Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ cần cảm ngộ được bí thuật Toái Hồn, vô luận kẻ địch phòng ngự mạnh tới đâu, đối với Lục Ly mà nói thì đều giống nhau. Bởi vì Hồn Đàm bọn hắn tuyệt đối không có được phòng ngự quá mạnh, chỉ cần trực tiếp cường hành chấn nát Hồn Đàm làm vỡ nát, như thế dù bên ngoài có được phòng ngự mạnh cỡ nào đều vô dụng.
Đòn công kích bình thường phá đi phòng ngự bên ngoài, sau đó bí thuật Toái Hồn sẽ truyền lực lượng chấn động vào bên trong, hủy đi Hồn Đàm kẻ địch.
Dù là Man tộc có được phòng ngự cường đại, thì so ra mà nói nội tạng và Hồn Đàm khẳng định cũng sẽ tương đối yếu. Còn với võ giả, tuy có được bảo vật phòng ngự linh hồn, thì vậy cũng chỉ chống đỡ được công kích linh hồn, nhưng đây là Lục Ly trực tiếp truyền lực lượng đi vào, bảo vật phòng ngự linh hồn dù cường đại song trong trường hợp này lại không có mấy ý nghĩa.
Phanh phanh phanh!
Lục Ly không ngừng vung lên côn sắt tiện tay nện lên các đại thụ gần đó, mỗi lần vung côn lại có một cây đại thụ bị nện đứt ngang, căn bản không được đến hiệu quả mà Lục Ly muốn thấy.
Lục Ly muốn lực lượng truyền lại chấn động đi vào, muốn bên ngoài không chút tổn hại, bên trong lại bị lực lượng cường đại chấn vỡ.
Hưu
Lục Ly lại nhẹ nhàng đánh tới một khối đá tương đối lớn, côn sắt lập tức nện khối đá thành bột mịn.
- Không đúng, không đúng, không thể dùng lực lượng trực tiếp kiểu này, bằng không tất cả lực lượng đều sẽ bị lớp phòng ngự bên ngoài ngăn đỡ, không cách nào truyền được vào bên trong.
Lục Ly nhíu mày, ánh mắt suy tư, thỉnh thoảng còn lấy ra quyển da thú kia lật xem, tiếp đó lại đánh vào đại thụ, cuối cùng lại như kẻ ngốc nhìn đại thụ đến xuất thần.
Một ngày, hai ngày, năm ngày!
Lục Ly tu luyện không biết ngày đêm, đại thụ xung quanh gần như bị hắn đánh nát sạch, đến cả đá cũng chẳng còn khối nào toàn vẹn.
- Lục Ly, ngươi đang làm gì? Đầu óc ngươi không vấn đề đấy chứ?
Bạch Hạ Sương vừa mới xuất quan, sau đó hỏi dò Dạ Cổ tìm đến bên này, thấy Lục Ly như kẻ điên không ngừng đánh nát đại thụ và khối đá xung quanh, nàng không khỏi bị dọa sợ, tưởng là Lục Ly không chịu được áp lực quá lớn nên phát điên...
Lục Ly bị đánh thức, quay đầu nhìn Bạch Hạ Sương một cái, nhíu mày nói:
- Sao ngươi lại tới đây? Đầu óc ta có vấn đề? Ngươi mới có vấn đề.
Bạch Hạ Sương thấy ánh mắt Lục Ly khôi phục vẻ tỉnh táo, không khỏi thở dài một hơi, một tay chống eo, một tay chỉ vào bốn phía nói:
- Đầu óc ngươi không có vấn đề, thế sao lại phát điên, cây cối và khối đá trong ngọn núi này đều bị ngươi chém nát, ngươi nhìn lại xung quanh xem xem.
Lục Ly quét mắt nhìn một vòng, nhịn không được cười lên, xung quanh quả thực bị hắn làm cho biến dạng. Gần như tất cả đại thụ đều bị hắn chém thành mấy đoạn, khối đá cũng bị đánh nát, nhìn cứ như thể vừa bị một đám dã thú khổng lồ tàn phá một phen.
Hắn vuốt vuốt cánh mũi nói:
- Ta đang tu luyện một loại bí thuật, sao ngươi xuất quan? Chẳng phải ngươi muốn ngưng tụ Mệnh Luân thứ tư, xung kích Bất Diệt Cảnh ư?
- Ừ!
