Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chỉ là tiểu thế giới kia ở bắc bộ Trung Châu, đi đi về về cần chút thời gian. Cô cô ngươi cứ yên tâm, lần này ta đi cùng Khương Khinh Linh, còn có cường giả Khương gia đi theo bảo hộ.
Lục Phi Tuyết nghe được có người Khương gia cùng đi mới thoáng yên tâm, Lục Ly chào tạm biệt Lục Phi Tuyết, dưới ánh nhìn dõi theo của đám người Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều Yên phu nhân, độc thân tiến vào trong truyền tống trận, sau đó từ từ tan biến.
Yên phu nhân Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều liếc nhau, trong mắt cả ba đều thoáng hiện vẻ ngưng trọng. Ba người không dễ tin như Lục Phi Tuyết, từ trong lời Lục Ly bọn họ đã nghe ra được ý vị dị thường.
Lần này Lục Ly nhất định là đi liều mạng, một khi Lục Ly bỏ mình, sợ rằng Thần Vũ đế quốc sẽ lập tức phân liệt.
Không phải Lục Ly hẹn trước với Khương Khinh Linh là sẽ gặp mặt trong đoạn thời gian này.
Mà là lần trước Khương Khinh Linh nói một năm rưỡi sau Thí Ma tiểu chiến trường sẽ bóc mở, bởi thế Lục Ly mới đi ra sớm trước một tháng. Hắn vừa mới đột phá Bất Diệt Cảnh, thậm chí không kịp nghiên cứu thần niệm và ổn định cảnh giới, liền đã vội vàng truyền tống tới Trung Châu.
Nếu lần này không thể tiến vào, Lục Ly liền phải chờ ba năm, hắn đợi không được.
Từ sau lần đàm phán giữa Lục Ly và Khương Vô Ngã, Khương Khinh Linh liền bế quan, thời gian một năm năm tháng qua, Khương Khinh Linh một mực chưa từng đi ra.
Lục Ly đến tìm Khương Dực bốn lần, kết quả mỗi lần hỏi dò tình hình Khương Khinh Linh đều nhận được câu trả lời là đang bế quan. Lục Ly lo lắng Khương Khinh Linh quên mất, thế nên mới đến trước một tháng, chí ít còn có thời gian để hoãn xung.
Một năm năm tháng, lại vẫn không được đến tin tức gì về Lục Linh, mấy trăm ức Huyền Tinh ném ra mà không ai lĩnh. Hoặc là có người nhận nhiệm vụ, nhưng cuối cùng đều là tin tức sai lầm.
Còn về Lục Nhân Hoàng, Lục Ly để Mông Thần bí mật đi xuống một chuyến, kết quả Mông Thần đi được một nửa liền không dám hạ xuống tiếp, hắn nói là cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, nếu cứ tiếp tục đi xuống tất phải chết không nghi ngờ. Lục Ly cũng không tiện cường hành bắt Mông Thần đi xuống, đành phải tạm thời gác chuyện này sang một bên.
Ba chuyện, hai chuyện đều không thu được chút tiến triển nào, Lục Ly chỉ còn biết gửi gắm hi vọng vào Thí Ma Điện. Khương Khinh Linh nói chỉ cần giành được đầy đủ điểm tích lũy ở Thí Ma Điện, chuyện gì cũng đều dễ làm, bởi thế hắn mới cấp thiết muốn đi vào Thí Ma tiểu chiến trường như vậy.
Một đường truyền tống đến Linh Lung thành, Lục Ly tiến vào trong Linh Lung thương hội, mấy lần trước kia hắn đều tới chỗ này.
- Lục công tử!
Tiến vào thương hội, hội trưởng nơi đây đích thân đi ra đón tiếp, còn dẫn hắn vào trong một thiền điện xa hoa. Lục Ly không có thời gian tán gẫu với tên hội trưởng, trầm giọng hỏi:
- Khinh tiểu thư xuất quan chưa?
Hội trưởng nhìn qua chỉ chừng trung niên, rất thiện xã giao, nét mặt cũng có vẻ hiền từ. Vừa nghe hắn hỏi thần sắc lập tức biến thành mướp đắng, áy náy nói:
- Lục công tử, ta chỉ là một quản sự nhỏ của Linh Lung Các, chuyện Khinh tiểu thư ta làm sao biết? Ngài cũng đừng làm khó ta.
