Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Việc này dừng lại ở đây, tất cả giải tán đi!
Nhị điện chủ lạnh lùng phất phất tay, chính hắn cũng lóe lên rồi biến mất giữa không trung. Trưởng lão chấp pháp thì quay trở về trong đại điện, việc này tựa hồ cứ vậy hạ màn.
Chẳng qua!
Trên vạn người trong quảng trường lại không tán đi, bao gồm cả Dương trưởng lão vừa đứt mất tay, ai nấy đều sững sờ, rõ ràng vẫn chưa hồi thần lại được.
Chuyện hôm nay đúng là hãi hùng khiếp vía, biến đổi bất ngờ!
Lục Ly đi ra từ trong tiểu chiến trường, trực tiếp bị bắt lại, sau đó lâm đình thẩm phán, cuối cùng dưới sự cường thế của Nhị điện chủ, Lục Ly bị tuyên phán đương chúng xử tử.
Lúc hành hình dị biến không ngừng phát sinh, đầu tiên là Tiểu Bạch cắn đứt cổ tay Dương trưởng lão, tiếp sau Lục Ly chặt đứt tay còn lại của Dương trưởng lão. Sau đó lại giết chết Cơ Nộ Dương Kỳ, dẫn đến Nhị điện chủ lần nữa đi ra.
Cuối cùng pho tượng Đấu Thiên Đại Đế phát sinh dị biến, Đại điện chủ hàng lâm, mang đi Lục Ly và Tiểu Bạch, khiến thế cục triệt để nghịch chuyển.
Từ lúc Lục Ly được mang đi ra đến giờ, kỳ thật chỉ mới qua chừng khoảng một phút, cục diện lại mấy lần biến chuyển, khiến đại đa số người tại trường đều không kịp có phản ứng.
Có rất nhiều nghi vấn, đương nhiên cũng có rất nhiều sự tình được xác định!
Tỷ như chuyện về Lục Ly, Lục Ly phạm vào tội lớn ngất trời, nhưng sau khi Đại điện chủ đi ra, một câu liền san bằng hết thảy.
Lục Ly không chỉ vô tội, ngược lại còn một bước lên trời, được thiên hạ đệ nhất nhân ra sức bảo vệ, sau này muốn không quật khởi e rằng cũng khó. Phải biết dù là lúc Khương Khinh Linh được ban cho thần lực, Đại điện chủ vẫn không ra mặt.
- Lục Ly!
Trong đầu rất nhiều người bất giác hiển hiện ra nét mặt dữ tợn, sát khí đằng đằng của Lục Ly, trong lòng không khỏi có chút bất an.
Nếu tên thiếu niên kiệt ngạo không tuần, hung tàn bạo ngược này mà thuận lợi trưởng thành, dự tính Thần Châu đại địa sẽ bị hắn khuấy cho trời long đất lở.
...
Góc đông bắc Thí Ma Thành có một hồ nhỏ, xung quanh hồ nhỏ có mấy tòa thành bảo, bình thường nơi đây là cấm khu. Trọn cả Thí Ma Điện, người có thể tiến vào đây không quá năm đầu ngón tay.
Lúc này bên hồ đột ngột xuất hiện hai người mà một con thú nhỏ. Hai người một thú vô thành vô tức hiện ra, không gian không có một tia ba động nào, tựa hồ trước kia bọn họ vốn đã ở đây.
Hưu
Tiểu Bạch vừa xuất hiện lập tức nhìn quanh bốn phía, đợi khi thấy được Lục Ly mới yên tâm, thân hình lóe lên xông vào trong tay áo Lục Ly. Trong tay áo Lục Ly có một túi vải, bình thường Tiểu Bạch đều thích trốn ở chỗ này đi ngủ.
Lục Ly cảm giác trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, sau đó liền xuất hiện ở bên hồ nhỏ, Mệnh Luân vẫn còn ở dưới chân. Hắn thoáng chút kinh hãi, lập tức quét nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên thân lão giả tóc đỏ đứng trước mặt.
Sở dĩ nói là lão giả, bởi vì Lục Ly cảm giác người này hẳn đã sống rất lâu, chỉ là bề ngoài không thấy già thôi. Hắn thu hồi Mệnh Luân, khom lưng nói:
- Lục Ly tham kiến Đại điện chủ.
