Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này Lục Ly hỏi như vậy, tựa hồ có chút làm khó hắn, hắn trầm tư nguyên suốt gần nửa canh giờ mới nói:
- Từ không sinh có thật ra không phải là không làm được.
- Tỷ như đạo lý đơn giản thế này, ta ném ra một quyền chỉ có khí lực một vạn cân, nhưng ta có thể thông qua một quyền này dẫn dắt lực lượng thiên địa, khiến cho lực lượng quyền này đạt tới một trăm vạn cân. Ngoài ra còn có một cách khác, cũng là ta đánh ra một quyền, chỉ có khí lực một vạn cân, nhưng ta tu luyện áo nghĩa hệ Kim, khiến cho khí lực một vạn cân này có bước biến đổi về chất, khí lực một vạn cân biến thành một trăm vạn cân…
Lục Ly như có điều suy tư, hai ví dụ mà Mông Thần đưa ra kỳ thực đều là trộm đổi khái niệm.
Lực lượng một vạn cân vẫn là một vạn cân, một cái là dẫn động thiên địa chi lực, dẫn đường cho các lực lượng còn lại tiến vào. Một cái lại là để lực lượng một vạn cân biến thành trăm vạn năng lượng hệ Kim, điều này thật ra chẳng liên quan gì tới từ không sinh có cả.
Chẳng qua.
Lời này của Mông Thần ngược lại mang đến cho Lục Ly một ít dẫn dắt, hắn gắt gao nhíu mày. Theo như thiết tưởng của Mông Thần... hắn muốn hình thành rất nhiều đạo sóng chấn động, như vậy trong bí thuật kia còn phải dung hợp cả áo nghĩa đi vào nữa.
Áo nghĩa là cái gì?
Kia là thiên địa chí lý, rất nhiều võ giả cả đời đều không cảm ngộ được dù chỉ là một áo nghĩa, hiện tại Lục Ly đã cảm ngộ hai loại. Mặc dù một cái trong đó là đi đường tắt, đoạt được từ trong ký ức yêu ma, nhưng thật sự cũng là áo nghĩa.
Áo nghĩa không phải tùy tiện liền có thể cảm ngộ, giờ Mông Thần lại yêu cầu hắn đi cảm ngộ một loại áo nghĩa, dung hợp vào trong bí thuật? Thế chẳng phải làm khó hắn.
Mông Thần chứng kiến bộ dạng đó của Lục Ly, lại chỉ nhếch miệng khẽ cười, mỗi lần Lục Ly đều có thể mang đến cho hắn kinh hỉ, bởi thế hắn muốn tạo cho Lục Ly chút áp lực, để xem lần này Lục Ly có thể lần nữa mang đến kinh hỉ cho hắn không?
Muốn dẫn dắt các tộc giết về Trung Châu, chuyện đấy không phải cứ nói là được, để uẩn Hoang giới và Bắc Mạc quá yếu, dựa theo lẽ thường mà nói thì căn bản không khả năng đối kháng được với Trung Châu.
Thậm chí tùy tiện một thế lực nào trong mười hai Vương tộc cũng đều có thể quét ngang Bắc Mạc và Hoang giới.
Bởi vậy muốn đạt thành mục tiêu này, chỉ có một con đường, đó chính là xuất hiện một cường giả chí tôn, một thiên kiêu, một người có thể quét ngang toàn bộ Thần Châu đại địa.
Lục Ly có khả năng đó, nhưng chiến lực hiện giờ còn xa xa không đủ, bởi thế Mông Thần cố ý tạo áp lực cho Lục Ly, hi vọng hắn có thể kích phát tiềm năng, sáng tạo kỳ tích.
Mông Thần trầm tư thoáng chốc, lát sau mới nhắc nhở nói:
- Nếu Thánh Chủ tu luyện mệt mỏi, có thể dạo quanh bốn phía Hoang giới một phen, đừng chỉ biết ngồi một chỗ bế quan tu luyện. Áo nghĩa là thiên địa pháp tắc, là thiên địa chí lý, muốn cảm ngộ áo nghĩa, vậy phải tiếp xúc càng nhiều, hiểu rõ càng sâu đối với thiên địa. Có lẽ đến một lúc nào đó trong lòng sẽ bị thiên địa xúc động, nhờ đó mà nhanh chóng đốn ngộ. Đọc vạn quyển sách không bằng đi vạn dặm đường, đạo lý chính là như thế.