- Vậy ngươi chuyển lời cho Khương Dực đi.
Lục Ly biết quyền hạn người này không đủ, đành phải trước đi gặp Khương Dực. Hội trưởng thương hội vội tìm người đi mời Khương Dực, mấy lần trước Lục Ly đều tìm Khương Dực giao dịch, mỗi lần Khương Dực đều tới, thế nên hội trưởng thương hội cũng không hỏi nhiều.
Nửa canh giờ sau Khương Dực xuất hiện, chỉ là sắc mặt không tốt lắm, giống hệt như mấy lần trước. Khương Dực khoát tay để hội trưởng thương hội đi xuống, lúc này mới hỏi:
- Lại mang đồ tới?
- Không có.
Lục Ly lắc đầu, dù hắn còn có một số linh tài, nhưng không định bán, hiện tại linh tài đổi lấy đã đủ cho hắn và thủ hạ dưới tay tu luyện mấy thập niên.
- Không giao dịch thì ngươi gọi ta làm gì?
Thần sắc Khương Dực lập tức trầm xuống, quay người đi ra ngoài, khoát tay nói:
- Ngươi tự chơi đi, lão phu còn có việc.
- Mẹ nó!
Lần trước Khương Dực tới Bắc Mạc, bị Lục Ly mắng một câu “lão cẩu”, trong lòng một mực ghi hận, mấy lần trước đều là giải quyết việc công. Lục Ly hết cách, đành phải đứng lên nói:
- Dực trưởng lão, chờ chút, ta muốn gặp các chủ.
Lục Ly biết nếu hắn nói muốn gặp Khương Khinh Linh, phỏng chừng Khương Dực sẽ quay đầu đi thẳng, bởi thế hắn đành phải lừa gạt nói muốn gặp Khương Vô Ngã.
- Gặp Tộc Vương chúng ta?
Bước chân Khương Dực ngừng lại, chần chờ nhìn Lục Ly một lát, nói:
- Ngươi gặp Tộc Vương chúng ta làm gì? Tộc Vương chúng ta rất bận rộn, không có thời gian hầu chuyện ngươi.
- Tự nhiên là mua bán lớn!
Lục Ly cười lạnh một tiếng nói:
- Mua bán lớn hơn cả mấy lần trước, việc này ngươi không có quyền hạn định đoạt, ta phải nghe từ chính miệng các chủ mới được.
Khương Dực nửa tin nửa ngờ, tròng mắt lấp lóe thoáng chốc, sau đó trầm giọng nói:
- Ngươi xác định có mua bán lớn? Nếu không có, Tộc Vương sẽ lột da ngươi.
- Đó là chuyện của ta, ngươi dẫn đường đi!
Lục Ly lạnh lùng nói, sau đó trực tiếp đi thẳng ra ngoài. Khương Dực suy nghĩ thoáng chốc liền cũng theo sau, hai người tiến vào đại viện Khương gia, sau đó đi thuyền lên Linh Lung Đảo.
- Ai ui, nước trà của thương hội các ngươi có vấn đề, nhà xí ở đâu? Đau bụng quá!
Lên Linh Lung Đảo chưa bao lâu, Lục Ly liền ôm bụng cau mày nói, sau đó còn bổ sung:
- Chẳng lẽ là các ngươi hạ độc?
- Nói hươu nói vượn!
Khương Dực trừng mắt nhìn, thấy bộ dạng kéo lấy quần của Lục Ly, khá là bực bội nói:
- Bên kia, đi nhanh về nhanh, ta đi trước thông báo Tộc Vương. Tiểu tử ngươi đừng giở trò gian trá, bằng không Tộc Vương tức giận, ngươi không chết cũng phải bị lột một lớp da.
- Ngươi điên đấy à?
Lục Ly một bên ôm bụng một bên cả giận nói:
- Chỗ này của các ngươi có nhiều Nhân Hoàng như vậy, với chút thực lực của ta sao có thể làm loạn? Nói thì cũng phải nghĩ chứ?
Khương Dực đại nộ, chẳng qua Lục Ly nhanh như chớp liền vọt vào trong một tiểu thiền điện, hắn đành phải tức giận rời đi. Khương Vô Ngã không phải ai cũng có thể tuỳ ý gặp được, cần đi thông báo, hơn nữa còn phải nhìn xem tâm tình Khương Vô Ngã.