Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Điệp Phi Vũ vừa thấy độc vật hiện ra chi chít, lập tức sợ đến độ không ngừng kinh hô, huyết mạch thần kỹ đều ngừng phóng thích, chỉ biết quay đầu bỏ chạy.
- Ngu xuẩn...
Lục Toan tức giận hừ một tiếng, Điệp Phi Vũ mặc chiến giáp Thánh giai, da thịt lộ ra bên ngoài rất ít, tùy tiện liền có thể ngăn đỡ được những độc vật kia.
Hơn nữa chỉ cần không đình chỉ phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù bị độc vật cắn trúng thì đã làm sao? Những độc vật này đâu phải vu độc của Vu tộc, có gì mà phải sợ.
Ô ô...
Một tên Ma tộc khua múa quyền trượng, trong Man Thần Đỉnh lập tức cuộn lên từng trận âm phong, không gian bỗng chốc ảm đạm, ẩn ẩn thấy được có Quỷ Ảnh lấp lánh, quỷ kêu thét gào, cộng thêm vô số độc vật khiến cho cảnh tượng nhìn qua vô cùng hãi người.
Phanh!
Lục Nghê cường hoành đâm tới, ỷ vào trên thân có Thần Khải, tưởng là phòng ngự vô địch, ai ngờ lại bị độc thứ trong tay Na Già nện bay. Dù Thần Khải không bị đâm xuyên, nhưng ngực đều lõm sâu vào, cuồng phún máu tươi.
- Điệp Phi Vũ, chạy cái gì? Mau phóng thích huyết mạch thần kỹ, ta sẽ bảo vệ ngươi!
Lục Nghê gầm lên, hiện tại đã có hai tên Ma tộc bị giết chết, ba tên còn lại hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp. Nhưng nếu bên mình loạn trước, thế cục liền sẽ đổi chiều.
Lục Toan một mực là hạch tâm của nhóm người này, Điệp Phi Vũ đã quen với việc nghe lệnh từ hắn, lập tức không chạy loạn nữa mà đứng lại phóng thích huyết mạch thần kỹ.
Lục quang lấp lánh, chiếu sáng không gian mờ tối trong Man Thần Đỉnh. Lục Toan không đi quản Lục Nghê mà đứng ở bên người Điệp Phi Vũ, quát khẽ nói:
- Cơ Mộng Điềm phóng thích thêm mấy con Hỏa Phượng, ta lại muốn xem xem đám Ma tộc này còn có thể bay được đi đâu? Dương Hiên, phóng thích mãnh quỷ cuốn lấy bọn hắn!
Mệnh lệnh Lục Toan vừa ra, thế cục vốn có chút thế cục thoáng chốc liền ổn định. Sau khi mấy con Hỏa Phượng xuất hiện, vô số độc vật bị thiêu chết. Một tên Ma tộc bị mãnh quỷ cuốn lấy, sau đó Hỏa Phượng của Cơ Mộng Điềm bay tới, rất nhanh liền đốt chết tươi.
Năm tên Ma tộc chỉ còn sót lại hai tên, bên phía Lục Toan lại chỉ mới chết một người, còn thừa lại sáu người. Na Già biết cứ tiếp tục thế này, hắn khó mà thoát khỏi tai kiếp. Thế là không giãy giụa nữa mà quát khẽ:
- Đừng đánh, ta là vương tử Ma tộc, chúng ta đầu hàng!
- Vương tử Ma tộc?
Lục Toan hơi có chút kinh ngạc, sau đó ánh mắt lộ vẻ vui mừng. Bắt sống một tên vương tử Ma tộc, công lao này không nhỏ. Lần này mặt mũi mất sạch, giờ lại có thể bắt sống một tên vương tử Ma tộc, ít ra cũng có thể vãn hồi phần nào thể diện.
Tròng mắt Cơ Mộng Điềm và Dương Hiên cũng khẽ sáng lên, có thể bắt sống một tên vương tử Ma tộc, đây quả thực là công lao vô cùng lớn.
- Ngươi đầu hàng với bọn hắn thì cũng vô dụng thôi, ở trong Man Thần Đỉnh này, chúa tể là Lục Ly ta. Na Già, giữa các ngươi và bọn hắn chỉ một bên có thể sống sót!
