Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 770 - Chương 770: Nhất Ngôn Cửu Đỉnh

Bất Diệt Long Đế Chương 770: Nhất ngôn cửu đỉnh

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn khom người xuống hành lễ nói:

- Điện chủ!

Bịch bịch!

Tất cả võ giả trong quảng trường lúc này mới hồi thần, quỳ rạp xuống thành từng mảnh từng mảnh, ai nấy đều kích động không thôi. Một vài người gia nhập Thí Ma Điện đến nay đã một hai trăm năm, lại thậm chí chưa từng gặp qua vị điện chủ trong truyền thuyết này.

Một ít võ giả các gia tộc tham gia tiểu chiến trường đều hưng phấn đến độ sắc mặt đỏ lên, quả nhiên bọn hắn lưu lại xem náo nhiệt là quyết định vô cùng anh minh.

Không chỉ tận mắt chứng kiến một trường náo nhiệt ngất trời, còn được may mắn thấy mặt Nhị điện chủ Đại điện chủ, chỉ bằng chừng ấy thôi cũng đủ bọn họ khoe khoang trong suốt phần đời còn lại.

Nhìn bề ngoài Đại điện chủ chẳng hề có vẻ gì là già nua, dáng người khôi ngô, trên mặt không có nếp nhăn, làn da bóng loáng mịn mà, mái tóc đen tùy ý xõa sau lưng.

Hắn cứ vậy đứng ngạo nghễ giữa không trung, trên thân không phóng thích bất kỳ khí tức nào, lại mang đến cho người cảm giác tựa như một tòa sơn mạch, ép khiến toàn trường hít thở không thông.

- Đây là cảnh giới gì?

Lục Ly phát hiện thân thể mình đã có thể động đậy, hắn chậm rãi xoay đầu lại nhìn, ánh mắt khóa chặt đôi tròng mắt Đại điện chủ, lại cảm giác như bị hút vào trong đó, tựa hồ đấy không phải là một đôi mắt, mà là một thế giới.

Điện chủ căn bản không nhìn Lục Ly, mà dõi mắt nhìn chăm chú pho tương Đấu Thiên Đại Đế nơi xa. Pho tượng kia rất cao, từ bên này vẫn có thể thấy được rõ ràng. Lúc này kinh thư trên tay pho tượng sáng lên quang mang lấp lánh, bên trong có từng ký tự bay ra, nhảy vọt giữa không trung.

Vô số võ giả quét thần niệm tới đó, cũng phát hiện dị thường nơi pho tượng Đấu Thiên Đại Đế. Pho tượng này từ khi kiến tạo đến nay đã sáng lên mấy lần, nhưng mỗi lần đều là ban phát thần lực cho võ giả, giúp Nhân tộc bồi dưỡng thiên kiêu đời sau.

Riêng lần này xung quanh phong tượng Đấu Thiên Đại Đế lại không có ai, kinh thư sau khi sáng lên cũng không di động, không bao phủ bất cứ người nào. Điều này chứng tỏ lần này pho tượng không phải định truyền ban thần lực, như vậy vì sao pho tượng lại phát sáng?

Đại điện chủ đi ra rõ ràng là vì pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị trạng, hắn vừa đi ra lập tức ngăn trở sát chiêu của Long trưởng lão, chẳng lẽ... dị trạng của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế là do Lục Ly dẫn phát.

Chỉ là Lục Ly đâu có làm gì, thậm chí còn không tới gần pho tượng, nơi này cách thành nam xa như vậy, làm sao lại có thể liên quan tới Lục Ly?

Rất rất nhiều nghi hoặc không nghĩ thông, song không ai dám phát ra nửa điểm thanh âm, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi hành động tiếp sau của Đại điện chủ. Rất nhiều người khóa chặt pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, nhìn xem kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.

Pho tượng chẳng làm ra chuyện gì nữa cả!

Vô số tự phù nhảy lên mấy lần, sau đó toàn bộ ký tự đều về lại trong kinh thư, quang mang trên kinh thư nhanh chóng ảm đạm, khôi phục nguyên dạng.

Đại điện chủ đợi kinh thư triệt để tắt đi ánh sáng mới thu hồi ánh mắt, hắn không nhìn đám đông bên dưới, mà chỉ nhàn nhạt nói:

- Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Lục Nghê Điệp Phi Vũ lưu vong Huyết Giới ba năm, chuyện lần này dừng lại ở đây.

