Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 668 - Chương 668: Thần Niệm

Bất Diệt Long Đế Chương 668: Thần niệm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly không cam tâm, hắn hung hăng quyết tâm phải xung kích tường lũy Hồn Đàm cho bằng được, mỗi lần hắn đều dùng hết toàn lực, cảm giác như tinh thần sắp sụp đổ.

Trăm lần, nghìn lần, vạn lần!

Lục Ly không biết đã xung kích bao nhiêu lần, có cảm giác như sắp phát điên, hắn không biết cứ tiếp tục xung kích thế này linh hồn mình có bị ảnh hưởng không. Nhưng trong lòng hắn có một cỗ chấp niệm, có lẽ chỉ cần xung kích thêm lần nữa, hắn liền có thể có được thần niệm.

Oanh!

Ba ngày sau, trong đầu Lục Ly rền vang một tiếng, ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm sáng lên quang mang vạn trượng. Lúc này trước mắt Lục Ly tựa như mở ra một cánh cửa dẫn đến thế giới mới, hắn rốt cục đã xông phá tường lũy Hồn Đàm.

Lục Ly nhắm mắt, lại cảm giác có thể nhìn thấy hết thảy cảnh vật trong phòng, bao gồm Tiểu Bạch chính đang ngủ say. Hết thảy bài trí trong phòng, thậm chí cả chút gió nhẹ đều có thể cảm nhận được.

- Thật thần kỳ!

Lục Ly hưng phấn không thôi, hắn hệt như đứa trẻ được đến đồ chơi mới. Cứ thế tán phát tinh thần tràn ra, rất nhanh liền thấy được thị nữ và hộ vệ ở bên ngoài, có hai thị nữ chính đang thấp giọng trò chuyện, chủ đề là chuyện về Khương Khinh Linh.

- Khương Khinh Linh? Đi thăm dò Khương Khinh Linh xem sao!

Thần niệm Lục Ly tiếp tục tản ra, chẳng mấy chốc liền tìm đến gian phòng Khương Khinh Linh đang ở, thần niệm hắn xuyên qua tường. Chẳng qua đúng lúc này, hắn cảm giác được trên vách tường có một tầng hộ tráo cực mỏng, ngăn cách thần niệm hắn lại.

- Hừ!

Lục Ly không khỏi có chút khó chịu, khống chế thần niệm tựa như xung kích tường lũy Hồn Đàm khi trước, hung hăng đụng lên hộ tráo trên vách tường. Rất nhanh hắn liền cảm thấy hai mắt chói lòa, thần niệm xông qua bức tường, thấy được Khương Khinh Linh đang lặng lẽ ngồi xếp bằng bên trong.

- Hả?

Hai mắt Khương Khinh Linh đột nhiên mở ra, trong mắt hạnh chứa đầy hàn khí, ẩn ẩn còn có thể thấy được mấy tự phù màu vàng. Khiến người cảm thấy nàng không còn là nữ tử phóng đãng yêu mị, ngược lại hệt như là một nữ la sát.

Ông

Đồng thời với đó, vách tường gian phòng Khương Khinh Linh sáng lên quang mang rực rỡ, thị nữ hộ vệ thủ ở bên ngoài không khỏi kinh hãi, một tên hộ vệ quát khẽ:

- Ai dám mạo phạm Khinh tiểu thư? Muốn chết ư?

Lục Ly giật mình, vội vàng thu hồi thần niệm, Khương Khinh Linh bước nhanh đi ra, thần niệm một mực khóa chặt thần niệm Lục Ly, truy tung theo, cuối cùng tìm tới Lục Ly.

- À!

Khương Khinh Linh thoáng chút kinh ngạc, sau đó vung tay lên nói:

- Không việc gì, đừng hốt hoảng, cũng đừng bẩm báo việc này cho gia gia ta, biết chưa?

Hộ vệ và thị nữ vội vàng gật đầu, Khương Khinh Linh nhanh chân tiến vào phòng Lục Ly, sau đó khép chặt cửa lại. Tay đặt lên cơ quan nhô ra trong phòng, khẽ vỗ, quang mang lóe lên, cấm chế được mở, tiếp sau Khương Khinh Linh mới hỏi:

- Lục Ly, vừa rồi là ngươi đang thăm dò ta?

- Đúng vậy!

Lục Ly nhếch miệng cười nói:

- Vừa mới học xong cách dùng thần niệm, tuỳ tiện dò xét thử xem.

- Ách?

