Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dạ Lạc chớp chớp mắt, tròng mắt chợt lóe nói:
- Ngươi muốn đi tiến công đại bản doanh tứ tộc?
- Ta còn chưa có năng lực lớn như thế!
Lục Ly lắc đầu cười khổ nói:
- Chẳng qua chúng ta có thể tổ chức một đám người tới mai phục bên ngoài đại bản doanh, sau đó phái người đến trước đại bản doanh dị tộc khiêu khích, dẫn dụ một nhóm đi ra rồi vây giết.
- Ách?
Dạ Lạc thoáng cả kinh, quay sang liếc Lục Hồng Ngư Lục Lân một cái, ánh mắt cả ba bất giác sáng lên. Đây cũng là một ý kiến hay, chủ yếu là có Lục Ly ở đây, dù dị tộc xuất động đại quân, bọn hắn cũng có thể phá địch, không đến nỗi quá mức nguy hiểm.
- Được rồi, dù sao cách thời điểm cửa truyền tống mở ra còn hai mươi mấy ngày, chúng ta đi trước giết một nhóm. Cứ tới đại bản doanh Ma tộc gần nhất, nếu có thể dụ sát vương tử Ma tộc, vậy thì tốt không gì bằng.
Dạ Lạc trước nay hành sự luôn rất quyết đoán, lập tức cùng Lục Hồng Ngư đi ra triệu tập nhân mã. Uy vọng Dạ Lạc rất cao, lại thêm Lục Ly đích thân dẫn đội, hẳn sẽ có rất nhiều võ giả tiểu gia tộc nguyện ý đi theo, thu hoạch chút ít điểm tích lũy.
Lúc này trong đại bản doanh có chừng hai, ba ngàn người, phần lớn là võ giả tiểu gia tộc không mấy liên quan với tứ đại thế lực, Dạ Lạc chỉ đi ra một canh giờ liền triệu tập được gần ngàn người.
Lần này Lục Ly không dám để Khương Khinh Linh ở lại một mình trong đại bản doanh, mà mang theo nàng cùng gần ngàn người ùn ùn kéo tới đại bản doanh Ma tộc.
Thật ra địa hình trong tiểu chiến trường không thích hợp đại bộ đội hành quân tác chiến, bởi vì nếu nhân số quá nhiều, đội ngũ tất sẽ kéo rất dài, mục tiêu quá lớn, dễ dàng bị tứ tộc liên hợp vây giết.
Chẳng qua trước khác, bây giờ khác.
Hiện tại tứ tộc đại quy mô co rút, đa phần dị tộc đều trốn trong đại bản doanh không ra, số lượng di tộc ở bên ngoài không nhiều, một tiểu đội dị tộc dù đến đánh lén thì cũng không có gì đáng ngại.
Đại bản doanh Ma tộc đại cách bên này không tính quá xa, nếu Lục Ly bay với tốc độ nhanh nhất thì chỉ mất chừng bốn năm ngày. Chỉ là dẫn theo một ngàn người, trong đó quá nửa đều chỉ là Bất Diệt Cảnh, tốc độ hành quân khó tránh khỏi bị kéo thấp.
Vừa đi vừa nghỉ, trên đường gặp phải mười mấy tiểu đội dị tộc đánh lén, chết mất vài chục người, sau hai mươi ngày, đại quân rốt cục đã tới phụ cận đại bản doanh Ma tộc.
Xung quanh đại bản doanh Ma tộc không có bình địa, đại bản doanh lại được đặt ngay trong một tòa sơn mạch cực lớn. Thế là Lục Ly bèn để đại quân dừng lại trong một sơn mạch cách đại bản doanh Ma tộc chừng hai trăm dặm.
- Mọi người nghe đây!
Lục Ly cưỡi Mệnh Luân bay lên, Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân Khương Khinh Linh cũng bay lên không, Lục Ly từ trên cao nhìn xuống chúng nhân nói:
- Ma tộc hung tàn thế nào chắc các ngươi đều đã rõ, bọn hắn công kích cực kỳ quỷ dị, hành tung bất định. Đương nhiên chúng ta có lòng tin tuyệt đối sẽ đánh tan được đột kích từ Ma tộc, dù toàn bộ Ma tộc trong đại bản doanh kéo hết ra, chúng ta cũng có thể đánh tan. Nhiệm vụ của các ngươi chính là chờ sau khi chúng ta đánh tan đại quân, lập tức tiến lên vây giết Ma tộc đào tẩu, các ngươi nhất định phải nghe theo mệnh lệnh từ Khương Khinh Linh Lục Hồng Ngư, nếu không có chết cũng đừng trách chúng ta.