Bạch Hạ Sương thoáng chút kiêu ngạo gật đầu nói:
- Ta đã chuẩn bị xong, nghỉ ngơi mấy ngày liền bắt đầu xung kích. Ta lập tức sẽ ngưng tụ Mệnh Luân thứ tư, Lục Ly, rất nhanh ta liền sẽ đuổi kịp ngươi.
- Ha ha!
Chứng kiến bộ dạng hoạt bát đó của Bạch Hạ Sương, trên mặt Lục Ly bất giác hiện lên ý cười.
Khí chất Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết hoàn toàn tương phản, nàng là một cô gái hoạt bát dễ thương, tính cách rộng mở, nếu không phải Bạch Thu Tuyết xảy ra chuyện, trên mặt nàng sẽ thường xuyên tràn đầy nụ cười, khiến người nhìn vào bất giác tâm tình tốt lên không ít.
Nhìn nét mặt đó của Bạch Hạ Sương, ánh mắt Lục Ly hơi có chút mông lung. Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết giống nhau như đúc, dù khí chất có khác biệt, nhưng đôi khi nhìn vào lại tưởng như cùng là một người, Lục Ly thỉnh thoảng cũng sẽ thất thần.
Thấy Lục Ly nhìn mình chằm chằm như vậy, sắc mặt Bạch Hạ Sương hơi đỏ lên, nói:
- Ngươi nhìn cái gì? Chưa thấy qua mỹ nữ à! Hừ hừ!
Lục Ly cười khổ một tiếng, khẽ lắc đầu nói:
- Đi tu luyện đi, chờ ngươi đột phá Bất Diệt Cảnh, ta tặng ngươi một phần lễ vật.
- Nhớ đấy! Đừng quỵt nợ!
Tròng mắt Bạch Hạ Sương lập tức sáng rực lên, chân sau điểm nhẹ, như một con chim sơn ca xinh xắn bay vọt tới Ngọc Long Tuyết Sơn phía xa xa.
- Tiếp tục tu luyện!
Lục Ly liếc nhìn xung quanh một cái, sau đó tung người bay vọt lên, tìm kiếm khu rừng nào đó để tu luyện tiếp. Bước đầu tiên của bí thuật Toái Hồn chính là phải nắm giữ được cách truyền lực lượng chấn động đi vào, nếu ngay cả bước này hắn đều không làm được, vậy thì căn bản không cần luyện tiếp bí thuật Toái Hồn này làm gì.
Rầm rầm rầm
Rất nhanh trong rừng cây xa xa lại truyền tới từng tiếng nổ vang trầm muộn, tiếp đó từng gốc đại thụ nối tiếp nhau ầm vang ngã xuống. Lục Ly có thể tu luyện Toái Hồn thành công hay không thì chưa biết, chỉ biết đại thụ và khối đá xung quanh đều chịu tai ương.
...
Hoa nở hoa tàn, mây cuốn mây bay, hai tháng rất nhanh liền đi qua.
Bắc Mạc rất bình tĩnh, chỉ là trong bóng tối lại sóng ngầm cuộn trào, Dạ Tra dẫn người giết chết trên trăm thám báo, song đều không biết là của thế lực nào. Dù sao chỉ cần là người Trung Châu đi đến, Dạ Tra phát hiện một tên liền giết một tên.
Thám báo chiến lực phổ biến đều không cao, dù có là mười hai Vương tộc cũng không khả năng phái ra Quân Hầu Cảnh đi làm thám báo, như vậy mục tiêu quá rõ ràng. Còn thám báo Bất Diệt Cảnh, gặp phải Dạ Tra tất phải chết không nghi ngờ.
Gần đây Minh Vũ và Yên phu nhân rất bận rộn, hai người tìm tới một đại gia tộc ở Thanh Châu để hợp tác, mượn tay bọn hắn hỗ trợ đi Trung Châu mua sắm linh tài.
Đương nhiên mỗi lần mua sắm đều sẽ đưa cho đại gia tộc kia một ít linh tài làm hoa hồng, đồng thời cũng để đại gia tộc này hỗ trợ bán linh tài. Bọn họ không dám cầm linh tài đặc hữu của Hoang giới và Bắc Mạc đi ra bán, nếu không rất nhanh sẽ bị phát hiện.
Mặt khác Yên phu nhân còn phái người lẻn vào Trung Châu, đi ra ngoài địa bàn Linh Lung Các, tới địa bàn Khiếu Thiên Cung, âm thầm mua sắm từng chút từng chút linh tài đan dược và các loại tài nguyên tu luyện.