Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ bằng mấy ngàn ức Huyền Tinh liền muốn thu mua hắn? Có phải Khương Thiên Thuận ở trong Thí Ma Điện lâu rồi, đầu óc có chút không được bình thường?
Hắn nhếch môi cười cười, lại không có ý tranh cãi với Khương Thiên Thuận mà chỉ khẽ gật đầu nói:
- Ta nghe tiền bối.
- Tốt.
Khương Thiên Thuận rất hài lòng, gật đầu nói:
- Được rồi, mấy ngày nay ngươi cứ ở lại chỗ này. Vào trong tiểu chiến trường, ngươi chỉ cần đi theo Linh Nhi liền sẽ không xảy ra chuyện, ta sẽ nói cho Linh Nhi cách làm sao giữ mạng.
Khương Thiên Thuận rời đi, Lục Ly tiến vào một gian phòng khác trong thành bảo. Hắn chẳng nghĩ gì sất, bắt đầu bế quan tu luyện. Hắn vừa mới đột phá Bất Diệt Cảnh, cảnh giới còn chưa ổn định, cũng chưa tu luyện ra được thần niệm, mười mấy ngày này vừa khéo có thể tu luyện một phen.
Tộc trưởng Đỗ gia Đỗ Vũ rất nhanh liền tìm tới, Khương Dực cũng theo sát ngay sau. Chẳng qua ván đã đóng thuyền, trưởng lão chấp pháp và Khương Thiên Thuận đều đồng ý cho Khương Khinh Linh tiến vào tiểu chiến trường, bọn hắn còn dám nói gì? Đành phải ảo não đi về bẩm báo.
Chẳng qua Khương Thiên Thuận có nói cho hai người chuyện Khương Khinh Linh dẫn động pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, được ban cho thần lực.
Hai người lập tức đại hỉ, có được tin tức này, trở về Khương Vô Ngã chắc chắn sẽ không trách cứ hai người.
Gần đây Thí Ma thành rất náo nhiệt, chỉ sau một canh giờ chuyện Khương Khinh Linh được đến thần lực, có khả năng trở thành thiên kiêu Nhân tộc đời tiếp theo đã truyền khắp trong thành.
Phần nhiều võ giả Thí Ma Điện đều rất là hưng phấn, bởi vì một khi Nhân tộc xuất hiện thiên kiêu, như vậy mấy ngàn năm sau Nhân tộc liền có thể hoàn toàn lực áp tứ tộc. Thậm chí có thể thượng nặng tứ tộc, mang đến cho Nhân tộc mấy vạn năm bình an và ổn định.
Chuyện này còn được truyền ra bên ngoài, chỉ sau hai ngày liền đã truyền khắp toàn bộ Thần Châu đại địa.
Cái tên Khương Khinh Linh bỗng chốc danh chấn Cửu Châu, Khương Vô Ngã và Linh Lung Các đại hỉ, lập tức phán định Khương Khinh Linh là thiếu tộc trưởng. Giá trị Khương Khinh Linh đột ngột tăng vọt, nhảy lên trở thành tiểu thư số một đại lục.
Thiếu tộc trưởng Khương gia, một trong mười hai Vương tộc, tương lai sẽ thành là thiên kiêu Nhân tộc, chỉ bằng vài gạch đầu dòng kể trên Khương Khinh Linh đã nhẹ nhàng ngồi lên vị trí đệ nhất trên bảng xếp hạng, đè xuống tiểu thư Cơ Mộng Điềm của Luân Hồi Cung.
Vốn lần bóc mở tiểu chiến trường này sẽ không có quá nhiều công tử tiểu thư đến tham chiến, nhưng tin tức vừa truyền ra, vô số công tử tiểu thư hào môn đỉnh cấp lập tức khởi hành ngay trong đêm. Lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống tới một trong ba lối vào, ý đồ cũng muốn tiến vào tiểu chiến trường.
Những công tử ca kia tự nhiên là đến vì Khương Khinh Linh, có thể trở thành phu quân của thiên kiêu tương lai, đây là chuyện vinh diệu cỡ nào?
Các tiểu thư lại có chút không phục, muốn tranh phong với Khương Khinh Linh, đè xuống vị đệ nhất tiểu thư này, từ đó chứng minh sự bất phàm của bản thân.
