiểu. Ta chẳng đi đâu cả, ở lại đây bồi cùng tỷ tỷ, chỉ là có hơi nhớ tiểu cô.
- Ta biết.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Hay là lần này ngươi cùng ta ra ngoài một chuyến, gặp mặt tiểu cô sau đó liền trở lại? Chẳng qua không thể nói cho tiểu cô ngươi về bất cứ chuyện gì ở nơi này, hơn nữa lúc nói chuyện cũng phải có mặt ta.
- Vậy thì thôi đi.
Bạch Hạ Sương nhếch môi nói:
- Ta không đi ra, ta phải cố gắng tu luyện, chờ sau khi ngươi trở lại, ta phải đột phá Bất Diệt Cảnh.
- Vậy được.
Lục Ly gật đầu nói:
- Ngươi cần gì cứ nói với Dạ tộc trưởng, chỉ cần không quá phận, hắn đều sẽ đáp ứng. Ta mang Tiểu Bạch đi cùng, ngươi cứ ở lại đây.
Nhìn theo Lục Ly đi ra, Bạch Hạ Sương trầm tư một lát, cuối cùng nói với theo:
- Lục Ly, chú ý cẩn thận chút.
Nàng có thể nhìn ra lần này Lục Ly nhất định không phải đi ra như bình thường, từ sắc mặt Lục Ly nàng nhìn ra được vài điều, trong lòng bất giác có chút lo lắng.
Lục Ly quay đầu khẽ cười nói:
- Yên tâm đi, Lục Ly ta số con mèo, có chín cái mạng, Diêm Vương thu không được. Ngươi chiếu cố bản thân cho tốt, ta đi đây.
Lục Ly dặn dò đám người Dạ Tra chút chuyện, sau đó bước vào trong truyền tống trận. Truyền tống trận trong Hoang giới sớm đã được tu kiến xong, Lục Ly trực tiếp truyền tống tới lối ra, sau đó tiến vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân.
Trong tiểu thế giới này đã có một ít nhân khẩu, Mông Thần chuyển dời một và tộc nhỏ ra đây, để bọn hắn chiếm giữ tiểu thế giới này. Như vậy dù cho có kẻ địch tiến vào, thì cũng có thể cầm chân không ít thời gian, Hoang giới khả năng nhờ đó mà không bại lộ.
Lục Ly một đường truyền tống về tới Linh Đế Thành.
Hắn trước là triệu kiến Yên phu nhân, hỏi dò tình hình Bắc Mạc một phen, sau khi xác định bình an vô sự mới dặn dò chút chuyện. Tiếp đó lại gọi tới Vũ Hóa Thần Tử Hoàn Kiều, còn đặc ý kêu cả Lục Phi Tuyết đang bế quan, chăm chú dặn dò một lần nữa.
- Lục Ly, ngươi định đi đâu?
Lục Phi Tuyết cảm giác được có gì đó không đúng, mặc dù thoạt nhìn chỉ là dặn dò bình thường, nhưng làm sao nghe cứ như là đang an bài hậu sự?
- Chẳng đi đâu cả.
Lục Ly khẽ cười một tiếng nói:
- Cô cô, ta tiến vào trong một tiểu thế giới, nghe nói nơi đó có một ít linh tài trân quý.