Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly rất có tiền!
Quan tài Long Đế bị hắn mở ra, bên trong có rất nhiều Tử Huyền Tinh và linh tài, tổng cộng ước chừng phải có mấy ngàn ức Huyền Tinh. Đó là số tài phú mà Long Đế tiêu tốn cả đời mới cướp đoạt được, giờ đây đều về hết trong tay Lục Ly.
Trước kia Lục Ly cầm ra một ít để giao dịch với Khương gia, giờ trong tay vẫn còn hơn một vạn ức Huyền Tinh, cộng thêm lần này đi tiểu chiến trường giết người lấy được không ít Không Gian Giới Chỉ, tất cả đều được ném hết cho đám người Yên phu nhân đi xử lý.
Nửa năm qua, Bắc Mạc cũng thu nhập một ít Huyền Tinh, Huyền Tinh trong quốc khố Huyền Tinh cộng lại cũng có mấy ngàn tỷ. Lục Ly hạ lệnh để Yên phu nhân đem lấy ra tiêu sạch, chỉ cần là tài nguyên giúp ích cho tu luyện thì đều mua, lượng đan dược tích trữ được không phải là ít...
Yên phu nhân phải vất vả lắm mới tiêu sạch số Huyền Tinh có trong tay, may mắn mặt bắc Trung Châu không phải địa bàn Luân Hồi Cung Bách Hoa Các Lục gia U Minh Giáo, bằng không số Huyền Tinh kia chắc chắn sẽ không dễ dàng tiêu hết như vậy được.
Yên phu nhân dự tính Linh Lung Các cũng đã có phát giác, dù sao gần đây lượng người truyền tống tới Trung Châu vượt xa mức bình thường. Lấy thế lực Linh Lung Các hẳn là rất dễ dàng truy tra ra được. Yên phu nhân dặn người mình không được giao dịch ở bắc bộ Trung Châu, may mà Khương Vô Ngã cũng không đuổi tận giết tuyệt, bằng không chỉ cần phong bế truyền tống trận, bọn hắn liền đi đứt.
Minh Vũ phái ra mấy tên thủ hạ đắc lực, chia nhau tới Vân Châu Dực Châu và một số nơi khác, thăm dò thông tin về cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa thất bát phẩm, tìm hiểu tin tức về Lục Linh. Chỉ là những nơi kia quá mức xa xôi, dù một đường truyền tống qua đó, nhưng không mất nửa năm khẳng định không có tin tức truyền về.
Lục Phi Tuyết xuất quan, khi Lục Ly trở về thì nàng đang bế quan, Lục Phi Tuyết đã sắp đạt tới Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, lần này đi ra là để nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chuẩn bị cho sau đó xung kích Quân Hầu Cảnh hậu kỳ.
Nàng rất muốn gặp mặt Lục Ly, truyền lời cho Dạ Tra, nghe nói Lục Ly đang điên cuồng tu luyện, đành tạm thời không quấy nhiễu hắn, đợi sau này Lục Ly không tu luyện lại đi ra gặp mặt.
Rất nhiều người ở Bắc Mạc đều đang bế quan tu luyện, linh tài tiêu hao như nước chảy.
Nếu sau này không bán được linh tài, lượng linh tài Bắc Mạc dự trữ được rất nhanhh sẽ thấy đáy, dù thời gian qua cất trữ được không ít. Song cùng lắm cũng chỉ đủ dùng trong ba năm, ba năm sau Bắc Mạc tất sẽ đối mặt với nguy cơ thiếu thốn linh tài.
Lục Ly không quản được nhiều như vậy, cũng không tâm tư đi quản, bởi vì tu luyện hai tháng, hắn lại vẫn chưa nắm giữ được phương pháp truyền đưa lực lượng vào trong người địch thủ.
Nói cách khác đến hiện tại hắn vẫn chưa nhập môn bí thuật Toái Hồn!
Linh hồn càng mạnh, tốc độ tu luyện càng nhanh, bởi vì tốc độ suy nghĩ trở nên nhanh hơn, chuyện mà người bình thường phải mất một năm mới có thể suy nghĩ thông suốt, hắn chỉ cần một ngày liền xong.
