Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Rất tốt!
Nghe được tiếng hét lớn của tên thám báo, Lục Ly biết lần dụ địch này đã thành công, giờ chỉ còn xem có thể dẫn dụ ra được bao nhiêu Ma tộc.
Hắn nhìn như hoảng hốt đào tẩu, nhưng thật ra tốc độ lại không nhanh, thậm chí không lấy ra Mệnh Luân. Mục đích không cần nói cũng biết, chính là vì chờ Ma tộc phía sau đuổi tới.
Nơi xa vọng lại mấy tiếng hét lớn, Lục Ly quay đầu nhìn, ẩn ẩn thấy được có không ít bóng đen từ trong sơn mạch bốn phía băng băng kéo tới.
Trong lòng mừng thầm, lại cũng có chút căng thẳng, chính hắn không sợ Ma tộc, chỉ sợ phía Nhân tộc bố trí không thỏa đáng, sẽ chết không ít người.
Hưu
Phát hiện phía sau truyền đến mấy đạo tiếng xé gió, rõ ràng là có cường giả Ma tộc đang cấp tốc đuổi tới, tốc độ Lục Ly tăng thêm mấy phần, miễn cho bị Ma tộc đuổi kịp, bằng không liền không cách nào dẫn Ma tộc vào vòng vây.
Thần niệm hắn lặng lẽ quét nhìn sau lưng, trong lòng thoáng yên tâm, Ma tộc đuổi theo chỉ chừng bốn năm trăm, hẳn là có thể nhẹ nhàng nuốt trôi.
Địa điểm mai phục cách bên này chỉ khoảng trăm dặm, sau khi Lục Ly đề thăng tốc độ, vẻn vẹn hai nén hương liền đã tiến vào trong vòng mai phục.
Hắn không lập tức ra tay mà tiếp tục phóng về phía trước, chờ Ma tộc đã tiến hết vào tròng, hắn mới ngừng bước lại. Mệnh Luân hiện ra, tung người nhảy vọt lên, quát khẽ nói:
- Dạ Lạc!
- Đến đây!
Vòng vây như một chiếc túi khổng lồ được giăng sẵn, vừa nghe được Lục Ly quát khẽ, Dạ Lạc lập tức dẫn theo mười mấy người đóng lại miệng túi, khép kín vòng vây.
Vù vù
Trên cổ Dạ Lạc lấp lánh quang mang, một thanh tiểu kiếm màu đen phá không bay ra, đâm thẳng tới sau lưng đám Ma tộc. Dạ Lạc vừa ra tay liền phóng thích thủ đoạn mạnh nhất, huyết mạch thần kỹ Vạn Kiếm Thí Địch. Mười mấy người còn lại cũng đồng loạt thả ra công kích mạnh nhất, tập kích sau lưng đại quân Ma tộc.
- Chết đi!
Lục Ly quay đầu giết ngược trở về, Tiểu Bạch hiện ra trên vai hắn, độc vật của Ma tộc không dám tới gần, thần niệm hắn hóa thành ngàn vạn kim châm thoáng chốc liền bao phủ mười mấy tên Ma tộc.
Đám Ma tộc xông ra này không có quá nhiều cường giả, mà dù có là cường giả cũng không có được bảo vật phòng ngự linh hồn, chẳng mấy chốc liền bị công kích linh hồn của Lục Ly đâm vào trong Hồn Đàm.
Phanh phanh phanh!
Lục Ly phóng ra mấy chục phân thân, bản tôn cũng theo đó tiến vào trong đại quân Ma tộc bắt đầu đồ sát. Phía sau là từng thanh từng thanh tiểu kiếm màu đen bay tới, mười mấy tên Ma tộc lập tức bị đánh trúng, tiểu kiếm nổ tung đánh thương một mảnh Ma tộc. Dạ Lạc và Lục Ly trước sau giáp kích, chỉ sau mấy nhịp thở liền đã chém giết gần trăm Ma tộc, đại quân Ma tộc bỗng chốc đại loạn.
- Giết!
Khương Khinh Linh và Lục Hồng Ngư hạ lệnh tổng tiến công, nhân số Ma tộc lần này không nhiều, Lục Ly và Dạ Lạc lại đã phối hợp đánh tan không ít, khiến cho Ma tộc quân tâm đại loạn, chạy trốn tứ xứ. Trong tình hình như thế, nếu đại quân Nhân tộc còn không thể vây giết số Ma tộc còn lại, vậy thì cũng quá vô dụng.
