Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
- Một khi ba đại thế lực tiến đánh, số lượng Nhân Hoàng quanh khu vực này sẽ lên tới tận năm tên, đến lúc đó dù Mông Thần có thể cứu người, chúng ta cũng không cách nào toàn thân trở ra. Ta chỉ là một Bất Diệt Cảnh cỏn con, sẽ không dẫn lên quá nhiều người chú ý, dù xảy ra chuyện, bọn hắn chắc cũng chỉ phái một đám Quân Hầu Cảnh truy sát, ta hoàn toàn có thể toàn thân trở ra. Mặt khác điện chủ Thí Ma Điện đã truyền lời công khai bảo vệ ta mười năm, chỉ cần ta lộ ra thân phận, dù là điện chủ Vân Thủy Điện cũng sẽ không dám làm gì.
- Điện chủ Thí Ma Điện?
Mông Thần thoáng động dung, nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi lại:
- Ngươi xác định đúng thật là điện chủ Thí Ma Điện?!
Thí Ma Điện là thế lực mạnh nhất của Nhân tộc, Nhân Hoàng ở trong đó nhiều như chó chạy, Địa Tiên cũng không phải ít. Điện chủ Thí Ma Điện càng là đệ nhất nhân Nhân tộc, Mông Thần cũng hiểu rõ ít nhiều về tình hình Thí Ma Điện.
- Xác định!
Lục Ly khẽ gật đầu, lại không nói ra toàn bộ sự thể.
Mông Thần nhìn Lục Ly một cái, cuối cùng gật đầu nói:
- Vậy cứ làm theo ý Thánh Chủ đi, Dạ Hổ, ngươi cũng tìm một tên thống lĩnh Quân Hầu Cảnh bình thường, thay thế thân phận đi vào theo, như thế chí ít ở bên trong còn có người chiếu ứng.
Tam trưởng lão quay sang nhìn Dạ Tra một cái, lại không chần chờ quá lâu, lập tức gật đầu nói:
- Được rồi, ta bồi Thánh Chủ vào thành.
Bồi cùng Lục Ly vào thành, như vậy nhiệm vụ của Tam trưởng lão chính là chết thay hắn, một khi tình hình xuất hiện dị biến, Tam trưởng lão cần cầm chân đủ lâu cho Lục Ly đi trước. Tam trưởng lão rất rõ ràng mục đích chuyến này của mình, lại không hề chần chờ quá lâu, đủ thấy mức độ trung thành đối với Lục Ly.
- Cái này... không cần đâu!
Lục Ly tự nhiên biết ý Tam trưởng lão, có lòng muốn cự tuyệt, Dạ Tra lại kiên định nói:
- Thánh Chủ, nếu ngươi không mang theo Lão Tam, vậy thì mang ta đi, kiểu gì cũng nhất định phải mang theo một người.
- Được rồi, vậy cứ để Tam trưởng lão đi thôi.
Mang theo Dạ Tra, khả năng bại lộ sẽ càng lớn, Dạ Tra chính là Quân Hầu Cảnh hậu kỳ, Tam trưởng lão chỉ là Quân Hầu Cảnh trung kỳ. Hơn nữa Dạ Tra là tộc trưởng, nếu xảy ra chuyện hắn biết ăn nói thế nào với Thanh Loan Tộc?
Thương nghị xong xuôi, Dạ Tra và Tam trưởng lão ra ngoài, đi tìm thám báo thích hợp để mượn nhờ thân phận.
Lục Ly có chút nôn nóng đứng chờ trong sơn động, Mông Thần nhìn hắn một cái, nói:
- Thánh Chủ, tâm phải tĩnh, tình huống càng khẩn cấp tâm càng phải tĩnh, nếu không với trạng thái này của ngươi, vừa vào thành liền sẽ bị lộ, hại chết Dạ Hổ mà chẳng được ích gì.
- Ừm!
Lục Ly cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, ngồi xếp bằng nhập định chờ hai người Dạ Tra trở về. Thần sắc Kha Mang lại vẫn rất bình thản, tiếp tục giám sát tình hình xung quanh.
Hơn nửa ngày sau hai người Dạ Tra trở về, mang theo một lão đầu và một trung niên. Lão đầu là Quân Hầu Cảnh trung kỳ, cảnh giới tương tự Tam trưởng lão. Người trung niên vừa khéo là Bất Diệt Cảnh sơ kỳ, nét mặt nhìn có vẻ tương đối trẻ, cũng là Mệnh Luân tầng năm.