- Đi ta đi!
Đại điện chủ nhàn nhạt nói một câu, không hỉ không bi, nhấc chân đi đến bên hồ. Nơi đó có tòa thạch đình cổ xưa hoàn toàn do đá xanh dựng lên mà thành, mặt trên khắc đầy dấu vết tháng năm, rất nhiều nơi lộ ra vết tích phong hóa.
Đại điện chủ tiến vào trong đình, vẫy tay gọi lại một tên đồng tử nơi xa, đồng tử mang tới một bộ ấm chén trà, lần lượt rót trà ra cho Đại điện chủ và Lục Ly rồi không nói nửa lời lui xuống.
- Ngồi đi!
Đại điện chủ ngồi xuống, nâng chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ, không nhìn Lục Ly, bộ dạng rất là tùy ý. Lục Ly cũng đặt mông ngồi xuống, trong lòng lại không quá căng thẳng. Có lẽ vừa rồi hắn thiếu chút phải chết, khiến cho trong lòng không còn e sợ bất cứ chuyện gì.
Uống xong chén trà, Đại điện chủ lại tựu rót cho mình một chén, lúc này mới nhìn sang Lục Ly nói:
- Ngươi cũng đừng trách tổ gia gia ngươi, chuyện này mới đầu ta cũng ngầm cho phép. Nguyên nhân hẳn ngươi cũng đoán được phần nào, trong Thí Ma Điện đều là người các đại thế lực Trung Châu, thân làm điện chủ như ta đôi khi không thể không thỏa hiệp, bằng không nội bộ Thí Ma Điện sẽ loạn mất.
Lục Ly quả thực đoán được ít nhiều, Đại điện chủ nói ra lời này kỳ thực cũng tính là gián tiếp xin lỗi hắn, lấy thân phận Đại điện chủ, có thể nói được như vậy đã tính là vô cùng khó được.
Lục Ly khẽ gật đầu, cũng không quá quấn quít điểm này, ngược lại hiếu kì hỏi:
- Như vậy rốt cục đã xảy ra chuyện gì mà khiến Đại điện chủ thay đổi ý định? Là dị biến của pho tượng Đấu Thiên Đại Đế ư?
- Cái này tạm thời chưa thể nói cho ngươi!
Đại điện chủ nhàn nhạt liếc Lục Ly một cái, nói:
- Cảnh giới của ngươi quá thấp, đây lại là bí mật vô cùng quan trọng, ngươi tạm thời còn chưa có quyền lực được biết. Ngươi chỉ cần biết... Ta giúp ngươi xử lý chuyện lần này, hơn nữa trong vòng mười năm sẽ không ai tới làm phiền ngươi.
Lục Ly đứng dậy khom người nói:
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Lục Ly ghi khắc trong tâm khảm.
- Không cần như thế!
Đại điện chủ rõ ràng không mấy để tâm tới điều này, tính cách hắn nhìn qua có vẻ rất bình dị dễ gần, khiến Lục Ly không mảy may cảm giác được áp lực. Hắn khoát tay để Lục Ly ngồi xuống, sau đó nói tiếp:
- Sự tình lần này ta đã hiểu rõ, ngươi có lỗi, nhưng cũng là tự vệ chính đáng, Thí Ma Điện vốn nên cho ngươi một công đạo.
Lục Ly ngồi xuống, sắc mặt Đại điện chủ đột nhiên trở nên trang nghiêm, trầm giọng nói:
- Lục Ly, ngươi có nghĩ tới gia nhập Thí Ma Điện, về phương diện tài nguyên tu luyện ta có thể đảm bảo cung ứng vô hạn lượng cho ngươi.
- Vô hạn lượng?
Tuy Lục Ly miễn cưỡng cũng được tính là người trải việc đời, nhưng nghe xong câu này của Đại điện chủ vẫn không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh. Nếu hắn đáp ứng gia nhập Thí Ma Điện, sau này sẽ có được tài nguyên vô cùng vô tận, dù là tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh, Địa Tiên Cảnh, Thí Ma Điện cũng sẽ cung ứng tài nguyên vô hạn lượng cho hắn.