Nét mặt Khương Khinh Linh càng thêm chấn kinh, nghi hoặc dạo quanh Lục Ly vài vòng, miệng nói:

- Lục Ly, ngươi đúng là quái vật, bọn hắn nói ta có thể trở thành thiên kiêu, chính ta đều cảm thấy buồn cười. Nhưng theo ta cảm nhận, nếu ngươi không chết yểu, sớm muộn cũng sẽ trở thành thiên kiêu tuyệt thế.

Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, lúng túng hỏi:

- Sao lại nói thế?

Khương Khinh Linh thấy Lục Ly quả thật không hiểu, thoáng ngừng một lúc mới giải thích nói:

- Trong phòng này có cấm chế, có thể ngăn cách thần thức thăm dò. Đừng nói thần niệm Bất Diệt Cảnh, sợ là thần niệm Quân Hầu Cảnh bình thường đều rất khó xuyên vào. Ngươi vừa mới đột phá Bất Diệt Cảnh không lâu, thần niệm lại đã cường đại như thế. Còn có tốc độ ngươi nữa, Bất Diệt Cảnh mà đã mạnh hơn cả Nhân Hoàng sơ kỳ, quái thai như ngươi mà không thể trở thành thiên kiêu, vậy ai có tư cách trở thành thiên kiêu?

- Sao vậy được?

Lục Ly chớp chớp mắt, có chút khó mà tin tưởng.

Hồn Đàm của hắn cũng chỉ tương tự như Bất Diệt Cảnh bình thường, sao thần niệm hắn lại có thể mạnh hơn cả Quân Hầu Cảnh sơ kỳ? Điều này không hợp lẽ thường.

- Ta còn có thể gạt ngươi?

Khương Khinh Linh hiếu kỳ nhìn Lục Ly nói:

- Lục Ly, sao ngươi làm được như vậy? Nhanh dạy ta, đây là tuyệt học của Lục gia các ngươi?

- Ta chỉ là một tên bị Lục gia trục xuất khỏi gia môn, làm gì có tư cách gì học được tuyệt học Lục gia? Chiến Thần Đồ Lục ta còn chưa được học nữa là?

Lục Ly khẽ nhíu mày trầm tư suy nghĩ, hẳn là chỉ có ấn ký Ngân Long bên trong Hồn Đàm mới có thể giải thích thông.

Trong Mệnh Luân hắn có thêm một ấn ký Ngân Long, sau đó tốc độ Mệnh Luân đột nhiên tăng mạnh, giờ trong Hồn Đàm cũng có ấn ký Ngân Long, sau đó uy lực thần niệm đại tăng…

- Răng thú, chắc một phần là đến từ răng thú!

Lục Ly vô thức sờ soạng lên cổ, răng thú sớm đã không thấy tung tích, hắn hơi có chút tiếc nuối. Lai lịch răng thú kia chắc chỉ phải đợi sau khi Lục Nhân Hoàng đi ra mới có thể giải đáp được.

Nghĩ một lúc mà vẫn không thông suốt, Lục Ly bèn dứt khoát không nghĩ nữa mà quay sang hỏi lại Khương Khinh Linh:

- Ngươi thì sao, luyện hóa thần lực đến đâu rồi? Còn nữa, thần lực rốt cục là thứ gì, có tác dụng tăng cường chiến lực thế nào?

- Luyện hóa bảy tám phần.

Khương Khinh Linh nghiêng đầu nghĩ nghĩ một lát, sau đó nhíu mày nói:

- Diệu dụng cụ thể thế nào ta còn chưa mò mẫm ra, chẳng qua ta cảm thấy nếu luyện hóa xong toàn bộ thần lực, chiến lực của ta có lẽ sẽ tăng gấp mấy lần, Phệ Hồn Ma Điệp cũng có đề thăng. Đúng rồi, Lục Ly, Đấu Thiên Đại Đế đột nhiên ban cho thần lực, có phải là có liên quan đến ngươi?

- Sao lại nói thế?

Lục Ly hơi híp mắt, sau đó lắc đầu nói:

- Sao lại có liên quan đến ta, nếu ta có liên quan, thần lực hẳn phải ban cho ta, chứ không phải ban cho ngươi.

- Lục Ly, ngươi nói dối.

Khương Khinh Linh mở to hai mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, miệng nói:

- Con người ngươi không quen nói dối, lúc nói dối tròng mắt ngươi sẽ co rụt lại, ta hiểu rất rõ. Hơn nữa đừng quên ta là nữ nhân, cảm giác lực của ta rất mạnh, ngươi không lừa được đâu.

Bình Luận (0)
Comment