Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vũ tộc sau khi phân tán, tránh né Phệ Hồn Ma Điệp công kích, rất nhanh lại quay ngược trở về tiếp tục truy đuổi, không ngừng bắn ra trường tiễn. Đây là thủ đoạn công kích Vũ tộc rất thường dùng, bằng vào công kích từ cự ly xa, bắn chết được tên nào hay tên đó.
Phanh phanh phanh!
Vạn tiễn cùng bắn, đám người Khương Hỗ liên tiếp trúng tên, chiến giáp trên thân lần lượt nổ tung, nát đến biến dạng, đã có không ít người thụ thương, chẳng qua chưa ai đến nỗi trọng thương mất mạng.
- Ta đi đoạn hậu, các ngươi trốn trước, ta có khải giáp Thánh giai, những trường tiễn này không thương hại được ta!
Khương Khinh Linh hừ lạnh một tiếng, thả chậm tốc độ, rớt lại sau cùng, đám người Khương Hỗ há có thể yên tâm, lập tức cũng dồn dập thả chậm tốc độ, Lục Ly thở dài, đành chịu nói:
- Các ngươi trốn trước đi, ta và Khinh tiểu thư đoạn hậu. Yên tâm, tốc độ ta rất nhanh, còn nhanh hơn cả các ngươi. Nếu có nguy hiểm, ta sẽ dắt theo Khinh tiểu thư chạy trốn. Các ngươi đi mau, bằng không tất cả các ngươi đều sẽ chết.
- Tốc độ của ngươi?
Chúng nhân đều chưa từng chứng kiến qua Lục Ly phóng thích Tốc Độ áo nghĩa, thế nên có chút ngần ngừ, Khương Khinh Linh hừ lạnh nói:
- Cút, còn không cút ta giết hết các ngươi!
Thấy Khương Khinh Linh phát nộ, cả đám đành chịu, tiếp tục cuồng chạy về phía trước. Khương Khinh Linh và Lục Ly lưu lại sau cùng, Lục Ly điều khiển Mệnh Luân không ngừng phi hành, người quay ngược ra sau. Đối mặt với trường tiễn đầy trời bắn tới, hắn vung vẩy ngân trảo trong tay, nhẹ nhàng xoắn nát từng mũi tên.
Khương Khinh Linh lại càng nhẹ nhàng, cứ thế đứng trên Bản Mệnh Châu mặc cho Vũ tộc làm bia bắn, từ nhỏ nàng đã nuốt rất nhiều đan dược luyện thể, thể chất cường đại kinh người. Dù không ngừng bị mũi tên bắn trúng, thân mình lại chỉ khẽ rung động, cự lực truyền vào, song sắc mặt nàng chẳng hề biến hóa, khóe miệng đều không thấy máu tụ chảy ra.
Có hai người đoạn hậu, tốc độ đào tẩu của đám Khương Hỗ được tăng lên, tất cả đều bình an đi tới lối vào sơn động.
Lục Ly thấy đám người Khương Hỗ đã thoát hiểm, lá gan cũng lớn lên. Hắn nhìn sang Khương Khinh Linh một cái, nói:
- Khương Khinh Linh, bị đám người chim này truy sát nửa ngày, chúng ta đi xả giận một lúc?
- Được thôi!
Khương Khinh Linh thấy được sát ý trong mắt Lục Ly, lập tức hưng phấn không thôi, nàng mỉm cười nhìn Lục Ly nói:
- Ngươi định xả giận thế nào? Ta nghe ngươi hết.
Lục Ly vẫy tay nói:
- Ngươi thu lại Bản Mệnh Châu rồi đứng nấp sau ta.
Khương Khinh Linh nghe xong càng thêm hưng phấn, lập tức thu hồi Bản Mệnh Châu bay vọt tới, đứng chung trên Mệnh Luân với Lục Ly.
Lục Ly vung lên ngân trảo, xoắn nát mấy mũi tên bắn tới, sau đó Mệnh Luân cấp tốc xoay tròn, trên người lấp lánh bạch quang, vô số phân thân lập tức hiện ra.
Những phân thân này rất thần kỳ, không chỉ mỗi Lục Ly và Mệnh Luân, mà ngay cả Khương Khinh Linh cũng xuất hiện hơn sáu mươi người. Hơn nữa mỗi Khương Khinh Linh đều rất sinh động, giống hệt người thật.
- Oa!
