Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 705 - Chương 705: Giải Cứu Khương Tiểu Thư

Bất Diệt Long Đế Chương 705: Giải cứu Khương tiểu thư

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vải trắng không phải là vấn đề, vấn đề ở chỗ... trên vải trắng có máu tươi đỏ sẫm.

- Máu tươi?

Lục Ly nhìn lại nơi đùi Khương Khinh Linh, ẩn ẩn có thể thấy được một vệt máu khô cạn, trong mắt hắn hiện đầy vẻ kinh ngạc, lắc lắc Khương Khinh Linh nói:

- Khinh Linh ngươi tỉnh lại, tỉnh lại đi!

Khương Khinh Linh hư nhược mở mắt ra, thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt Lục Ly, nàng miễn cưỡng cười nói:

- Khinh Linh không phóng đãng như trong tưởng tượng của ngươi, Khinh Linh vẫn còn trong trắng. Lục Ly, vừa rồi ngươi quá thô bạo, làm đau ta…

- Trong trắng?

Hai mắt Lục Ly trợn tròn, tựa như nghe được chuyện buồn cười nhất trên thế giới này. Nữ tử phóng đãng nổi danh khắp Trung Châu, không ngờ vẫn còn là xử nữ? Hoang đường!

- Ha ha!

Khương Khinh Linh cười lên một tiếng đắng chát, lại không giải thích mà hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, hai hàng mi run run, nói:

- Lục Ly, đừng quản nhiều như vậy, ngươi nhanh tu luyện đi. Ta đã truyền toàn bộ thần lực cho ngươi, hồn lực ta cũng đưa cho ngươi hơn phân nửa. Ta mệt quá, ta phải ngủ một giấc. Chuyện tiếp sau liền giao ngươi. Nếu ngươi không cách nào mang ta đào tẩu, nhớ phải ôm ta cùng chết.

Nói xong tiếng “chết” sau cùng, Khương Khinh Linh triệt để nhắm mắt lại, trực tiếp ngất đi, tròng mắt Lục Ly lần nữa trợn tròn, thần sắc đầy vẻ chấn kinh.

- Thần lực? Hồn lực?

Khương Khinh Linh không phải muốn hoan hảo một lần với hắn trước khi chết ư? Sao lại truyền thần lực cho hắn, còn nữa, hồn lực cũng có thể truyền được ư?

Lục Ly kinh ngạc ngồi ngây ra đó một lúc, lát sau mới cẩn thận đặt Khương Khinh Linh xuống đất, tiếp đó ngồi xếp bằng nội thị trong cơ thể.

Khoảnh khắc sau, cả người hắn khẽ chấn động, tròng mắt đột nhiên mở ra!

Trong thân thể hắn quả nhiên nhiều thêm môt ít năng lượng vô danh, Hồn Đàm cũng biến lớn rất nhiều, lực lượng linh hồn cực dồi dào. Vừa rồi hắn chỉ lo hoan hảo, lại chẳng ngờ Khương Khinh Linh đã thần không biết quỷ không hay truyền toàn bộ thần lực cho hắn!

- Cô nương ngốc...

-

Lục Ly quay đầu nhìn Khương Khinh Linh còn đang ngất đi, trên mặt toàn là áy náy và tự trách. Hắn không những trách lầm Khương Khinh Linh, vừa rồi còn hoàn toàn không để ý tới cảm thụ của nàng.

Khương Khinh Linh vừa phải chịu đựng hắn thô bạo rong ruỗi, còn vừa phải chống lại dược lực thần tiên hạ phàm, đồng thời vận dụng bí thuật truyền thần lực và hơn phân nửa hồn lực trong cơ thể sang cho hắn.

- Xin lỗi, xin lỗi!

Lục Ly thì thào tự trách, cầm lấy chén gối đầu, giúp Khương Khinh Linh đắp đệm lên. Sau đó lại lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng nàng, lúc này mới cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại.

Hắn không thể cô phụ một mảnh khổ tâm của Khương Khinh Linh, Khương Khinh Linh chắc là biết mình không cách nào sử dụng thần lực, mới nghĩ cách truyền cho hắn, đồng thời còn truyền cả hơn phân nửa huyền lực.

Trong thời gian còn lại hắn nhất định phải tìm hiểu được cách sử dụng thần lực, đồng thời nghĩ cách để công kích linh hồn càng thêm cường đại.