Dứt lời, thân hình Đại điện chủ chợt lóe, tan biến khỏi hiện trường, cùng biến mất với hắn còn có Lục Ly Tiểu Bạch. Một người một thú cứ vậy đột ngột biến mất trong mắt chúng nhân, không hề có lấy tí chút dự triệu nào.

- A...

Rất nhiều người không nhịn được phát ra tiếng kinh hô, song rất nhanh liền ngậm miệng lại.

Đại điện chủ vừa đi ra, tình thế lập tức nghịch chuyển, không chỉ đương chúng đánh mặt Nhị điện chủ, còn bắt đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan lưu vong ba năm. Làm vậy khác gì là đắc tội với tứ đại thế lực và cả các cường giả Thí Ma Điện đứng phía sau?

Đương nhiên, không ai có bất kỳ dị nghị nào, bởi vì hắn là Đại điện chủ, là thiên hạ đệ nhất nhân, nhất ngôn cửu đỉnh!

Bá bá bá.

Chúng nhân biến sắc, trên mặt Nhị điện chủ mặc dù vẫn không chút biểu tình, nhưng sâu trong mắt lại khó mà che giấu được vẻ tức giận và nghi hoặc!

Không chỉ Nhị điện chủ nghi hoặc, toàn trường đều nghi hoặc. Mới đầu Đại điện chủ không đi ra, đồng nghĩa với hắn không muốn quản chuyện này, tính là gián tiếp thỏa hiệp với phía Nhị điện chủ.

Nhưng vì sao giờ lại đột nhiên xuất hiện, còn đương chúng đánh mặt Nhị điện chủ và tứ đại thế lực?

Pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sáng rốt cục đại biểu cho ngụ ý gì? Có phải vì pho tượng phát sáng cho nên Đại điện chủ mới đột nhiên quyết định nhúng tay việc này?

Trên mặt chúng nhân đều hiện rõ vẻ kinh ngạc, năm người Cơ Mộng Điềm Lục Toan càng là mặt như tro tàn, Điệp Phi Vũ khóc lóc rơi lệ, thất thần không nói được nên lời.

- Huyết Giới!

Lục Toan không khỏi cười khổ, nơi đó là một tiểu thế giới rất nổi danh ở Trung Châu, bên trong vô cùng nguy hiểm. Năm người bọn hắn đi vào, chỉ cần nhất thời không cẩn thận liền sẽ vĩnh viễn không đi ra được, cũng may Đại điện chủ còn lưu chút thể diện, chỉ xử phạt ba năm, nếu phải lưu vong mấy chục năm, bọn hắn tuyệt đối phải chết ở trong đó.

Lục Liên Thiên và đám trưởng lão dẫn đội của Dương gia Luân Hồi Cung Bách Hoa Các đều âm thầm kêu khổ. Mệnh lệnh này của đại điện chủ không chỉ đánh mặt tứ đại thế lực, mà không khéo còn khiến đám người Cơ Mộng Điềm phải bỏ mạng.

Hưu.

Một thân ảnh chớp lóe, trưởng lão chấp pháp hiện ra trên quảng trường, hắn lạnh lùng nhìn qua một tên trưởng lão khác, nói:

- Lý trưởng lão, còn không mau chấp hành mệnh lệnh Đại điện chủ?

Tên trưởng lão họ Lý khẽ giật mình, sau đó vung tay lên nói:

- Người đâu, bắt lại năm người Cơ Mộng Điềm, mang ra Thí Ma chiến trường, đưa tới Huyết Giới.

Mấy người binh sĩ bước nhanh đi tới, bắt lại bọn Cơ Mộng Điềm, sau đó trực tiếp chạy ra ngoài thành, Lý trưởng lão kia cũng đi theo áp giải.

Đám người Lục Liên Thiên thở dài một hơi, trước kia Lý trưởng lão là người U Minh giáo, cũng tính là người tứ đại thế lực, hắn đi theo có thể chiếu cố cho năm người kia.

Trưởng lão chấp pháp để Lý trưởng lão xử lý việc này, rõ ràng là không muốn khiến đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên phải biết, bằng không phái trưởng lão nào đó đi theo, năm người liền nguy hiểm.

Bình Luận (0)
Comment