Trên đường Lục Ly và Dạ Lạc Lục Hồng Ngư Lục Lân đã thương nghị chiến thuật kỹ càng, để cho Nhân tộc bên này phân tổ, bốn năm người một tiểu đội, cùng tiến cùng lui, bốn năm người đối phó một tên Ma tộc hẳn không thành vấn đề.
Lục Ly và Dạ Lạc phụ trách chủ công, Lục Lân chịu trách nhiệm trợ, Khương Khinh Linh thương thế còn chưa khỏi hẳn, Lục Ly để nàng và Lục Hồng Ngư chỉ huy đại quân.
Một ngàn người chia thành từng tổ nhỏ bốn năm người, tiềm phục phụ cận sơn mạch. Ba hướng đông nam bắc đều bố trí hai tầng bao vây, phòng ngừa Ma tộc chạy trốn, tựa như một chiếc túi mở sẵn chờ kẻ địch chui đầu vào.
- Dạ Lạc, bên này giao cho ngươi, ta đi!
Lục Ly tuần thị vài vòng rồi quay sang nhìn Dạ Lạc một cái, kẻ sau khẽ gật đầu. Lục Ly cứ thế một thân một mình rời đi, lao thẳng về phía đại bản doanh Ma tộc.
Nhiệm vụ dẫn dụ đại quân Ma tộc do Lục Ly chủ động gánh vác, việc này tương đối nguy hiểm, dù là Lục Lân đi cũng có khả năng có đi mà không có về. Lục Ly thần thông quảng đại, tốc độ biến thái, là lựa chọn thích hợp nhất để thực hiện nhiệm vụ này.
Lục Ly không phóng thích Mệnh Luân mà vác theo thần binh Long Đế, chậm rãi phóng tới đại bản doanh Ma tộc, thần thức tản ra thăm dò bốn phía, quan sát Ma tộc ẩn núp xung quanh.
Bên ngoài đại bản doanh khẳng định sẽ có thám báo Ma tộc, chỉ mới tiến về phía trước gần trăm dặm, Lục Ly liền đã phát hiện ba tên Ma tộc.
Thần niệm Lục Ly khá là cường đại, Ma tộc còn chưa phát hiện ra, hắn liền tránh qua, tiếp tục tiến tới.
Không lâu sau, có ba tên Ma tộc phát hiện ra Lục Ly, lặng lẽ từ dưới đất tiềm hành tới, muốn ám sát hắn.
Ba tên thám báo Ma tộc này rõ ràng không biết Lục Ly, bọn hắn ẩn núp cách một đoạn, sau đó đồng thời lao vụt ra từ dưới đất, bắn thẳng về phía Lục Ly.
Phanh phanh phanh!
Đất đá nổ tung, ba bóng người bay vụt tới, ba thanh độc thứ chớp hiện u quang từ ba hướng đâm tới chỗ Lục Ly.
Lục Ly một mực cảm ứng động tĩnh dưới lòng đất, thần niệm tức thì tuôn trào, xung kích Hồn Đàm hai tên Ma tộc trong đó. Hắn trở tay rút ra thần binh Long Đế từ sau lưng, vung đao bổ trúng độc thứ của tên Ma tộc còn lại, tiện đà đánh bay luôn đối phương, sau đó lần nữa trở tay bổ lên đầu hai tên Ma tộc đang bị hắn chấn nhiếp linh hồn.
Phanh phanh!
Hai chiếc đầu lâu nổ tung, Lục Ly không đi truy sát tên Ma tộc vừa đi đánh bay mà xoay người bỏ chạy, trên mặt còn giả bộ lộ ra vẻ hoảng sợ.
- A ô...
Tên Ma tộc còn lại kia thấy hai đồng bạn chết thảm, Lục Ly lại điên cuồng đào tẩu, hắn không dám đuổi một mình. Đành phải ra một tiếng kêu to thỉnh cầu viện quân, chính hắn thì bám theo Lục Ly từ đằng xa, phòng ngừa Lục Ly trốn mất.