- Giết!
Bốn phương tám hướng truyền đến tiếng kêu hét, từng đám võ giả Nhân tộc hưng phấn chen chúc lao đến, bốn năm người thành một tiểu đội, khóa chặt một tên Ma tộc điên cuồng tấn công, khiến cho Ma tộc đang chạy trốn triệt để sợ vỡ mật.
- Dạ Lạc, Lục Lân, các ngươi ra bên ngoài, phòng ngừa Ma tộc chui xuống đất đào tẩu!
Lục Ly thấy đại cục đã định, lập tức quát lớn. Đồ sát số Ma tộc còn lại chỉ là chuyện nhỏ, chỉ sợ Ma tộc chạy trốn mất, đa phần Ma tộc đều tinh thông tiềm hành dưới đất, dựa vào võ giả Nhân tộc bình thường thì rất khó đuổi giết được, chỉ có thể dựa vào đám người Dạ Lạc Lục Lân và mười mấy tên cường giả Quân Hầu Cảnh.
Lục Ly lại đồ sát một trận, triệt để khống chế thế cục, sau đó cưỡi Mệnh Luân lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới đại bản doanh Ma tộc. Thần niệm tản ra liếc nhìn bốn phía, thăm dò xem có con cá lọt lưới nào không.
Một khi có Ma tộc trốn về đại bản doanh, báo lại tình hình bên này có mai phục, lần sau muốn dụ địch e rằng không dễ.
Bởi thế giết địch không phải việc khó, khó nhất chính là không thể để cho dù chỉ một tên Ma tộc trốn về đại bản doanh.
Đám người Lục Ly Dạ Lạc chuẩn bị sẵn mấy phương án, mục đích chính là vì không để một tên Ma tộc nào trốn thoát.
Bọn hắn cẩn thận là đúng, trên đường Lục Ly phát hiện ra mười mấy tên Ma tộc, lập tức phóng ra linh hồn công kích, lại dùng thần binh Long Đế đâm chết sạch ngay dưới lòng đất.
Hắn dạo quanh bên ngoài đại bản doanh Ma tộc suốt một canh giờ, lại không biết liệu có Ma tộc nào trốn về được đại bản doanh không, dù sao cũng có quá nhiều Ma tộc biết tiềm hành dưới đất.
Hắn bay về lại phía đại quân Nhân tộc, bên này chiến sự đã sớm kết thúc, chiến quả cũng được thống kê đi ra, phía Nhân tộc chết gần trăm người, phía Ma tộc bị chém giết gần năm trăm người.
Lục Ly khẽ lắc đầu, hắn và Dạ Lạc cộng lại đã giết hơn hai trăm tên Ma tộc rồi, một ngàn võ giả Nhân tộc vây giết hơn hai trăm còn lại, thế mà vẫn tử thương gần trăm.
Chẳng qua ngẫm lại cũng thấy hợp lý, bên phía Nhân tộc chiến lực phổ biến không cao, cũng không có được huyết mạch thần kỹ quá mạnh, hơn phân nửa đều là Bất Diệt Cảnh, công kích của Ma tộc lại tương đối quỷ dị hung tàn, tử thương nhiều là điều hoàn toàn hiểu được.
Phía Nhân tộc ai nấy đều hưng phấn không thôi, lần này là đại quân cùng nhau hành động, điểm tích lũy giành được nhất định sẽ chia đi xuống. Dù Lục Ly và Dạ Lạc cầm đầu to, chúng nhân cũng sẽ được phân được không ít.
Nếu là bọn hắn hành động theo từng tiểu đội, đừng nói chém giết nhiều Ma tộc thế này, sợ là mạng nhỏ đều khó mà giữ được. Chiến sự lần này có thể khiến bọn hắn đi về khoác lác rất nhiều năm, địa vị trong các gia tộc cũng sẽ được đề thăng đáng kể.
Lục Ly trầm mặc một lúc, sau đó liếc nhìn toàn trường nói:
- Khả năng vẫn có Ma tộc chạy thoát được, bởi thế muốn tiếp tục vây giết Ma tộc thì chỉ còn cách nhân lúc sự thể chưa bại lộ, lập tức đi ra dụ địch. Chính các ngươi cân nhắc, tiếp tục vây giết hay là tạm ngừng ở đây, lui quân về lại đại bản doanh.