Dạ Tra sưu hồn người trung niên, Tam trưởng lão thì sưu hồn lão đầu, lát sau tên trung niên ngã rạp xuống đất chết đi, Dạ Tra gật đầu nói:
- Thánh Chủ, thân phận tên thám báo này khá là thích hợp ngươi, gia tộc hắn không ở Vân Thủy Thành, trong thành cũng chẳng có thân nhân nào. Thông tin về hắn ngươi phải nhớ kỹ, hắn tên Mạnh Kích, năm nay ba mươi bốn tuổi, thân phận hiện tại là thành viên tiểu đội số sáu, quân đoàn ba Thám Báo Đường...
Lục Ly ghi nhớ kỹ toàn bộ thông tin về tên thám báo này, sau khi nghe xong rất là hài lòng. Người này không có thân nhân ở trong thành, chỉ có mấy người bạn, đoán chừng đều bị phái đi ra, thân phận chỉ là một tên võ giả bình thường trực thuộc Thám Báo Đường Vân Thủy Điện.
Tam trưởng lão Dạ Hổ sưu hồn rất lâu, mãi sau nửa canh giờ mới mở mắt ra, hắn nhíu mày nói:
- Thân phận người này cũng thích hợp để mượn nhờ, người này thuộc nhánh bàng hệ của Đồ gia, một gia tộc trong Vân Thủy Điện, chỉ là hắn ở Đồ gia không được hoan nghênh cho lắm, còn có mấy tên cừu gia. Ta chỉ sợ sau khi về thành lại bị phái ra, hiện tại người này là một tên thống lĩnh trong Thám Báo Đường, thủ hạ có hơn trăm người đều mang ra ngoài, những thủ hạ kia... có chút phiền toái….
Lục Ly nghe một lát, hỏi:
- Có cần đổi người khác không?
- Đổi không được nữa!
Dạ Tra lắc đầu nói:
- Đại chiến sắp khai màn, lúc này thám báo trên Vân Vụ Sơn đã rất ít, thống lĩnh Quân Hầu Cảnh đã ít lại càng ít, cứ lấy thân phận người này đi. Lão Tam, ngươi trước ngụy trang một chút, lát nữa chúng ta ra ngoài dạo quanh, triệu tập đám thám báo dưới tay người này lại, sau đó giết sạch.
Tam trưởng lão khẽ gật đầu, giết sạch thủ hạ dưới tay tên thống lĩnh này, như thế sẽ an toàn đi nhiều, bằng không rất dễ bị nhìn ra vấn đề, dù sao đám thủ hạ kia đều rất quen thuộc tên thống lĩnh này.
Tam trưởng lão ngồi xếp bằng, tiêu hóa một phen tin tức trong đầu tên thống lĩnh, sau đó bắt đầu ngụy trang. Dạ Tra cũng lấy ra một vài thứ giúp Lục Ly cải trang, đổi lấy chiến giáp thám báo cho hắn, tiếp đó quét mấy thứ lên mặt Lục Ly, nửa canh giờ sau, Dạ Tra ngừng lại, quay sang Mông Thần hỏi:
- Mông Thần đại nhân, ra nhìn ra sơ hở nào không?
- Không!
Mông Thần nhìn qua mấy lượt, rất là hài lòng nói:
- Thanh Loan Tộc không hổ là thám báo lợi hại nhất, nếu ta không dùng tới thần niệm cường đại thì đều không phát hiện ra đây là ngụy trang.
Kha Mang nói tiếp:
- Dưới thịnh danh không có hư sĩ, ở phương diện ngụy trang Thanh Loan Tộc quả thực rất mạnh.
Dạ Tra khẽ cười một tiếng, tiếp đó lại giúp Tam trưởng lão ngụy trang một phen. Lục Ly không nhìn thấy những gì diễn ra trên mặt mình, phải đợi khi chứng kiến cảnh Dạ Tra ngụy trang giúp Tam trưởng lão mới rõ ràng Dạ Tra cải trang như thế nào.
Dưới bàn tay tài tình của Dạ Tra, Tam trưởng lão như biến thành người khác, giống hệt tên thống lĩnh vừa chết đi kia, dù có dùng thần niệm đi dò xét đều rất khó phát hiện ra vết tích hóa trang.