Khương Khinh Linh và Lục Ly đều không ngờ được rằng, bởi vì sự xuất hiện của hai người mà tranh đấu tại tiểu chiến trường lần này bỗng chốc trở nên náo nhiệt dị thường.
Quy cách cao, nhân số nhiều, không nói sau này sẽ không tái diễn, chí ít cũng là trước nay chưa từng có.
Lục Ly bế quan mấy ngày, năm ngày đầu dùng hết vào tu luyện Huyền lực, ổn định cảnh giới.
Vừa tu luyện hắn liền phát hiện một chuyện quái dị, bởi vì một khi tu luyện, thiên địa Huyền lực lập tức không ngừng cuộn trào toát ra trong phòng, mức độ đậm đặc khiến hắn không khỏi ngấm ngầm líu lưỡi.
Thiên địa Huyền khí trong phòng này ít nhất cũng phải gấp mấy chục lần bên ngoài, nói cách khác tu luyện ở đây, dù không cần đan dược, tốc độ tu luyện cũng sẽ gấp mấy chục lần bên ngoài.
Hắn ẩn ẩn hiểu ra, lý do tiểu thế giới bên ngoài không có thiên địa Huyền khí liệu có phải là vì bị Thí Ma Thành hấp thu? Phía dưới Thí Ma Thành hẳn là có một Tụ Linh đại trận khổng lồ, hấp thu toàn bộ Huyền khí của tiểu thế giới.
Tu luyện năm ngày, Lục Ly bắt đầu chuyển sang nghiên cứu thần niệm, thần niệm chính là thứ tốt!
Thần niệm là tinh thần vươn dài, lấy tinh thần đi thăm dò thế giới, chứ không phải thông qua tròng mắt mũi lỗ tai đi cảm giác thế giới. Nói thông tục thì là linh hồn xuất khiếu, thông qua linh hồn đi cảm nhận thế giới.
Lục Ly sớm đã biết được phương pháp phóng thích thần niệm, Hồn Đàm hắn sớm đã đạt đến trình độ có thể phóng thích thần niệm, bằng không hắn đã không cách nào đột phá Bất Diệt Cảnh.
Trong không gian linh hồn của hắn, một Hồn Đàm cực lớn lơ lửng trên đó, chiếm cứ hai phần ba không gian linh hồn, đây là cường độ Hồn Đàm tiêu chuẩn của võ giả Bất Diệt Cảnh.
Hồn Đàm càng lớn, linh hồn càng mạnh, đợi khi linh hồn đạt tới mức độ nhất định, liền có thể “xuất khiếu”, chẳng qua xuất khiếu ở đây không phải xuất khiếu theo nghĩa nghiêm cách nhất. Mà chỉ là linh hồn vươn dài, tán phát ra, có thể cảm giác được tình hình chung quanh.
Lúc này Lục Ly chính đang mò mẫm cách vận dụng thần niệm, hắn sử dụng phương pháp Yên phu nhân chỉ dạy, một lần lại một lần minh tưởng, để cảm giác lực xung kích tường lũy Hồn Đàm, tiếp đó xông ra não hải, tán phát ra ngoài.
Hắn đã xung kích rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng đều thất bại.
Hắn phát hiện một vấn đề, tường lũy Hồn Đàm của hắn tựa hồ mạnh hơn người khác không ít. Bởi thế linh hồn hắn mới bị trói buộc trong Hồn Đàm, mãi không cách nào tán phát ra được.
- Chẳng lẽ là bởi vì ấn ký Ngân Long?
Trong Hồn Đàm Lục Ly có ấn ký một con Ngân Long, nhờ có ấn ký này mà hắn gần như không sợ công kích linh hồn bình thường. Thậm chí cả Thái Thượng trưởng lão Lục gia chuyên tu linh hồn đều không thể dò xét linh hồn hắn, nữ vương Dạ Xoa Tộc Nghiệp Cơ cũng không cách nào mị hoặc hắn.
Năng lực phòng ngự linh hồn của hắn rất mạnh, bởi thế tường lũy Hồn Đàm cũng rất kiên cố.
Theo như Lục Ly hiểu thì là như thế, chẳng qua hắn vẫn không nản chí. Thần niệm chính là thứ tốt, nếu hắn không thể phóng thích thần niệm, chiến lực sẽ giảm bớt đi nhiều. Người khác có thể nhẹ nhàng thăm dò được hắn, hắn lại không cách nào phát hiện kẻ địch.