Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 791 - Chương 792: Tử Tù

Bất Diệt Long Đế Chương 792: Tử tù

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nguồn cung bên này bị cắt đứt, nguồn cung phía Thanh Châu phỏng chừng cũng sắp đứt.

Hết thảy điều này hoàn toàn nằm trong dự liệu của Lục Ly, hắn không quá tức giận mà để Minh Vũ ra ngoài nói cho Yên phu nhân, dặn phía Thanh Châu tăng nhanh tốc độ bán ra và mua sắm linh tài.

Còn có một tin tức xấu nữa, tìm mấy tháng mà vẫn không thu được bất cứ tin tức gì về Bồ Đề Quả.

Không chỉ đám người Minh Vũ, Đỗ Nhiễm cũng đưa tin tới, nói không thu hoạch được gì. Thậm chí Đỗ Nhiễm còn hoài nghi, liệu Thần Châu đại địa có loại linh quả này hay không? Bởi vì hắn nghe ngóng rất lâu, nhưng căn bản chưa ai nghe nói qua về quả này, lật nhìn rất nhiều cổ tịch đều không thu được bất kỳ manh mối nào.

- Quả nhiên...

Kết quả này nằm trong dự liệu của Lục Ly, nếu Trung Châu có Bồ Đề Quả, Thần Tiên Tử đã không thành là kịch độc tất chết.

Trung Châu không có, chỉ có thể tìm xem những châu còn lại có hay không. Nếu trọn cả Thần Châu đại địa đều không có, như vậy sợ rằng chỉ có Thí Ma Điện mới có thể cầm ra được Bồ Đề Quả.

Mỗi cách ba năm Thí Ma Điện mở ra tiểu chiến trường một lần, Lục Ly còn trẻ, dựa theo lẽ thường sau ba năm hắn lại có thể tiến vào, kiếm lấy điểm tích lũy đổi về Bồ Đề Quả.

Chẳng qua rất rõ ràng, sau khi xảy ra chuyện lần trước, Lục Ly đừng hòng nghĩ tới tiến vào Thí Ma Điện thêm một lần nào nữa.

Lục Ly đành để Minh Vũ ra ngoài, tiếp tục mua bán linh tài, chuyện còn lại liền xem ý trời. Hắn còn dặn Minh Vũ đưa một ít tử tù tội ác tày trời vào đây, cho hắn thí nghiệm tu luyện bí thuật Toái Hồn.

Sóng chấn động lực lượng đã không thành vấn đề, sóng chấn động linh hồn thì còn chưa thử nghiệm, hơn nữa cả hai cần rèn luyện phối hợp, muốn đạt tới hiệu quả tốt nhất thì chỉ còn cách tìm người sống thí nghiệm xem sao.

Hiện tại Bắc Mạc rất bình tĩnh, nhưng không có nghĩa là không có náo động quy mô nhỏ, cũng không có nghĩa là không có hạng người cùng hung cực ác. Tỷ như loại người vì chút chuyện liền đồ gia diệt tộc, giết hại bình dân, loại này một khi bị phát hiện lập tức sẽ phát lệnh truy nã, đánh vào tử lao, vừa khéo thích hợp dùng cho tu luyện.

Tiếp tục tu luyện một tháng, Tam trưởng lão đi ra đã sắp ba tháng, lại mãi vẫn chưa thấy trở về.

Lục Ly ngừng tu luyện, Huyền lực đã tạm ổn, linh hồn đủ mạnh, nhục thân cũng không thành vấn đề, tùy thời đều có thể ngưng tụ Mệnh Luân thứ năm.

Dạ Cổ sớm đã mang vào linh tài, Lục Ly lại không cách nào tĩnh tâm. Theo lý Tam trưởng lão hẳn phải đã trở về mới đúng, vì sao còn chưa thấy người, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?

Vừa lúc hai ngày nay có một nhóm tử tù được đưa đến, nhân số tận mười người, Lục Ly bèn dứt khoát xuất quan, để Dạ Cổ dẫn mười tên tử tù kia vào trong núi hoang.

Trên thân mười tên tử tù đều bị quấn lấy Tù Ma Liên, thực lực có cao có thấp. Mạnh nhất đạt tới Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, yếu nhất cũng là Mệnh Luân Cảnh sơ kỳ. Tuổi tác có lớn có nhỏ, thậm chí có người đã mấy trăm tuổi, bộ dạng bên ngoài nhìn rất già nua.

