Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khương Khinh Linh nhắm mắt lại cảm ứng một phen, sau đó gật đầu nói:
- Nếu địch nhân không tăng cường mức độ tấn công, đồng thời không xuất hiện cường giả Nhân Hoàng, hẳn là có thể chống đỡ được mười ngày.
- Ừm!
Lục Ly đi tới gian phòng duy nhất trong tháp, lúc đến cửa mới quay đầu dặn dò:
- Ta phải bế quan mấy ngày, tranh thủ đề thăng chiến lực một phen. Khương Khinh Linh, ngươi cũng bế quan đi, nếu ngươi có thể phóng ra thần lực, có lẽ chúng ta còn có hi vọng sống tiếp. Khương Hỗ, các ngươi cũng nghĩ cách tăng cường thực lực, cục diện đã thế rồi, khóc lóc sợ hãi không giải quyết được vấn đề, đề thăng thực lực thêm một phần, chúng ta liền nhiều thêm một phần hi vọng sống sót.
Chứng kiến thần sắc Lục Ly bình tĩnh như thế, chúng nhân bất giác an tâm phần nào. Mới đầu Khương Khinh Linh còn có chút bối rối, nhưng rất nhanh liền cũng bình tâm lại, đi theo Lục Ly tiến vào phòng nhỏ, trước khi đóng cửa còn quay đầu dặn dò nói:
- Khương Hỗ, chúng ta tiến vào bế quan, bên ngoài nếu ai có dị động, ngươi trực tiếp chém giết. Các ngươi cũng đừng tuyệt vọng, ta chính là thiên kiêu tương lai, các ngươi có từng nghe qua thiên kiêu nào lại chết sớm chưa?
Tròng mắt chúng nhân khẽ sáng lên, trên mặt chớp qua một tia hy vọng. Lục Ly và Khương Khinh Linh tiến vào phòng, đóng cửa lại, đám người Khương Hỗ dùng thần niệm thăm dò một phen, thấy trong thời gian ngắn căn bản không cách nào công phá Linh Lung Tháp, liền đều cắn răng bế quan tu luyện.
Rầm rầm rầm!
Cốc cốc cốc
Phanh phanh phanh!
Bên ngoài không ngừng tấn công, Linh Lung Tháp theo đó không ngừng lấp lánh quang mang, rất nhiều võ giả tứ tộc trầm mặc vây ở bên ngoài, nhìn không thấy đâu là điểm cuối. Nhiều dị tộc vây quanh như vậy, áp lực tâm lý trong lòng những người ở đây là rất lớn. Những dị tộc này quân kỷ sâm nghiêm, rõ ràng đều có Vương tộc lĩnh đội, không phá ra Linh Lung Tháp tuyệt không bỏ qua.
Sau khi tiến vào phòng, Lục Ly lập tức liền bế quan, cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại. Dưới nguy cơ sinh tử, thường thường có thể kích phát ý chí cầu sinh trong lòng tất cả mọi người, tiềm năng cũng sẽ được kích phát vô tận. Người đều là bị bức đi ra, câu nói này không phải là không có lý.
Bởi thế mấy ngày này là thời điểm cực kỳ quan trọng, nếu may mắn, thực lực Lục Ly có thể sẽ đột nhiên tăng mạnh. Hết thảy đều phải xem vận khí.
Khương Khinh Linh đi đến, ngồi xếp bằng ở bên cạnh Lục Ly, nàng trước nay không hề sợ chết, có thể chết cùng một chỗ với Lục Ly, nàng liền vừa lòng thỏa ý. Bởi thế lúc này nội tâm nàng bình tĩnh dị thường, rất nhanh liền nhập định, bắt đầu dụng tâm đi lĩnh hội cách sử dụng thần lực.
Phương hướng của Khương Khinh Linh rất rõ ràng, Lục Ly lại không biết nên đi lĩnh hội cái gì.
Công kích linh hồn là một phương hướng không sai, nếu công kích linh hồn của hắn có thể cường đại gấp mười gấp trăm lần, vậy liền có thể nhẹ nhàng quét ngang đám dị tộc ngoài kia. Vấn đề là linh hồn hắn quá yếu, thần niệm chỉ được có chừng đó, muốn dùng cũng không dùng ra được.