Khương Khinh Linh thốt lên kinh ngạc, tựa như thấy được ma pháp thần kỳ nhất trên thế giới. Có được thuật phân thân thật ra không tính là gì, trong lịch sử cũng từng xuất hiện qua thần kỹ và áo nghĩa kiểu này. Nhưng phân thân của Lục Ly lại có thể sao chép được cả nàng, chuyện như thế quả thật chưa từng nghe nói, đúng là thần hồ kỳ kỹ (chỉ thần tiên mới làm được).
- Đừng nhúc nhích, nếu không phân thân của ngươi sẽ sụp đổ.
-
Lục Ly vội vàng nhắc nhở, thật ra với hắn, làm được điểm này không quá khó. Cái này cũng không phải thuật phân thân, mà là thần kỹ dung hợp giữa Kính Tượng áo nghĩa và di hình huyễn ảnh.
Kính Tượng, Kính Tượng.
Hết thảy đều có thể mô phỏng phục chế hệt như hư ảnh trong gương, tương tự như năm đó yêu ma khống chế hắn lôi kéo mấy chục cỗ quan tài bay rợp cả trời.
Quan tài đều có thể mô phỏng sao chép được, giờ mô phỏng ra Khương Khinh Linh cũng là điều rất bình thường. Đương nhiên Khương Khinh Linh không thể loạn động, bằng không những hư ảnh trong gương kia đều sẽ sụp đổ.
Lục Ly điều khiển những phân thân này bay lên đầy trời, tốc độ được đẩy lên cực hạn, cũng tức là siêu quá tốc độ của Nhân Hoàng sơ kỳ.
Trong khi tốc độ đám Vũ tộc kia chỉ ngang ngửa Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, so với Nhân Hoàng sơ kỳ thì vẫn có một khoảng cách không nhỏ, Bởi thế tốc độ song phương bỗng chốc trở nên chênh lệch cực lớn, khoảng cách giữa hai bên vốn không xa, chỉ chừng vài trăm thước, những phân thân này đột ngột từ bốn phương tám hướng bay vụt tới, lập tức dọa sợ đám Vũ tộc.
Soạt!
Nam tử Vũ tộc dẫn đội lần nữa hét lớn một tiếng, hắn cảm nhận được nguy hiểm, Tốc độ Lục Ly đột ngột tăng nhanh khiến hắn dự cảm được chẳng lành, lập tức hạ lệnh rút lui.
Đáng tiếc, tốc độ Lục Ly quá nhanh.
Chân thân Lục Ly cùng theo hư ảnh cấp tốc áp sát đám người Vũ tộc, miệng quát lớn:
- Khương Khinh Linh, phóng thích huyết mạch thần kỹ.
- Được!
Trên cổ Khương Khinh Linh lóe lên hắc quang, Phệ Hồn Ma Điệp bay rợp đầy trời, lúc này thân hình Lục Ly lần nữa lóe lên, bất ngờ phỏng chế ra vô số Phệ Hồn Ma Điệp.
Chỉ sát na, có cảm giác như toàn bộ thế giới đều bị Phệ Hồn Ma Điệp bao phủ.
- Cái này ..
Đám người Khương Hỗ đứng ở lối vào sơn động, nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, trên mặt toàn là vẻ chấn kinh, ánh mắt nhìn Lục Ly bỗng chốc nhiều thêm mấy phần kính sợ.
Hưu!
Xuy xuy!
Đám Vũ tộc kia hoảng sợ, rất nhiều người hốt hoảng rút đi, cung tên trong tay bắn loạn lên trời, ý đồ đánh tan phân thân Lục Ly, đánh lui Phệ Hồn Ma Điệp.
Chỉ là Phệ Hồn Ma Điệp không có thực thể, căn bản không cách nào giết lui. Mười mấy tên Vũ tộc thoáng chốc đã bị Phệ Hồn Ma Điệp vọt vào trong thân thể, nháy mắt liền bị nhiếp hồn. Bởi vì không cách nào vỗ động hai cánh sau lưng, cả người cứ thế rơi rụng xuống đất.
- Khương Khinh Linh, phóng thích Bản Mệnh châu, nghiền nát hết sạch đám Vũ tộc kia!
Lục Ly rống to, Khương Khinh Linh gần như không chút do dự, lập tức thả ra Bản Mệnh Châu, sau đó khống chế Bản Mệnh châu biến lớn, trùng trùng nghiền ép đi xuống.
- Phân thân!
Lục Ly lại lần nữa phân thân, trường cảnh lần này thực sự dọa cho đám Khương Hỗ bể mật.