- Những người này đều không vấn đề gì chứ?

Lục Ly quét mắt liếc nhìn một lượt, sau đó quay sang Dạ Cổ hỏi. Tử tù đều là do Dạ Cổ đi tiếp nhận, tình huống thế nào hắn đều hiểu rõ.

- Không vấn đề!

Dạ Cổ gật đầu, chỉ vào lão đầu mấy trăm tuổi kia nói:

- Đây là dư nghiệt Đỗ gia, định ra tay ám sát Phi Tuyết phu nhân, cải trang lẻn vào Hoàng cung, sau khi bị người phát hiện còn tru diệt mười tên cung nữ, cuối cùng bị Minh Vũ đích thân bắt lại.

Tiếp đó Dạ Cổ lại chỉ vào một tên trung niên nét mặt âm nhu nói:

- Người này chuyên ra tay với bé nữ mười hai mười ba tuổi, trước lúc bị bắt đã gieo họa hơn ba mươi cô bé?

- Đủ rồi!

Sắc mặt Lục Ly âm trầm dị thường, trong tay hiện ra côn sắt, thân hình chợt lóe, nhắm tới đầu lâu lão giả bất thần nện tới.

Ông

Hồn Đàm trong đầu Lục Ly lóe sáng, một đạo Hồn lực từ trong Hồn Đàm tán phát ra, vô thanh vô tức tràn vào trong côn sắt.

Ầm!

Côn sắt trong tay Lục Ly nện lên đầu lão giả, nháy mắt lực lượng biến thành gợn sóng truyền vào, linh hồn chi lực cũng hóa thành gợn sóng theo sát ngay sau, cùng nhau tràn vào Hồn Đàm lão giả.

Oanh!

Thậm chí không cần linh hồn chấn động, lực lượng cường đại đã trực tiếp chấn vỡ Hồn Đàm lão giả, lão giả trợn trừng mắt, cả người ngã vật xuống đất, nháy mắt liền tử vong.

- Hả?

Dạ Cổ và số tù phạm còn lại đều kinh hãi, công kích của Lục Ly không ngờ lại mãnh liệt đến vậy, đầu lâu lão giả kia nhìn qua không chút tổn hại, không một vết rách, thậm chí đều không đổ máu, thế mà lại đã chết?

- Cái này?

Dạ Cổ phóng thích thần niệm quét qua não hải lão giả, phát hiện toàn bộ xương cốt và Hồn Đàm đều bị chấn nát, trong đầu chỉ còn lại một đống não tương.

- Quá yếu!

Lục Ly hơi có chút thất vọng, vật thí nghiệm quá yếu, hoàn toàn không cách nào thử ra được hiệu quả, rất khó kết hợp được nhuần nhuyễn công kích linh hồn và công kích lực lượng.

Lần này Lục Ly chọn công kích linh hồn chứ không phóng thích thần niệm. Bởi vì một khi thần niệm hiện ra bên ngoài cơ thể, kẻ địch cường đại liền sẽ có phát giác. Hắn chuyển hóa công kích linh hồn thành sóng chấn động, theo sát sóng chấn động lực lượng tiến vào, như thế kẻ địch căn bản không phát giác được, có thể tạo ra hiệu quả bất ngờ.

Đây cũng là điểm bá đạo của bí thuật Toái Hồn.

Hai đạo năng lượng bỏ qua phòng ngự, chấn động truyền vào, trực tiếp tấn công Hồn Đàm võ giả. Mới đầu là công kích lực lượng, lực lượng công kích không được, công kích linh hồn tiếp lấy lấy, hai loại lực lượng thuộc tính khác nhau luân phiên công kích, khiến kẻ địch khó lòng phòng bị cho được.

- Thử công kích linh hồn xem sao!

Nếu vận dụng lực lượng công kích, đám người này thoáng chốc liền bị nện chết, căn bản không thử nghiệm ra được hiệu quả gì. Lục Ly đi đến bên người tên thứ hai, ánh mắt người kia lập tức hiện đầy vẻ hoảng sợ, quỳ xuống dập đầu nói:

- Đại Đế tha mạng, tha mạng, ta không dám nữa!

Hưu

Lục Ly nhẹ nhàng nâng lên côn sắt, tựa như thầy giáo đánh phạt học sinh, điểm nhẹ lên đầu người kia một cái, không hề sử dụng bất kìa tia lực lượng nào.

Bình Luận (0)
Comment