Hướng nghiên cứu công kích linh hồn bị Lục Ly phủ quyết, cảnh giới cũng không cách nào tăng lên, giờ chỉ còn lại một con đường để đi, đó chính là lĩnh hội áo nghĩa.
Nếu áo nghĩa có được bước đề thăng nhảy vọt về chất, chiến lực cũng sẽ theo đó đề thăng. Có hai phương hướng cho hắn cảm ngộ áo nghĩa, một là đi cảm ngộ áo nghĩa mới, hai là tiến một bước cảm ngộ áo nghĩa sẵn có.
Lục Ly lựa chọn hướng thứ hai, hắn không đi cảm ngộ Kính Tượng áo nghĩa, phân thân dù nhiều cũng không mấy ý nghĩa, cũng không có trợ giúp mang tính thực chất nào.
Hắn chọn cách cảm ngộ Tốc Độ áo nghĩa, nếu tốc độ hắn lần nữa đề thăng, hắn liền có thể nhẹ nhàng mang theo Khương Khinh Linh đào tẩu.
- Lực gió trong vòi rồng, Tốc Độ áo nghĩa...
Trong đầu Lục Ly hồi tưởng lại vòi rồng trong hồ vực ma quỷ trước đây, cố gắng tìm tòi suy nghĩ, đi biện chứng, đi thôi diễn, đi tìm pháp tắc chân lý trong thiên địa.
Tùy theo chúng nhân lần lượt bế quan, bầu không khí trong bảo tháp bỗng trở nên yên tĩnh dị thường, trái ngược hẳn với trường diện sát khí đằng đằng, náo động vang trời ở bên ngoài.
Bên ngoài gần trăm tên võ giả tứ tộc không ngừng công kích, mỗi lần đều dùng hết toàn lực. Bọn hắn tin chắc không bao lâu nữa, bảo tháp như mai rùa này sẽ hao hết năng lượng, sau đó liền bị xé tung, Nhân tộc bên trong sẽ bị bọn hắn xé thành từng mảnh!
Thời gian trôi đi rất nhanh, năm ngày chớp mắt liền qua.
Chuyện bên này có lượng lớn dị tộc tụ lại rất nhanh liền truyền bá ra, bắt đầu có người phát hiện dị trạng, lập tức rút lui, chuyển cáo cho nhau. Tưởng là dị tộc muốn liên hợp lại, chuẩn bị chung tay tiến công đại bản doanh Nhân tộc.
Rất nhiều Nhân tộc tự giác tụ họp lại cùng nhau, chờ đợi dị tộc xung kích, chuẩn bị tử thủ đại bản doanh Nhân tộc. Chẳng qua dần dần bọn hắn phát hiện có gì đó không được bình thường, bởi vì khi chuyện này truyền báo tới một ít công tử tiểu thư đỉnh cấp, các vị công tử tiểu thư kia lại đều không có phản ứng gì quá lớn.
Thậm chí đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan Dương Hiên Dạ Lạc còn không tụ lại với nhau, càng không có ý triệu tập võ giả Nhân tộc chung tay kháng địch.
Ngày thứ tư, có tin đồn thổi yên ắng truyền ra, nói là một tên võ giả gia tộc thất phẩm thông qua huyết mạch đặc thù, ở cách ngàn dặm thăm dò được nguyên nhân tứ tộc tụ lại bên kia.
Nghe nói ở trung tâm đám võ giả tứ tộc có một bảo tháp, võ giả tứ tộc chính đang không dứt công kích bảo tháp kia.
Thông tin về bảo tháp rất nhanh cũng bị tra ra, bởi vì bảo tháp này từng được người Khương gia dùng qua mấy lần, phẩm giai miễn cưỡng tính là bán Thần khí, bảo tháp này còn được người Khương gia đặt tên là Linh Lung Tháp, khá là nổi danh ở Trung Châu.
Tổng hợp với tin tức một số người truyền về trước đó, rằng có người từng nhìn thấy đám người Khương Khinh Linh đi qua bên kia, còn có võ giả Nhân tộc mạo hiểm tới gần, từ rất xa liền nghe được tiếng rền vang chấn thiên vọng lại.
Sự tình gần như được đến xác nhận... Đám người Khương Khinh Linh bị vây công, lúc này chính đang trốn ở trong Linh Lung Tháp, mặc cho võ giả tứ tộc điên cuồng oanh kích.