Lục Ly tử tế phẩm vị phen lời này của Mông Thần, khẽ gật đầu đứng dậy rời đi, Mông Thần đã chỉ điểm phương hướng cho hắn, còn con đường tiếp theo thì cần phải chính hắn tự đi.
Mông Thần để Lục Ly dạo quanh Hoang giới một chuyến, nhưng lúc này Lục Ly làm gì có thời gian. Tam trưởng lão có thể trở về bất cứ lúc nào, vạn nhất trở về mà không tìm thấy hắn thì sao?
Cộng thêm cảnh giới hắn hiện tại vẫn còn quá thấp, hắn định đi về bế quan xung kích cảnh giới một phen, trước ngưng tụ ra Mệnh Luân thứ năm. Đồng thời tu luyện thành công bí thuật Toái Hồn, còn về chuyện gia tăng uy lực thì có thể từ từ rồi tính.
Trở lại Thiên Long Tuyết Sơn, Bạch Hạ Sương lại đã trở về.
Nàng quả thật đã hiểu chuyện rất nhiều, người người bên ngoài đều đang liều mạng tu luyện, nàng chơi một mình cũng chán, ra ngoài dạo một vòng mà chẳng vui vẻ gì, thế là dứt khoát vào đây tu luyện.
Nàng và Bạch Thu Tuyết huyết mạch tương liên, giữa hai người có được cảm ứng tâm linh rất mãnh liệt. Nàng tu luyện ở bên cạnh, Bạch Thu Tuyết tuyệt đối có thể cảm giác được, trong lòng cũng sẽ không sợ hãi và cô đơn.
Lục Ly không quản nàng, một lực bế quan tu luyện Huyền lực, đồng thời để Dạ Cổ giúp hắn chuẩn bị tài liệu ngưng tụ Mệnh Luân, hắn muốn ngưng tụ ra chiếc Mệnh Luân thứ năm.
Người bình thường rất sợ ngưng tụ Mệnh Luân thất bại, Lục Ly lại chẳng hề có chút lo lắng, bởi vì hắn nắm trong tay quá nhiều linh dược cao cấp. Chính như xung kích Quân Hầu Cảnh chỉ cần có được Thăng Long thảo liền sẽ có tỷ lệ thành công cực lớn. Hắn đã mua từ Linh Lung Các rất nhiều linh dược, khiến cho tỷ lệ ngưng tụ Mệnh Luân thành công đề cao lên nhiều.
Thiên tư hắn không kém, căn cơ rất ổn định, quan trọng nhất là tuổi còn trẻ, nếu ngưng tụ thất bại, vậy thì vận khí quả thực quá kém.
Võ giả càng tuổi trẻ, tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh, tốc độ cảm ngộ bí thuật áo nghĩa cũng tương đối nhanh. Bởi vì người tuổi trẻ, cơ năng thân thể đều rất tốt, đầu óc nhanh nhạy, học cái gì cũng nhanh. Chờ đến tuổi rồi, nhục thân sẽ dần biến chất, tư duy cố hóa, muốn học hay cảm ngộ thứ gì đều sẽ trở nên rất khó.
Lục Ly tạm thời không suy nghĩ chuyện làm sao tăng thêm chấn động, một lòng cảm ngộ bí thuật Toái Hồn, đồng thời ngày đêm không ngừng tu luyện Huyền lực, chuẩn bị ngưng tụ Mệnh Luân thứ năm.
Hơn nửa tháng sau, một tin tức xấu truyền tới!
Truyền tống trận ở Bạch Vân Thành bị phong bế, Minh Vũ đích thân tiến vào bẩm báo. Nói là Luân Hồi Cung phái tới một tên Trưởng lão và công tử, trực tiếp đi gặp mặt Khương Vô Ngã. Sau đó Linh Lung Các truyền lệnh xuống, phong ấn truyền tống trận Bạch Vân Thành.
Truyền tống trận bị phong, người Bắc Mạc muốn đi Trung Châu chỉ còn cách vượt biển. Nhưng mà trong biển có rất nhiều Huyền thú, Thú Hoàng cũng không ít, võ giả phổ thông muốn vượt biển quả thực không khác gì tự sát. Chẳng lẽ lại phải để Mông Thần đích thân vượt biển tới Trung Châu mua sắm linh tài? Làm vậy sợ rằng sẽ chết càng nhanh.