Không cần hoài nghi, hiện tại linh hồn Lục Ly đã rất mạnh, riêng luận cường độ đã không hề yếu thua Quân Hầu Cảnh. Hơn nữa linh hồn của hắn trải qua thần lực cải tạo, được đến bước bay vọt về chất, cụ thể mạnh bao nhiêu, Lục Ly đều không biết.
Thế mà giờ cảm ngộ suốt hơn hai tháng, lại vẫn chưa thể nhập môn, điều này khiến Lục Ly khá là uể oải chán nản, đồng thời cũng có chút bực bội.
Đoạn thời gian này hắn rất là căng thẳng, không cần hai ba năm, đợi dư ba của sự kiện lần này qua đi, ám chiêu của bốn đại thế lực tất sẽ ùn ùn kéo tới. Nếu thực lực không có tiến triển, hắn chỉ còn cách dẫn người trốn vào Hoang giới.
- Rốt cục là chỗ nào xảy ra vấn đề? Làm sao để truyền lực lượng đi vào?
Lục Ly phiền muội đi tới đi lui trong rừng cây, hắn đã ở đây suốt hai tháng, bề ngoài nhìn không khác gì tên ăn mày, râu ria xồm xoàm, quần áo tả tơi.
Hắn ngồi một lát, hung hăng vuốt vuốt mặt, quyết định nghỉ ngơi một phen. Hắn biết tình trạng hiện tại của mình đang rất kém, cứ tiếp tục cảm ngộ thế này thì chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
- Đi tắm!
Ngửi được mùi là lạ trên người, thần niệm Lục Ly đảo qua xung quanh, phát hiện gần đó có một hồ nhỏ, bèn tung người lao vụt tới, như một con cá mập nhảy vào trong hồ.
Ào ào.
Bọt nước bắn tung, mặt hồ bình tĩnh bị Lục Ly khuấy động ra từng đạo sóng nước, từng con sóng cứ thế lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Lục Ly chui ra mặt nước, bắt đầu cởi quần áo, hắn đảo mắt quét qua mặt hồ, đột nhiên thoáng ngẩn người. Thất thần nhìn sóng nước trên mặt hồ, ánh mắt dần trở nên mê mang.
- Sóng nước? Gợn sóng? Dao động? Phát tán? Truyền đưa...
Lục Ly thất thần thì thào, miệng lặp đi lặp lại mấy từ này, cứ thế đứng ngây ngốc trong hồ suốt hai canh giờ, đột nhiên hắn tung người bay vụt lên, lấy ra một chiếc côn sắt nện tới khối cự thạch bên hồ.
Ầm!
Cự thạch phát ra một tiếng nổ vang trầm muộn, nhưng bề ngoài cự thạch lại bất ngờ không thấy có chút vết rạn nứt hay tổn hại nào. Lát sau, cự thạch chậm rãi vỡ vụn, bên trong cự thạch... Hoàn toàn biến thành phấn vụn!
- Thành công!
Nhìn chằm chằm phấn vụn bay đầy trời, tròng mắt Lục Ly sáng rực, tựa như ngôi sao sáng nhất giữa trời đêm.
Ầm ầm ầm ầm
Lục Ly vung lên côn sắt, nhắm tới từng khối cự thạch bên hồ trùng trùng nện xuống. Mỗi lần hắn lại gia tăng lực đạo, đến sau thậm chí dần vận chuyển Huyền lực có lực lượng tương đương mười mấy vạn cân.
Công kích mười lần, lại chỉ hai lần bởi vì mất đi khống chế, khiến khối đá trực tiếp vỡ tung. Tám lần còn lại khối đá chỉ hơi chấn động, mới đầu không thấy có vấn đề gì, song chỉ chốc lát liền vỡ vụn, tiếp đó bột phấn bên trong bị gió thổi tung lên, bay đầy trời.
- Ha ha ha ha!
Lục Ly ngửa mặt lên trời cười ha hả, tiếng cười rất to, thậm chí dọa sợ cả mấy tên võ giả Dạ Xoa Tộc phía xa xa. Lục Ly cả người ướt sũng, trên đầu trên thân bám đầy bụi bặm, râu tóc bết cả lại, thoạt nhìn không khác gì người rừng hoặc ăn mày.
- Cuối cùng cũng cảm ngộ thành công!