Nhưng mà, một tiếng nói băng lãnh đột ngột vang lên trong Man Thần Đỉnh, khiến cho bầu không khí nơi đây lần nữa sặc mùi khói súng.
…
Sau khi rời đi, thần niệm Lục Ly một mực nhìn quét bên trong, bởi thế ngay lúc Na Già đầu hàng đám người Lục Toan, hắn liền lập tức truyền lời vào.
Na Già muốn đầu hàng cũng phải đầu hàng với hắn mới đúng, chứ đầu hàng với đám Lục Toan thì ích gì? Đám người Lục Toan cũng là tù nhân của hắn, làm gì có chuyện tù nhân đầu hàng tù nhân.
Bên trong lại bắt đầu ra tay đánh lớn, Lục Ly thu lại thần niệm, bắt đầu truy sát đại quân Ma tộc ở bên ngoài!
Không sai!
Là truy sát, ngoài này còn có hai ngàn đại quân Ma tộc, lại bị một mình Lục Ly đuổi theo truy sát. Không lâu sau khi đám người Na Già bị hút vào, đại quân Ma tộc liền vỡ trốn, tháo chạy tán loạn.
Na Già là vương tử Ma tộc, là thống soái của đại quân Ma tộc, thống soái đều bị bắt bị giết, quân tâm tự nhiên đại loạn.
Trước kia rất nhiều Ma tộc liều mạng là bởi nhìn trúng vị trí lĩnh chủ mà Na Già hứa hẹn, giờ Na Già đều sống chết bất minh, bọn hắn biết tìm ai để đòi vị trí lĩnh chủ?
Đương nhiên cũng có người nghĩ cách cứu viện Na Già, chẳng qua sau khi thấy Lục Ly phóng thích thần niệm đánh chết hơn trăm người, đám người kia liền cũng từ bỏ ý định.
Na Già và bốn người bị bắt lại đều là cường giả mạnh nhất trong đại quân Ma tộc, người mạnh nhất bị giết, đám Ma tộc phổ thông còn lại đương nhiên đều sợ hãi.
Dù Na Già bị bắt hay là bị giết, về lại Thần Doanh đại địa đám Ma tộc này nhiều khả năng cũng sẽ bị trừng phạt, thậm chí xử tử. Nhưng vạn nhất Đại Đế Ma tộc mở một mắt lưới tha mạng cho bọn hắn thì sao? Trở về chưa chắc sẽ chết, nhưng ở lại đây thì trăm phần trăm là sẽ chết.
Trong cảm tưởng của đám Ma tộc, Lục Ly đã biến thành Quỷ Vương bất tử, một thân một mình mà đã tru diệt gần ngàn Ma tộc. Còn bắt lại Na Già, đám Ma tộc phổ thông như bọn hắn xông đi lên chẳng phải là tự sát.
Đại quân giao chiến, quân tâm vô cùng quan trọng. Một khi quân tâm bất ổn, một người chạy trốn, những người còn lại đều sẽ trốn, tiếp đó liền dẫn phát hỗn loạn, cuối cùng là đại bại.
Dù tinh thần Lục Ly đã rất mỏi mệt, nhưng cơ hội tốt như vậy sao hắn có thể bỏ qua? Vậy là lần nữa đánh lên tinh thần, bắt đầu truy sát đại quân Ma tộc, mở rộng chiến quả.
- Giết!
Lát sau, từ trong sơn mạch phía đông đột nhiên truyền đến tiếng la giết kinh thiên động địa, tiếp đó vô số Nhân tộc điên cuồng tuôn ra. Lục Ly liếc thấy Dạ Lạc đi ở tuyến đầu, lập tức đại hỉ.
Không ngờ Dạ Lạc đã dẫn theo đại quân Nhân tộc bất tri bất giác tiềm phục tới phụ cận, hơn nữa vừa rồi còn một mực ẩn nhẫn không ra, điều này khiến Lục Ly không khỏi có ấn tượng mới đối với Dạ Lạc.
Vị thiếu tộc trưởng Dạ gia Thiên Địa Trủng này là một nhân vật, chí ít ở phương diện chỉ huy đại quân rất có trình độ.
- Lục Ly ..
Từ đằng xa Khương Khinh Linh đã kêu lên, Lục Ly khoát tay, ra hiệu hết thảy thuận lợi, để nàng đừng tới đây.