Khó nhận nhất là ơn mỹ nhân...

Lục Ly ngấm ngầm phát thề, nhất định phải nghĩ cách mang theo Khương Khinh Linh chạy đi, dù bên ngoài có là núi thây biển lửa, hắn cũng phải giết ra một con đường máu!

Những thần lực này vốn chính là dành cho hắn, chẳng qua lúc quyển sách trong tay Đấu Thiên Đại Đế bắn ra quang mang, ấn ký Ngân Long trong người Lục Ly lại kháng cự, bởi thế sau cùng mới ban thần lực cho Khương Khinh Linh.

Giờ dưới cơ duyên xảo hợp, thần lực lại trở về, Lục Ly không khỏi có chút khó hiểu.

Giờ khắc này thần lực đã ở trong thân thể hắn, thế nhưng ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm và Mệnh Luân lại đều không thấy có bất kỳ phản ứng gì, chẳng phải lần trước kháng cự lắm ư? Sao lần này lại không kháng cự?

Thần lực phải dùng thế nào?

Thần niệm Lục Ly lặng lẽ đặt lên những năng lượng kỳ dị kia, thật ra những năng lượng này cũng không nhiều, chỉ tương đương với Huyền lực Lục Ly tu luyện được trong mấy canh giờ.

Thần lực không nhiều, nếu trực tiếp đánh đi ra, có thể giết được mấy người? Lục Ly nghĩ một lúc, quyết định thử xem liệu có thể hấp thu chúng vào trong Hồn Đàm không.

Bởi vì Khương Khinh Linh đưa cho hắn rất nhiều hồn lực, linh hồn hắn vốn rất yếu, lúc này lại được tăng cường không ít, hắn có thể nghĩ cách để đề thăng công kích linh hồn thêm một chút. Nếu thần lực cũng có thể dung hợp vào trong lực lượng linh hồn, như vậy công kích linh hồn hẳn sẽ rất khủng bố.

Trước nay Lục Ly hành sự luôn rất dứt khoát, lập tức liền không ngừng vận chuyển thần lực vào trong không gian linh hồn. Ở trong không gian linh hồn, Lục Ly không mạo muội một hơi chuyển quá nhiều thần lực đi vào, mà chia nhỏ thành mấy luồng thần lực chậm rãi tới gần Hồn Đàm.

Ông!

Ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm đột nhiên lấp lánh quang mang, tiếp đó những thần lực vừa tới gần Hồn Đàm liền không tự chủ được tuôn thẳng về phía ấn ký Ngân Long, cuối cùng tất cả đều bị ấn ký Ngân Long hấp thu sạch sẽ.

Không chỉ vậy!

Thần lực trong không gian linh hồn cũng mất đi khống chế, ùn ùn tuôn về phía ấn ký Ngân Long, thần lực trên khắp toàn thân cũng theo đó tuôn động, điên cuồng trút nghiêng tới não hải, cuối cùng bị ấn ký Ngân Long hấp thu sạch.

- Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!

Lục Ly thiếu chút chửi đổng ra tiếng, lần trước hấp thu năng lượng trong Hồn Tinh ở Thiên Quỷ Sơn liền đã có không ít bị ấn ký Ngân Long hút đi. Mấy thứ kia ngược lại không tính là gì, nhưng thần lực này trân quý cỡ nào?

Đây chính là cọng rơm cứu mạng của hắn, nếu không phải huyết mạch Ngân Long đang ở trong Hồn Đàm, phỏng chừng hắn đã trực tiếp đuổi nó ra khỏi người.

Chỉ là, ấn ký Ngân Long đã hấp thu hết thảy thần lực, hắn còn có thể làm sao? Lục Ly đành chỉ còn biết nội thị Hồn Đàm, chờ mong ấn ký Ngân Long thấy hắn đáng thương, trả lại một ít thần lực cho hắn.

Ông!

Ấn ký Ngân Long một mực lấp lánh quang mang, sáng lên suốt nửa canh giờ, rốt cục mới có dị động. Từng đạo năng lượng trắng ngà tuôn ra từ trong ấn ký, tiến vào trong Hồn Đàm.

- Hả?

Linh hồn Lục Ly kịch chấn, cả người đều theo đó run lên.

Bình Luận (0)
Comment